Song Sinh Đại Boss: Đệ Nhất Nữ Phụ

Chương 21 :

Ngày đăng: 11:37 30/04/20


.Sau khi sử lí xong mấy tên vô lại, nàng mới hiếu kì đi tới phía sau bức tường nơi góc khuất mà bọn chúng ẩu đả. Phát hiện ra có một thiếu niên mái tóc dài quá mắt che đi gương mặt tuấn mỹ để ý kĩ sẽ nhận rõ. Khóe miệng hắn ta rỉ máu, mặt mày bầm tím trông có vẻ khá thảm thương! Vươn tay lên tính lau máu cho hắn ai ngờ bàn tay của Diệp Phi bị bắt lấy, thiếu niên kia mở mắt nhìn nàng cất giọng lạnh lùng:



- Tính làm gì?



- Không làm gì! Hứng thú xem cậu chút! - Trác Diệp Phi kéo tay mình ra, ánh mắt nhìn thiếu niên hững hờ.



- Không cần cô quan tâm!



- Tôi giống vẻ quan tâm cậu lắm à? Đánh nhau thì giữ cái dung nhan kìa! Lam nhan bạc tỷ đấy! - Nàng buông lời trêu ghẹo hắn, lại còn nháy mắt thêm một cái mới rời đi. Làm tên thiếu niên ngây ngốc nhìn theo.



Về tới lớp thì vừa hay hết tiết, Lam Nặc vừa thấy nàng liền chạy ra hỏi han:



- Tiểu Phi! Cậu đi đâu vậy? Thầy trừ của cậu hơn 20 điểm đó!



- À! Lên sân thượng hóng gió chút thôi! Mà điểm thì mặc kệ đi, không quan trọng lắm!



- Trừ điểm,hạnh kiểm của cậu sẽ bị giảm đấy!



- Vậy mình hỏi cậu, cậu đánh giá một con người qua thang điểm hay cách hành xử thực tế?



- Ừm! Được rồi! Không sao là tốt! - Lam Nặc nhẹ giọng cười nhu hòa. Vừa về chỗ ngồi tiếng ồn như một lớn hơn khiến Diệp Phi có chút bực nhìn ra phía cửa, là tên thiếu niên trên sân thượng a! Hắn không lẽ lại học lớp này? Nhưng nàng đang đặt tâm điểm lên những lời bàn tán:



Advertisement / Quảng cáo



- Tên này hôm nay lại vào học sao chứ?



- Ê! Quái vật đi học kìa!



- Đúng là đứa con hoang!



- Sao mình lại học chung với nó vậy?



- Hình như lại vừa đánh nhau nữa kìa



- .......



Bao nhiêu lời bàn tán rộ lên, Diệp Phi nghe mà ngứa ngáy cả người muốn xông lên cho mỗi người một bạt tai. Ấy vậy, hắn thậm chí mặt mày còn không biến sắc,vẫn thong thả đi về phía dãy cuối góc lớp, ngay sau bàn Trác Diệp Phi. Hắn chẳng thèm nói lấy nửa lời trực tiếp gục xuống bàn ngủ. Tên này kì lạ quá nhỉ? Mọi sự hiếu kì đã được gợi lên, nàng cứ vậy ngồi nhìn hắn. Khi tất cả học sinh đã tập chung ở sân thể dục thì vẫn còn hai bóng hình ở trên lớp. Trác Diệp Phi thấy xung quanh không còn ai nữa mới đưa tay cốc nhẹ lên đầu tên kia, hất hàm nói:



- Cậu không giận à?



- Giận gì? - Hắn đưa mắt ra ngoài lạnh nhạt đáp.



- Họ nói cậu như thế kia mà!



- Quen rồi!




- Giọng nói, cách nói chuyện rất giống với cô gái hôm đó! - Thư kí Lâm nhớ lại ngày hôm đó....



- ------hồi tưởng ----



Lúc ấy, khi Lâm Nhạc đang sắp xếp tài liệu trong phòng. Bỗng điện thoại reo lên, nhìn vào nó là sếp của anh. Không chần chừ Lâm Nhạc bắt máy ngay:



- Alo! Có....



- Sếp anh đang bệnh! Mau tới!



- Cô... Cô là ai?



- Không cần biết! Hắn sắp chết tới nơi rồi!



- ......



Sau đó là kéo theo cả mợt tiếng tút dài...



Advertisement / Quảng cáo



- ----kết thúc--------



- Cậu chắc chứ?



- Vâng! Chính là cô ấy!



- Được rồi! - Hắn chỉ buông một câu như vậy, rồi tâm tư lại để trên người cô gái ấy. Vì sao cô biết mã khóa nhà hắn, vì sao lại chăm sóc hắn. Chưa bao giờ hắn gặp cô ấy... Hiện hữu trong đầu Dạ Mặc Hàn chỉ là hai chữ vì sao.



++++++++++++++++++



Vì phải bão hai bộ nên số lượng sẽ không nhìu! Sorry nha! 😅



Các cậu ơii 👋!



Năm 2019 đã qua các cậu đã làm được những gì?



Chứ còn tui thì đã thu được rất nhìu tình cảm của các cậu rồi đấy.



Sang năm mới 2020 🎆Canh Tý 🐹



Tui chúc tất cả các bạn luôn ủng hộ tui một năm nới vui vẻ, bình an bên gia đình🍀. Nhớ rằng luôn ủng hộ tui nhaa! 🙆💘



Hứa năm mới sẽ ra chương nhanh hơn 🍁