Song Giới Mậu Dịch Nam Thần
Chương 61 : Công nghệ máy xúc nhà ai tốt hơn
Ngày đăng: 00:12 22/04/20
Mẹ Lê vẻ mặt hoảng hốt bỏ ống nghe xuống, không ngờ một cú điện thoại của hiệu trưởng đại học C làm cho lo lắng lớn nhất trong lòng bà giải trừ rồi, mới vừa tiến hành giằng co cùng con trai lập tức thành bọt nước vô vị, khiến bà có chút dở khóc dở cười. Ở đại học A học tri thức, thời gian rãnh đi đại học C học đoán chừng là nhượng bộ lớn nhất của hiệu trưởng đại học C làm ra, mẹ Lê hoàn toàn không có lý do phản đối, hơn nữa loại tình huống này cũng là kết quả tốt nhất bà chưa từng dự đoán được.
Tại sau mấy ngày công bố thành tích thi đại học, ghi danh đại học của Lê Chanh đã bị người nhà, Từ tiên sinh cùng với hiệu trưởng đại học C liên hợp ấn định rồi, cậu rốt cục không cần đau đầu mấy vấn đề này nữa.
Một thân nhàn rỗi áp lực trong lòng thiếu niên suy giảm, cùng ngày chuyển hoán giá trị tín ngưỡng hấp thu đã nhiều ngày trong đan điền thành linh khí tu luyện, thành công đột phá cảnh giới luyện khí tầng thứ bảy, tu vi dừng tại tầng bảy sơ kì, cách Ly Khám cũng không xa, lúc này cậu rốt cục nhớ tới ngày kia là ngày đăng ký đi nước Mỹ……..
Cậu quay đầu mắt nhìn hộ chiếu và hợp đồng trên tủ đầu giường, nghĩ thầm nhân dịp một ngày cuối cùng vẫn là nhét đầy kho hàng thuê ở phía tây ngoại ô mới được.
Tuy rằng đã đi đi về về dùng túi trữ vật dời dược liệu trong kho rượu đều tới kho hàng phái tây ngoại ô chứa hết rồi, nhưng kho hàng một năm mười vạn tiền thuê dù sao không phải tồn tại bình thường gì —— diện tích kho hàng lớn khoảng sân bóng rổ của cao trung bình thường, hộp đựng dược liệu nhưng chồng chất tận nóc kho.
Cho dù nếu gia tăng hộp đựng dược liệu chiếm diện tích, muốn chân chính lấp đầy hơn một nữa, không có trước sau vận chuyển trên trăm lần là không có khả năng.
Ngày thứ hai Lê chanh đi vào kho hàng phái tây ngoại ô, nghiêng người môt cái liền xuyên tới Đại Châu giới.
Lần này địa điểm rơi xuống đất là trên một cây táo trong ruộng dược, giữa chạc cây trống rỗng bất quá một lát liền rơi xuống một bóng người màu đen, số lần xuyên qua nhiều rồi, Lê Chanh cũng sẽ không lại có hiện tượng váng đầu não trướng như lần đầu tiên, ngược lại là càng thêm thích ứng đối xuyên việt rồi.
Cậu mỉm cười, mủi chân điểm nhẹ chạc cây vọt người đáp xuống đất.
Nơi này vẫn là một mảnh ruộng dược, nằm ở phía tây tầng thứ nhất của bí cảnh, nhưng bởi vì lúc trước bị cậu lựa lựa chọn chọn đào không ít dược liệu phẩm chất tốt, còn lại dược liệu khác tình hình sinh trưởng không bằng địa phương khác, Lê Chanh mắt nhìn xa xa, suy nghĩ một chút, lại trèo lên cây xuyên trở về.
Lúc trước lo lắng vận chuyển hơn một trăm lần là đúng, kho hàng cũng đủ lớn, chứa được toàn bộ, điểm ấy không cần lo lắng, nhưng sức lực của cậu chung quy có hạn, có lẽ trên đường hơn một trăm lần vận chuyển này liền hao hết tất cả linh khí rồi.
Linh khí, ở tầng thứ nhất bí cảnh là cực kỳ thiếu hụt, gần như chỉ có mỏng manh trong không khí một chút, thể chất tư chất tốt một chút có lẽ có thể hấp thu được thêm chút, tư chất kém đoán chừng cũng chỉ có thể tội nghiệp cảm ứng một chút, muốn hấp thu chỉ sợ cho dù tu luyện liên tiếp mấy ngày mấy đêm, cũng không khôi phục thực lực hoàn toàn.
Lê Chanh hoàn toàn có thể suy ra bộ dáng đau khổ sau khi chính mình hao hết linh khí.
Trước kia từng trải ở Ngọc Hoàng tông nói cho cậu biết, tư chất của cậu tuyệt đối không được xưng là tốt, có thể nhanh chóng đột phá luyện khí tầng thứ bảy, cũng chẳng qua là bởi vì thu thập tới giá trị tín ngưỡng thôi.
Cho nên sức người quá chậm, muốn tiến hành cái công trình thật lớn gì đó, cũng cực kỳ khó khăn.
“Tại sao không tới”. Tiếng nói hơi có vẻ xa lạ vang lên ở bên tai.
Lê Chanh nhướn mắt nhìn qua, chỉ thấy Ly Khám cao đứng ở đằng sau đại thụ, phục sức xanh lam tung bay, quai hàm hất lên biểu hiện cao ngạo, dưới khuôn mặt đẹp trai, hai mắt u ám dần dần biến thành trong trẻo, Lê Chanh thả lỏng tay, “Thật có lỗi, ta chỉ cảm thấy hứng thú đối dược liệu”.
“Ngươi biết trận pháp”.
“Không biết”.
“…….”
“Có thể phá tới tầng hai mươi tám, là bởi vì có chuyên gia chỉ đạo qua”. Lê Chanh ăn ngay nói thật, đoán chừng đối phương ngay cả chuyên gia là nghĩa gì cũng không biết.
Thật bất ngờ Ly Khám gật gật đầu, như là hiểu rõ: “Thu Trường Phong của Ngọc Hoàng tông các người thật là thiên tài, nhưng cho dù có y chỉ điểm, có thể ở trong vòng một khắc phá giải hai mươi ba loại trận pháp chưa từng gặp qua, thiên phú của ngươi là ta từ trước tới nay hiếm thấy”. Bình thường trưởng bối chỉ điểm là sẽ không cho biết mắt trận, tại trong mắt Ly Khám, Lê Chanh chính là có được một chút tâm đắc phá trận của Thu Trường Phong thôi, vì thế hiểu lầm tuyệt vời liền xuất hiện rồi”.
Lê Chanh: “……..”, thông qua chuyên gia chỉ điểm liền đâm cái mắt trận ông đây còn có thiên phú trận pháp mạnh như vậy? Có lẽ ông đây tùy tiện học một cái cũng có thể thành cái thiên tài trận pháp vênh váo tận trời?
Tìm ai học đây?
Sát Phá Lang đại thần? Hay là sư phụ của Sát Phá Lang đại thần?
Vấn đề này không có quấy nhiễu Lê Chanh lâu lắm, sáng sớm hôm sau, cậu đã ngồi trên máy bay bay đi nước Mỹ, trước người là đạo diễn Patrick cúi đầu ngủ vùi và mấy người nước ngoài đồng hành, bên cạnh là người đại diện Tống Giai chiến hữu hợp tác mới, cô cầm ly nước ấm đưa cho Lê Chanh, thấy cậu vẫn nhìn mây trắng ngoài cửa sổ, không khỏi khẽ cười một tiếng: “Khẩn trương sao?”.
“Có hơi”.
“Đừng nghĩ nhiều quá, tới trường quay đi theo đạo diễn, khẳng định sẽ không phạm sai lầm”. Tống Giai cực có kinh nghiệm an ủi một câu, cô nâng tay kéo tấm che cửa sổ lại, “Ngủ một giấc thật ngon, bằng không sau khi tới nơi lệch múi giờ liền phiền phức rồi”.
“Dạ”. Lê Chanh gật gật đầu, cầm cái chăn đắp lên người, lông mi dài hơi hơi khép, bóng mi dưới ánh sáng soi vào đáy mắt cậu, ngón tay cậu dọc theo mép thảm dò xét đường may bên trong một chút, chạm tới quả cầu kim loại trên ngực, trên mặt cầu mang theo vài phần ấm áp. Nếu không có đoán sai, cái này là trước khi Trầm sư thúc rời đi đeo lên cổ cậu……… Nhưng mà, khiến cậu cảm thấy kỳ quái chính là, khi chính mình hai lần tiến giai, cái quả cầu kim loại nà đều sẽ đẩy ra một đạo sức đẩy mềm hoá xa lạ đánh sâu vào chỗ tắc nghẽn, cái này tốt cuộc là thứ gì vậy?