[Song Hoa Điếm Đồng Nhân] – Sương Hoa Dạ Ngâm
Chương 8 :
Ngày đăng: 20:23 21/04/20
Ngón tay của Yam vuốt ve lên xuống làn da gợi cảm kiện mỹ (khỏe đẹp) của Vương, giống như là đang tấu (đánh) một tổ khúc tối ưu mĩ (vô cùng đẹp đẽ), lưu lại ở những nơi chạm qua một cảm giác tê dại tận xương tủy.
Vương đè thấp nhịp thở, nhìn Yam chậm rãi nhiệt nhiệt (nóng bỏng) hôn từ cằm của chính mình xuống đến cổ, xương quai xanh…rồi đến ngực.
“Hồng Lân…”
Vương nhẹ nhàng giữ lấy đầu hắn, ngón tay luồn vào mái tóc đen xoa nắn.
Đột nhiên Yam một ngụm ngậm lấy hồng sắc thực quả (nhũ hoa ^///^) mê người trước ngực Vương, chút chút dùng lực.
“A!”
Vương giống như vừa thống khổ vừa hưng phấn mà bật người dậy, vuốt đầu Hồng Lân, tựa hồ rất muốn nhượng hắn tiếp tục xuống phía dưới. Nhưng là rất nhanh, y liền từ bỏ.
Vương thật không ngờ chỉ là khiêu khích đầu nhũ, hôn bụng cùng đỗ tề lại có thể khiến y bị kích thích đến vậy.
Phân thân sớm như nhất trụ kình thiên (một cây/cột nhìn trời =))) dựng thẳng lên, chất lỏng trong suốt bắt đầu tràn ra từ đỉnh.
“A…Hồng Lân, nhanh lên…” Vương nhịn không được mà rên rỉ thúc giục.
Yam hiểu được đã đến lúc, bàn tay to lớn thô ráp cuối cùng cũng chạm đến, vuốt ve phân thân của Vương. Kỹ thuật của hắn thập phần cao siêu, không nặng không nhẹ xoa nắn, ngón tay liên tục khiêu khích hai bảo bảo bên dưới (er…hai quả ấy ấy >”<). Loại kỹ xảo này là hắn học được từ mấy vạn năm sau, vì muốn kích thích *** của nhân loại mà vô số các chuyên gia đã căn cứ từ những điểm mẫn cảm cùng cấu tạo cơ thể của nhân loại mà tổng kết được. So với cổ đại nguyên thủy lạc hậu phương pháp, đơn giản chỉ dựa vào tính dục cùng kinh nghiệm, bản năng mà làm thì kích thích hơn nhiều. Trước giờ toàn bộ hiểu biết của Hồng Lân ở phương diện *** đều là học từ Vương cho nên y rất quen thuộc thủ đoạn của hắn, hai người hoan ái luôn luôn là mãnh liệt và trực tiếp. Nhưng là lúc này đây, Yam lại khiến y cảm nhận được tình ái phương pháp hoàn toàn khác biệt. “Điện hạ, thoải mái không?” Thanh âm của Yam trầm trầm, tràn ngập gợi cảm khiêu khích. Trên trán tóc đen buông xuống, nhãn thần thâm trầm lóe lên, khóe miệng khẽ nhếch, nhìn qua vừa xấu xa lại có loại hương vị tà mị. Vương ý loạn tình mê nhìn hắn, rốt cuộc nhịn không được mà bắn đi ra. Yam xấu xa cười, bàn tay dính bạch trọc (dịch thể) lần xuống tìm kiếm, thâm nhập vào nơi thần bí kia. Chậm rãi dùng ba ngón tay khai thác sau đó Yam thận trọng đem phân thân đứng thẳng của chính mình sáp (cắm) vào. Tính khí của hắn rất được, ngay cả nhan sắc cũng chính là màu hồng nhạt. Có lẽ duyên cớ là do dáng người của hắn tương đối cao gầy, khi bị kích thích phân thân liền hoàn toàn tương phản với tính cách của hắn mà đứng lên một cách hung dũng, oai vệ. Hắn không nhanh không chậm mà trừu sáp (rút ra cắm vào), từng chút từng chút nhưng lại thập phần sâu. Vương kiềm chế không được nói: “Hồng Lân…Nhanh lên…” Yam nhẹ nhàng thở dốc nói: “Điện hạ, có một số việc chậm rãi làm cũng có hương vị, không cần gấp gáp” Vừa rồi Vương nghĩ đến Yam là từ nơi Vương hậu học được càng nhiều kinh nghiệm, nguyên bản đáy lòng còn ẩn ẩn ghen tị nhưng qua một loạt thủ đoạn của Yam lại cảm giác không giống. Lúc này y đã không còn có tâm tư suy nghĩ này đó, bởi vì loại này tình ái chậm rãi lại nóng bỏng, ngoài ý muốn tràn đầy khoái cảm khiến cho y giống như ở trên một con thuyền lắc lư, theo gợn sóng mà di động cao thấp. Yam cũng càng ngày càng đầu nhập (tập trung), theo bản năng mà triển khai một tia tinh thần lực, đem sóng tinh thần điều đến mạnh mẽ hoan ái tần suất. Tinh thần lực của Vương ở thế giới hiện tại so với người khác được xem là thập phần cường hãn (mạnh mẽ), điều này không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả, chỉ có thể dựa trên cảm giác cùng phán đoán. So với tinh thần lực Yam triển khai hiện giờ, tinh thần lực của Vương liền có vẽ yếu đuối. Nhưng ngay cả như vậy, ý thức tinh thần của y tựa hồ lại có chút phản ứng mà mơ hồ đáp lại. Yam cảm nhận được cổ dao động mỏng manh, hơi hơi sửng sốt, liền phân ra tinh thần tuyến chạm đến. “Ách…” Cơ thể Vương đang chìm trong đại dương nhục dục (dục vọng) giật mạnh, thế giới tinh thần bỗng nhiên trống rỗng, giống như thấy được một phần vũ trụ mênh mông. Yam kinh ngạc, không nghĩ tới Vương thế nhưng có thể đuổi kịp tần suất của chính mình. Nếu đã vậy, không bằng thử kết hợp thân thể và tinh thần cùng nhau xem. Đối với tương loại nhân loại mà nói, tinh thần thể hòa hợp cùng khoái cảm mới đạt được khoái hoạt nhất. “A…” Vương kịch liệt thở dốc bỗng nhiên cảm thấy trước mắt giống như xuất hiện một thế giới khác, tinh thần sinh ra thật lớn vui thích. Cùng lúc đó, theo Yam lần lượt xâm nhập trừu sáp, khoái cảm cũng mãnh liệt mà đến. “Hồng Lân…Hồng Lân…” Vương ý loạn tình mê mà rên rỉ, càng không ngừng kêu tên Hồng Lân. Này hoan ái không giống bình thường khiến cho ý thức của y lâm vào trạng thái chân không, song trọng (hai phương) khoái cảm kích thích, toàn thân không khỏi hơi hơi run rẩy, từ ngón chân đến ngọn tóc đều là khoái cảm mãnh liệt. Yam kìm lòng không được mà xoa mặt của Vương, vô tình phát hiện làn da của Vương được bảo dưỡng (chăm sóc) vô cùng tốt, bóng loáng mà tràn đầy co dãn, hơn nữa nhiệt độ khiến Yam rất thích. Hắn vuốt vuốt, càng cảm thấy yêu thích không buông tay. Khóe môi cong lên, khẽ nở nụ cười, khóe miệng xuất ra một độ cong xinh đẹp. Yam ôm lấy thắt lưng Vương, đột nhiên xấu xa đẩy mạnh một cái, nam tính cứng rắn va chạm đến điểm tối mẫn cảm bên trong. Vương đang chìm đắm trong song trọng cảm giác kích thích bất ngờ không kịp phòng bị, miệng mở lớn, tựa hồ không khống chế được mà sắp hét lên. Yam lại nhân cơ hội ôm lấy cổ Vương, dùng sức hôn môi y. Đôi môi của Vương thập phần hoàn mỹ, đạm đạm (nhàn nhạt) hồng sắc, đường cong nhu hòa tuyệt đẹp, cực kì hấp dẫn, là phần động nhân (mê hoặt người) nhất trong ngũ quan (mắt, mũi, miệng…) của y. Lúc Yam xem bộ phim và tư liệu truyền hình liền thập phần yêu thích, bởi vậy mỗi lần hôn đôi môi mê người này đều rất chuyên tâm. “Ngô…” Sâu trong yết hầu của Vương phát ra một tiếng khàn khàn rên rỉ, Yam liền thừa cơ luồn vào bên trong, đầu lưỡi mềm dẻo bá đạo tùy ý quấy rối, mút, câu hồn đoạt phách mà càn quyét từng ngóc ngách trong miệng Vương. Rất kích thích. Vương cuối cùng nhịn không được bắn đi ra. Bạch trọc chất lỏng (dịch thể) dính đầy lên phần bụng rắn chắc của Yam. Mà trước mắt Vương lại là một mảnh bạch mang (mờ mịt), thật sâu lâm vào vực sâu dục vọng.