[Song Hoa Điếm Đồng Nhân] – Sương Hoa Dạ Ngâm
Chương 42 :
Ngày đăng: 20:24 21/04/20
“Điện hạ, điện hạ, không nên cử động a điện hạ”
Vương bởi vì không thể chịu được đau đớn, không tự chủ vặn vẹo thân thể của chính mình, nếu không phải bụng quá lớn, chỉ sợ đều phải trở mình mấy lần, Vương thái y thấy cũng kinh tâm (hoảng sợ) không thôi.
Đau quá…
Vương cảm thấy được đau đớn cả đời cộng lại đều không đau đến như vậy.
Thai nhi trong bụng tấn công rất nhanh, đại khái duyên cớ là do sinh non, cho nên một lòng một dạ hướng bên ngoài đi ra.
Vương thái y cùng tên đại phu cao thủ phụ khoa tìm được ở dân gian, còn đang thương lượng như thế nào giúp Vương tiếp sinh, Hoàng nội cung đã kinh hoảng phát hiện đệm giường của Vương ướt đẫm.
Nước ối vỡ.
Vương không hiểu những điều này, y còn tưởng rằng chính mình là không khống chế được, theo bản năng nghĩ muốn đình chỉ, chính là như thế nào cũng không ngăn cản được mãnh liệt đau đớn cùng nước ối liên tục trào ra.
Cho đến khi Hoàng nội cung kinh hoảng kêu lên: “Vương thái y, điện hạ, điện hạ chảy rất nhiều máu”
Vương thái y hoảng sợ, đối Vương nói một câu thất lễ liền xốc chăn lên, phát hiện hạ thân của Vương quả nhiên là một bãi thủy tí (nước đọng).
Lão không biết là nhẹ thở ra, vẫn là càng khẩn trương, nói: “Không phải máu. Là phá thủy”
Hoàng nội cung mờ mịt trừng mắt nói: “Cái gì là phá thủy?”
Vương thái y cùng Kim đại phu không công phu giải thích với hắn. Hai người liếc nhau, rốt cuộc xác định nghi ngờ từ trước đến giờ: thai nhi là phải theo nơi đó của Vương sinh ra.
Suy nghĩ này làm cho hai người kinh hãi.
Hoàng nội cung từ Vương hậu bên kia trở về, thấy Vương bên này vẫn không có gì tiến triển, bụng vẫn là cao cao hở ra, tiểu tự tử còn chưa sinh ra.
Hắn lau mồ hôi, ở bên tai Vương khẽ gọi: “Điện hạ, điện hạ”
Vương hừ một tiếng, có hết sức nhìn hắn một cái, ý bảo hắn nói chuyện, y nghe thấy.
“Điện hạ, Vương hậu nương nương dường như khó sinh…”
Vương nghe xong khẽ run lên, gắng gượng ngồi dậy.
“Điện hạ. Điện hạ ngài đừng kích động” Hoàng nội cung sợ tới mức vội vàng đỡ lấy y.
Vương phun ra bố khăn trong miệng, đứt quãng nói: “Thái y…nói…như thế nào?”
“Sợ là…đại nhân (người lớn) cùng hài tử chỉ có thể giữ lại một”
Vương không nghĩ sẽ lại xuất hiện loại tình huống này, vượt qua dự kiến của y. Y đỡ bụng rên rỉ, cố gắng suy nghĩ.
Đại nhân cùng hài tử chỉ có thể giữ lại một?
Vị trí của Vương hậu quá trọng yếu. Về phương diện chính trị mà nói, nàng là công chúa Nguyên triều, trăm triệu không thể có sơ xuất. Nếu Vương hậu mất, ai biết Nguyên triều có thể hay không lại gả một công chúa khác cho y.
Chính là…hài tử kia cũng là cốt nhục của Hồng Lân. Nếu như mất…hiện tại Hồng Lân lại không ở đây, sau khi trở về không biết tình hình cụ thể, có thể hay không nghĩ chính mình là cố ý không bảo trụ cốt nhục của hắn?
“A—-”
Trong lúc Vương hai bên đều khó xử, trong bụng lại là một trận đau đớn kịch liệt. Mất đi bố khăn trong miệng, y lại nhất thời thất thần, không nhịn được kêu lên.