[Song Hoa Điếm Đồng Nhân] – Sương Hoa Dạ Ngâm
Chương 13 :
Ngày đăng: 20:23 21/04/20
Buổi sáng ngày hôm sau khi Vương tỉnh dậy, lần thứ hai cảm thấy toàn thân không thể khống chế toan nhuyễn cùng mệt mỏi. Nhưng kỳ lạ hơn là, tinh thần lại sung mãn khác thường, tư duy cũng so với ngày thường càng thêm mẫn tiệp.
Hôm nay là ngày đại quân từ Nguyên triều trở về.
Sáng sớm Vương liền thức dậy mộc dục canh y, để đám người Hoàng nội cung hầu hạ, thay hoa mỹ trịnh trọng Vương phục.
“Điện hạ, đại yến có muốn hay không thỉnh Vương hậu điện hạ tham gia?”
Hoàng nội cung theo thông lệ, thật cẩn thận hỏi một câu.
Vương duỗi tay, để cho các nội cung hầu hạ y đeo vào bên hông bích (xanh ngọc bích) ngọc bội, nghe thấy hơi khựng một chút, nhất thời không nói gì.
Cân nhắc một lúc, Vương mới thản nhiên nói: “Thỉnh Vương hậu buổi tối tham dự đại yến đi. Truyền Phác Phó tổng quản đến”
Phác Thắng Cơ đến. Vương phân phó hắn tối nay Kiện Long Vệ nhất định không được rời Vương hậu một tấc, tuyệt không để xảy ra nửa điểm sai lầm.
Phác Thắng Cơ trong lòng hiểu được nguyên nhân vì sao, vội vàng ứng thanh. Nhưng Vương không đề cập đến bất cứ cái gì khác nữa, chuyện ba vạn đại quân nhập kinh hôm qua giống như Vương cũng đã muốn quên.
Phác Thắng Cơ trong lòng thập phần không cam lòng. Hắn thật ra biết rõ quan hệ của Vương và Hồng Lân rất khác biệt, không phải chỉ dựa vào chính mình tam ngôn lưỡng ngữ (nói hai ba câu) liền có thể phá hoại, cho nên hắn lựa chọn nhẫn nại, lĩnh Vương mệnh xong liền thối lui.
Vương có chút không yên lòng.
Đây là một chuyện cực kỳ phí sức, hơn nữa tinh thần lực của hắn so với tinh thần bản thể chỉ có một phần mười, phải thực hiện thăm dò quy mô lớn như vậy, thật sự là quá sức.
Chết tiệt! Không tìm được kẻ đó!
Yam “nhìn quét” một vòng, nhưng không có tìm được người ẩn núp bên trong chúng nhân, kẻ đã che giấu cùng tiếp ứng cho đám người Phác Thành Nam và Kinh Nguyên Quân.
Những tướng quân này đều chinh chiến sa trường nhiều năm, giết người vô số, tâm trí cùng nghị lực sớm vượt qua thường nhân, tinh thần lực cũng tương đối cường đại, thậm chí có mấy người còn vượt qua Vương. Chính là bởi vì như thế, nếu bọn họ có chuyện tình gì chôn sâu dưới đáy lòng, nếu cảm xúc không có dao động tương ứng, bằng vào tinh thần lực chỉ còn có một phần của mình, Yam cũng rất khó tra ra được.
Xem ra là phải nghĩ biện pháp khác.
Bất quá cũng may nhiều ngày nay hắn đã chuẩn bị đầy đủ, đại yến buổi tối cho dù thích khách thực sự xuất hiện, hắn cũng nắm chắc có thể chống cự.
Về phần kẻ phản bội ẩn tàng (giấu) giữa các vị tướng quân, còn cần chậm rãi tra tìm.
Võ tướng không thể so với văn thần (quan văn), không thể tùy ý đắc tội. Bọn họ nắm giữ quân quyền Triều Tiên, cho dù là Vương, cũng phải cẩn thận đối đãi bọn họ. Bởi vì chỉ cần một người trong bọn họ làm phản, đều có thể mang đến uy hiếp sinh tử cho Vương, mang đến hậu quả không thể đo lường cho Vương vị của y.
Vương tuy rằng dựa vào bọn họ, cũng không tín nhiệm, nhưng còn muốn mượn sức mới cương nhu kết hợp mà an phủ (dẹp yên) bọn họ.
Tại phương diện này, Vương làm rất tốt.
Thủ đoạn của y thập phần xuất sắc, cho dù là đến từ thế giới tương lai mấy ngàn năm sau phát triển thịnh vượng Yam, cũng không khỏi thật sâu ấn tượng cùng bái phục.