Song Giới Mậu Dịch Nam Thần

Chương 53 : Bảng kế hoạch thần kỳ

Ngày đăng: 00:12 22/04/20


“Mời vào”.



Công ty điện ảnh và truyền hình Kim Điển là công ty điện ảnh và truyền hình lớn thứ ba ở Trung Quốc, tự nhiên có mặt bằng chạy song song với thiết bị, một cái phòng quay phim chuyên thử vai tuy rằng không tính quá lớn, nhưng chim sẽ tuy nhỏ ngũ tạng đầy đủ, lúc Lê Chanh bước vào, trong nháy mắt có loại cảm giác đi vào thế giới giữa các vì sao.



Đèn ánh sáng lạnh phân biệt được khảm bốn góc của phòng quay phim, dưới chân là điểm sáng tản ánh sáng bạc, đỉnh đầu là sao trời mênh mông và tinh vân màu xám bạc, nếu không phải cách mức chân thật còn có khoảng cách nhất định, Lê Chanh e rằng còn tưởng rằng chính mình đang nằm mơ, nhưng cho dù là như thế này, cũng vẫn như cũ làm cho cậu từ bước nửa bàn chân vào cửa bắt đầu liền nhìn theo.



“Vì để buổi thử vai của ngài trở nên càng trọn vẹn, công ty chúng tôi cố ý vì thế một lần nữa thiết kế nơi này”. Thư ký Thư ở phía sau bắt kịp, khá cẩn thận giới thiệu thiết bị của phòng quay một lần.



Nói tóm lại, trừ thiết bị tinh vi nhất, công ty cũng kém không bao nhiêu cùng nước ngoài cao nhất.



Patrick khen ngợi liên tục gật đầu, cả căn phòng tuyệt đối so ra kém chân thật với hiệu ứng đặc biệt trong điện ảnh, nhưng đạo diễn nước ngoài này vẫn như cũ từ bên trong nhìn ra công ty Kim Điển dụng tâm mười phần, có được một đối tác nghiêm túc có trách nhiệm như vậy, trong lòng Patrick vẫn là cực lỳ hài lòng. Gã gật gật đầu, ánh mắt dạo qua một vòng trên người Lê Chanh trở lại phòng quay phim, hơn nữa công ty này có rất nhiều nhân tài —— có lẽ có thể thành lập quan hệ đối tác lâu dài.



“Dẫn cậu đi thay quần áo”. Patrick thuần thục thao tác cameras, thuận ánh sáng điều chỉnh tốt cân bằng đối với vách tường trắng tinh, xua xua tay bảo trợ lý của chính mình nhanh chóng mang Lê Chanh đi phòng hoá trang.



Lê Chanh không rõ ràng lắm đối quy trình của phương diện này, cơ bản đạo diễn bảo cậu làm cái gì liền làm cái ấy, nhưng mà cậu cũng có chút ý thức không thích hợp, vẫn cảm thấy lần thử vai này cùng cái loại giọng điệu của Từ tiên sinh “chỉ là đi lướt qua”……rất khác nhau.



Lắc lắc đầu, rũ bỏ sai biệt của nội tâm, Lê Chanh đi theo trợ lí của đạo diễn Patrick tới gần phòng hoá trang, đây là một nữ trợ lí tóc vàng mắt nâu, tên là Demi, nhờ dòng máu ngoại quốc nên ngũ quan của cô ấy nét nào ra nét nấy, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp, so với tiếng Trung Quốc trúc trắc của Patrick, cô trợ thủ này lại nói cực kỳ lưu loát, chỉ là phát âm còn có chút cứng……Lại nói từ trong tủ quần áo phòng hoá trang lấy ra trang phục giống như chiến giáp, Demi nhăn mày, tựa hồ không biết nên dùng chữ Hán nào để tự thuật chính xác tên của quần áo này.



“Chị có thể dùng tiếng Anh”. Lê Chanh dùng tiếng Anh nói, thời gian sau thi thử lần ba điên cuồng học bổ túc, cậu đối tiếng Anh cũng là bỏ một phần tâm sức rất lớn, cơ bản các câu đối thoại thông thường cậu cũng có thể nghe hiểu.



Trí nhớ cung cấp cho cậu tiện lợi rất lớn.



Người Trung Quốc biết nói tiếng Anh cũng không phải việc lạ gì, Demi lập tức đổi thành ngôn ngữ của chính mình, cũng mạnh mẽ tán thưởng một phen phát âm chuẩn của Lê Chanh……. Đối phương bất quá là người thiếu niên hơn mười tuổi thôi.



Có lẽ là bởi vì tầng quan hệ này, hoá trang tiếp theo biểu hiện của Demi cực kỳ nghiêm túc, bởi vì làn da nhẵn nhụi trắng nõn, phấn lót là không cần đánh nhiều lắm, Demi vẽ đuôi chân mày cậu xếch lên, dùng phấn tạo khối dưới cánh mũi, rất nhanh ngũ quan của thiếu niên trở nên sắc bén lên, nhưng mà kế tiếp nhân vật thử vai đều là người hàng năm bị vây trong chiến tranh, vẫn sẽ có chút vết sẹo không xóa mờ được, cô đối diện cái gương suy nghĩ một chút, ở một bên cổ thiếu niên dán lên một vết sẹo đao dựng thẳng.



“Em phải diễn thử là vai diễn gì?”. Lê Chanh soi vết sẹo kia trong gương, xem hình dạng chiến giáp kia như là vai diễn loại chiến tranh, nhưng mà loại hoa lửa ánh bạc thật nhỏc nơi khóe mắt lại khiến cậu cảm thấy có chút khó hiểu, một binh sĩ lên chiến trường hoặc là tướng quân có thể ăn mặc tới cá tính như vậy…..? Không phải nên là càng thô lỗ càng có tâm huyết sao?



“Trước khi thử vai người đại diện của cậu cũng không nói qua gì sao?’. Demi nghiêng nghiêng đầu, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, tỏ vẻ cực kỳ khó hiểu, theo lý thuyết từ trước đến nay bộ phim của đạo diễn Patrick rất được Trung Quốc hoan nghênh, có cơ hội thủ vai sao lại có thể không có chuẩn bị trước, “Vai diễn của cậu là đội trưởng tiểu đội bốn chiến hạm Ngân Hà, Eddie Bell”.
Kế tiếp mọi người biết tới một cái chuyện thật kinh người, trừ Đường Hà, trong cả lớp gần như học sinh hơi thân thiết cùng Lê Chanh đều đạt được tiến bộ vượt bậc, sự kiện của Lê Chanh nói cho mọi người biết rằng —— tiến bộ, cũng là theo nhóm!



“Cũng không có gì đặc biệt, Lê Chanh lập ra bảng kế hoạch cho bọn em, mỗi ngày giờ nào học từ đơn, giờ nào làm bài tập sắp xếp tới rất trọn vẹn, kiên trì tiếp tiến bộ lớn, không kiên trì được liền tiến bộ nhỏ hoặc là không có tiến bộ, em rất biết ơn cậu ấy. “. Một học sinh thông qua bảng kế hoạch được lợi nói như vậy.



Cậu ta khá tự hào, lời nói nói tới giọng điệu cũng mang theo vài phần cảm giác răn dạy đàn em, bởi vì trên tay cậu ta có bảng kế hoạch thi đại học, là rất nhiều người hâm mộ không đến.



Đài truyền hình chiếm được rất nhiều tin tức có ích, một buổi sáng lộ trình xe và lượng phỏng vấn đạt tới tốt nhất, lúc về vừa mới hạ chữ to mạ vàng của công ty điện ảnh và truyền hình Kim Điển xuống, xe tới xe đi nối liền không dứt.



Trong phòng nghỉ lầu ba của công ty, Tống Thu Nhiên kinh ngạc đứng ở đại sảnh có vẻ trống rỗng, ánh mắt nhìn quét một vòng, gọi thư ký đi theo phía sau, “Người đâu? Không phải nói tới rồi sao?”.



“Người là tới rồi, lễ tân có ghi chép qua…..”. Trợ lý lão luyện điện thoại hỏi lễ tân, cặp mắt nhìn về phía người đàn ông đầu nấm trong góc phòng, hỏi: “Cậu tên là gì?”.



“Trần Hạo”. Người đàn ông đầu nấm nghe được thanh âm vội vàng đứng dậy, gã là nhận ra tổng giám đốc của công ty Kim Điển, lúc này đứng ở trước mặt không chỉ là bản thân Tống Tu Nhiên, thậm chí gã cũng là cực kỳ nhìn quen mắt nam trợ lí bên cạnh.



“Trần Hạo đúng không?”. Trợ lý đẩy mắt kiếng: “Mới nãy cậu có thấy một người mới hay không, chính là buổi sáng vào cuối cùng, cậu hẳn là có ấn tượng chứ? Người này vốn hẳn là ở chỗ này chờ phỏng vấn, như thế nào hiện tại không thấy?”.



Trần Hạo đương nhiên biết cái người mới vào cuối cùng kia, tản ra hơi thở của công lại có khuôn mặt của nhược thụ, ngay cả cậu ấm Giang đều bị cái bề ngoài đó mê hoặc, Trần Hạo đang ở trong lòng đánh tiểu nhân, không nghĩ tới một người mới cư nhiên có thể được coi trọng như vậy, ngay cả tổng giám đốc đều từ tầng cao nhất xuống dưới, có phải rất có bối cảnh hay không nhỉ?



Trần Hạo suy nghĩ một chút, thật cẩn thận nói: “Thấy qua người vào cuối cùng, nhưng mà vừa rồi đạo diễn Patrick tới đây một chuyến, trực tiếp dẫn cậu ta đi thử vai rồi, có thể là nhận nhầm người rồi”.



Tống Tu Nhiên: “……..”



“Patrick, đó không phải đạo diễn của《Đoàn chiến hạm Ngân Hà》sao?”. Tống Tu Nhiên ngẩn ngơ, gần như đã dự cảm được kế tiếp buổi thử vai sẽ nát bét rồi, nói vậy loại đạo diễn nổi tiếng quốc tế Patrick này vẫn là lần đầu thấy một người mới hành động gì cũng đều không hiểu, ha hả ha hả, vì thế vị đạo diễn này sẽ không bị trình độ của nghệ sĩ công ty Kim Điển dọa chạy chứ…….



……Cảm giác trong lòng một đám lạc đà chạy như điên qua càng lúc càng nhiều.



Tim đau.