[Song Hoa Điếm Đồng Nhân] – Sương Hoa Dạ Ngâm
Chương 27 :
Ngày đăng: 20:24 21/04/20
Hồng Lân trước giờ tính cách ôn thuận, chưa bao giờ đối Vương vô lễ. Này đây chính là lần đầu tiên hắn ở trước mặt Vương biểu đạt rõ ràng bất mãn của chính mình, thậm chí còn dám cùng Vương đối chất.
Điều này làm cho Vương nộ hỏa vốn không thể áp chế càng bùng phát mạnh mẽ, cảm thấy được Hồng Lân là trong lòng có quỷ.
“Cổn (cút)! Ngươi cổn xuất đi ra ngoài cho trẫm!” Vương đưa tay thu về, một quyền nặng nề mà nện xuống giường, phát ra một tiếng “phanh”.
Yam mím môi. Hắn cũng nhìn ra tâm tình của Vương hiện tại không đúng, tuy rằng trong lòng chính mình tràn ngập nghi hoặc cùng khó hiểu, nhưng lúc này cũng không biết nên như thế nào hòa hoãn quan hệ của hai người.
Suy nghĩ của hắn thực đơn thuần, nếu Vương hiện tại vì chút hiểu lầm liền sinh khí, đuổi mình đi chỗ khác vậy trước nhất nên rời khỏi, đừng ở trước mặt khiến y càng thêm tức giận. Liền cúi thấp đầu, xoay người ly khai tẩm thất.
Vương thấy hắn thế nhưng thực sự rời đi, không chỉ không cảm thấy hết giận, ngược lại càng thêm nổi nóng.
Yam vừa mới ra khỏi tẩm thất, liền nghe thấy trong phòng truyền đến thật lớn tiếng động đập phá, lách cách không dứt.
Hoàng nội cung vẻ mặt lo lắng tiến lên, nói: “Hồng Tổng quản, ngài đây là…?”
Yam nói: “Điện hạ không biết như thế nào lại hướng ta nổi giận, ta sợ ở lại bên trong lại khiến ngài càng sinh khí”
Hoàng nội cung vội nói: “Hồng Tổng quản, lúc này ngài như thế nào có thể rời đi? Ngài hẳn là nên lưu lại hảo hảo khuyên nhủ điện hạ, nhượng điện hạ nguôi giận mới đúng”
“Nhưng là điện hạ đuổi ta đi ra a” Yam đối với tình cảm “phức tạp” này của nhân loại nhất khiếu bất thông (dốt đặc cán mai), Hồng Lân ngày trước cũng không có kinh nghiệm, cho nên hiển nhiên là vẻ mặt mờ mịt.
Hoàng nội cung nghe hắn nói như vậy, cũng không hảo vi phạm ý tứ của Vương, thở dài, nói: “Điện hạ gần đây thân thể không tốt, nô tài thật sự lo lắng…”
Y là vương, là Triều Tiên vương. Tại lúc triều đình vừa mới trở nên vững vàng, tuyệt đối không thể lại xuất hiện phong ba.
Mặc kệ y bệnh gì, một khi tin tức Vương hộc máu truyền đi ra ngoài, những triều thần vừa mới an phận nhất định sẽ lại thần tâm động đãng, tả hữu tư nguyên (***). Mà tình hình y vất vả ổn định được, cho dù là dựa vào tin Vương hậu mang thai, cũng tràn ngập nguy cơ.
Vương nhìn thấy mặt đất hỗn loạn, đứng ngốc một lúc lâu, bỗng nhiên lung lay thân mình, dựa vào giường suy sụp ngã xuống.
Y không có tiêu cự ngóng nhìn đỉnh giường, đột nhiên từ trong đáy lòng cảm thấy mệt mỏi rã rời.
Xoay người, đúng lúc nhìn thấy đối diện là gối đầu của Hồng Lân.
Vương chậm rãi vươn tay, đem gối đầu kia ôm vào trong ngực, dùng sức hít sâu, cảm giác khí tức của Hồng Lân giống như vây quanh chính mình.
Giống như làm vậy có thể hơi hơi an tâm, y liền như vậy ôm, mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
——————————————————————————
(*) “tòng cao tòng ưu” => “theo cao theo ưu”, ở đây theo ta nghĩ thì là nguyên tắc di truyền trội trong qui luật di truyền (cái này hẳn ai cũng đã học qua rùi nhỉ), gen trội sẽ chiếm ưu thế hơn so với gen lặn và sẽ biểu hiện ra bên ngoài cá thể (hình dạng, đặc điểm…). Yam là cao cấp tinh thần thể nhân loại nên hài tử đáng lẽ phải giống hắn cũng là cao cấp tinh thần thể nhưng lại có khuynh hướng giống Vương, cấp thấp thân thể nhân loại, điều này trái với qui luật di truyền.
(**) Trấn xích: thước chặn giấy. Ai hay xem phim kiếm hiệp chắc từng nhìn thấy rùi, nó là hai thanh dài dài dùng để chặn hai mép giấy khi vẽ tranh í.
(***) Chỗ này ta bó tay ^^” đại khái có thể hiểu là lại xuất hiện dã tâm, đấu đá lẫn nhau >”<