Sóng Ngầm (Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến - Phần 2)

Chương 52 :

Ngày đăng: 17:16 18/04/20


Type: phandongvy242



Bạc Cận Ngôn ngồi bên cửa sổ, tay cầm một khối rubic bị đảo loạn các mặt. Những ngón tay linh hoạt của anh xoay chuyển nhanh như chớp, chỉ trong thoáng chốc, khối rubic đã trở về nguyên trạng. Sau đó, anh ném nó cho An Nham ngồi sau lưng mình.



An Nham không thể cưỡng lại những trò chơi trí tuệ tưởng chừng phức tạp nhưng lại theo quy luật đơn giản thế này. Cậu giơ tay chụp lấy, một lần nữa phá vỡ trật tự màu của khối rubic rồi hí hoáy sắp xếp. Thú vui nhàn tãn trong quãng thời gian sống ở ngôi nhà này của hai kẻ thiên tài kia đại khái là như thế.



Sauk hi nghịch xong, An Nham vứt khối rubic sang một bên, ngẩng đầu khẽ nói: “Cận Ngôn, loại sát thủ liên hoàn nửa vời này về sau cứ giao cho em là được.” Cậu không sợ chết nhại lại lời Giản Dao hôm qua bằng giọng điệu trầm thấp và nghiêm túc.



Bạc Cận Ngôn khóe môi khẽ cong lên, sau đó lập tức buông lời: “Vớ vẩn!”



An Nham vỗ tay tán thưởng: “Khốn khiếp, anh không thấy hôm qua, chị dâu rất ngầu sao? Không ngờ trong cốt cách chị dâu còn cất giấu phong thái của bật đàn chị như vậy.”  Nói rồi, cậu liếc nhìn Bạc Cận Ngôn với ánh mắt ám thị.



Dĩ nhiên Bạc Cận Ngôn không giải mã được hàm ý thâm sâu trong ánh mắt này. Nhưng anh vẫn nở nụ cười tự hào: “ Đúng vậy, vợ tôi bây giờ ngầu không ai bằng.”



Chút chuyện nhỏ này cũng trở thành đề tài tán gẫu của An Nham và Cố Bàng Bàng. Cậu nhắn tin: Tiểu Bàng, em không thấy được dáng vẻ hôm qua khi chị dâu anh đứng đó đâu, quả thật ngầu hết biết luôn.



Cố Bàng Bàng không trả lời ngay. Qua hồi lâu, An Nham mới nhận được tấm hình cô gái gửi đến. Trong căn phòng mờ tối, một người con trai mặc áo bào đỏ nằm ôm kiếm, tư thái ưu nhã mà ẩn chứa sát khí bén nhọn. Nhưng nhìn kỹ, khuôn mặt xinh xắn kia, đôi mắt trong veo kia, không phải Cố Bàng Bàng thì còn ai vào đây chứ? Nam nữ khó phân, khí khái hơn người.



An Nham lẳng lặng ngắm hồi lâu, cuối cùng kết luận: Vẫn là bạn gái mình ngầu hơn!



☆ ☆ ☆ 



Trần Cẩn có chút khó tả, tái nhợt, trống rỗng, hoảng hốt và thấp thoáng nét cười nhàn nhạt.
Phùng Duyệt Hề có từng ám chỉ với hắn hãy trừ khử ả phiền phức này không? Có lẽ có. Phùng Duyệt Hề từng than thở không chỉ một lần: “Hiện giờ,em không biết nên làm sao cả! Ai đến giúp em với! Ôi, ước gì có bạch mã hoàng tử nào đến cứu em thoát khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng này.”



“Trần Cẩn, anh nói cho em phải làm sao đi! Nếu có thể giải quyết được chuyện này, em thật sự  vô cùng, vô cùng cảm kích anh. Kiểu người như Thạch Bằng quá khờ khào, còn rất ngốc, hoàn toàn không để tâm gì cả.”



Giọt nước tràn ly là khi Trần Cẩn nghe được tin đồn trước đây có liên quan đến Nhiếp Thập Quân từ chỗ đồng hương. Hồi cấp ba, có một cô gái tự sát vì cô ta. Người kia thuật lại sống động như thật câu chuyện Nhiếp Thập Quân xúi cô gái kia cùng tự sát, nhưng bản thân lại lùi bước.



Rốt cuộc, Trần Cẩn đã tìm được lý do để động thủ. Nhiếp Thập Quân từng tuyên bố sẽ bám lấy Phùng Duyệt Hề cả đời! Nếu cô ta từ yêu sinh hận, uy hiếp tính mạng của Phùng Duyệt Hề thì sao? Đời người dài như thế, phiền phức này sớm muộn cũng phải trừ khử. Nếu không, việc này sẽ trở thành vết nhơ của hắn. Hắn vốn có thể xây dựng một gia đình hoàn mỹ với người vợ xinh đẹp luôn tôn trọng và ái mộ hắn. Sau đó, họ sẽ có hai đứa con xuất sắc giống như bố mẹ của chúng vậy…



“Tại sao lại là bươm bướm?” Phương Thanh hỏi.



Cách lớp kĩnh sẫm màu, Bạc Cận Ngôn và Giản Dao cũng đang chờ đợi đáp án.



Trần Cẩn yên lặng trong chốc lát mới đáp: “Bởi vì…thích thôi”



Bắt đầu từ khi nào? Là từ thời niên thiếu, hắn thấy được cảnh tượng đàn bướm bay lượn tự do dưới núi rừng ư?Trần Cẩn không còn nhớ rõ nữa. Chỉ là từ hồi bé xíu, hắn đã thích đôi mắt kép đen nhánh đầy bí ẩn của loài bướm, luôn cảm thấy ẩn sâu trong màu đen đó là bí mật không muốn ai biết, bí mật thuộc về một thế giới khác.



Cho nên hắn đã thấy bươm bướm vào ngày hôm đó. Trong giấc mộng kỳ quái, hắn thấy một cậu thiếu niên đứng cầm dao, còn bươm bướm đậu trên vai cậu. Khung cảnh nào đó quen thuộc như đã gặp ở đâu đó. Là kiếp trước hay trời cao chỉ dẫn?



Bừng tĩnh khói giấc mộng, hắn kích động không thôi vì sự thông minh và linh cảm của mình. Sát thủ hồ điệp, ngụy trang thành sát thủ hồ điệp! Quan hệ của Nhiếp Thập Quân và Phùng Duyệt Hề vốn rất kín đáo, không ai biết được. Chỉ cần ngụy trang thành sát thủ liên hoàn giết người như trên tv thường chiếu là hắn có thể dễ dàng thoát khỏi tầm nhìn của cảnh sát.



Hắn nghĩ kế hoạch này thật sự vô cùng hoàn mỹ. Thế giới này, cuộc đời đều quá đỗi hoàn mỹ rồi.