Song Tu Phương Thức Mở Ra

Chương 22 : Bước đầu

Ngày đăng: 09:05 08/08/20

Nữ tử đôi mắt tròn, làn mi dài, miệng nhỏ đỏ son ướt át, hai bầu lúm má đồng tiền, Mái tóc đỏ cột hai bên nhìn giống thiếu nữ tinh nghịch. Nàng mặc một bộ hồng y mang đậm cá tính mạnh mẽ, thắt lưng được cột gọn gàng đeo một cái lục lạc xinh xắn. Đây là lần đầu Cố Tiểu Du nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp ngang ngửa Triệu Hân Vy không kém.
Cố Tiểu Du dựa vào thân phận hệ thống đưa, biết được nàng là Tiết Y Y, ái nữ của Nhị trưởng lão, thiên phú xuất chúng, mới 18 tuổi tu vi Kim Đan Sơ Kỳ, trái ngược Cố Tiểu Du tu luyện 20 năm còn chưa đột phá Trúc Cơ.
Đau đầu đây là tiểu ma nữ suốt ngày chọc hắn, hay nói đúng hơn là chọc Cố Tiểu Du trước kia, liên tục bịa chuyện làm cho họ Cố bị bắt phạt, ngay cả chuyện Cố Tiểu Du đang ở Hoa Thiên Tông bị bắt về cũng liên quan tới nàng.
Cố Tiểu Du sợ nàng như sợ cọp, hắn cũng vậy, chỉ khác là hắn chưa biết nữ tử này có bao nhiêu vô lý. Cố cười, quay mặt cùng Tiết Y Y đối chuyện.
" Tiết muội muội gọi huynh có chuyện gì sao. "
" Không có, ta chỉ thấy ngươi nên thuận tiện gọi lại. "
Tiết Y Y vẻ mặt đối với hắn không tốt, là do nghe danh tiếng của hắn gần đây chuyên bắt nạt con gái nhà lành, nàng lần này muốn dạy hắn một bài học. Cố Tiểu Du hiện tại chỉ muốn lên đánh mông cái tiểu yêu nữ này, không có gì mà cứ cản bước hắn làm việc. Bất quá đó là việc không có khả năng, nàng thân phận không chỉ không thua kém hắn, tu vi càng cao hơn, dù hiện giờ hắn so với họ Cố trước đó thì tu vi cao hơn hẳn.
" Nếu không có chuyện vậy sư huynh đi đây… "
" Khoan đã, ngươi muốn đi đâu? "
Tiết Y Y gọi hắn, Cố Tiểu Du đành nén tức giận, hắn tuy đối với nữ nhân yêu thương vô bờ nhưng với thiếu nữ này không thể yêu thương nổi.
" Ta muốn hái... à không, đi dạo. "
" Đi dạo cái đầu quỷ, rõ ràng là đi hái hoa (thực ra là trêu gái). Mới bị đánh còn chưa chừa, quả nhiên lì lợm. " Tiết Y Y trong lòng thầm nghĩ, ngoài mặt cười tươi tỏ ra có điểm thân thiết.
" Được rồi, ta đi cùng sư huynh. "
" Cái này… không tiện lắm. "
Cố Tiểu Du chậm bước, hết sức quay qua thiếu nữ cười xòa, hắn sao có thể dẫn một yêu nữ đi theo được chứ, như vậy chả phải kế hoạch tán gái bị cô ả này phá hỏng hết sao. Tiết Y Y vẫn rất cứng đầu, Cố Tiểu Du không còn cách nào khác, đành để cô nàng theo cùng.
Lần này hắn không đi Hoa Thiên Tông nữa, chuyển hướng sang tìm hai huynh muội Trần Phong. Trước kia cố chủ chính là bị Trần Phong đánh cho liệt giường, nguyên do là tên Cố Tiểu Du trước kia có ý đồ với muội muội hắn - Trần Tiểu Trân.
Nếu nội môn có Tiết Y Y và Tô Liên Đình là hai mỹ nữ tuyệt sắc xứng đáng danh xưng đệ nhất mỹ nữ Thanh Dương Tông, thì ngoại môn có Trần Tiểu Trân dung mạo không hề thua kém hai nàng. Thậm chí nàng chính là mục tiêu truy phủng của đệ tử trong tông kể ngoại môn và nội môn.
Tránh không thoát họ Cố có ý đồ không tốt với nàng, không may cho hắn ca ca nàng tại ngoại môn nổi tiếng tính tình nóng nảy, không kịp quan tâm hắn có thân phận gì đã đánh cho hắn suýt chết, may có đệ tử kịp thời can ngăn.
Hắn bị đem về chữa trị, huynh đệ họ Trần cũng thoát không khỏi số phận, đánh nội thương con trai của tông chủ, một đệ tử ngoại môn kết quả làm sao tốt. Kết quả Trần Phong bị phế tu vi nhốt vào ngục, còn Trần Tiểu Trân không bị làm sao, có lẽ do có nam tử ái mộ cầu tình giúp nàng.
Cố Tiểu Du muốn thoát khỏi cái tiếng xấu này, cần giải quyết cho tốt chuyện của hai huynh muội này. Tiết Y Y thấy hắn đi đến ngoại môn, tưởng hắn đang tìm cách trả thù Trần Phong, còn có ý đồ không tốt với Trần Tiểu Trân, hừ lạnh.
" Cố Tiểu Du, ngươi hại bọn họ còn chưa đủ thảm sao… "
Cố Tiểu Du không có đáp trả lời cô, hắn biết giờ có nói gì cũng vô dụng, hắn đi đến ngoại môn, nhiều đệ tử đều nhận được tin. Hàng dài đệ tử tụ tập lại, nhìn vào hắn tràn ngập vẻ khinh bỉ, tức giận. Nhưng không có ai dám chủ động thể hiện ra bên ngoài, sợ vị thiếu tông chủ này ghi hận.
" Trần Tiểu Trân có ở đây hay không? "
Hắn quay qua một đệ tử hỏi, tên đệ tử này lại sợ đắc tội với hắn, gật đầu chỉ vào trong.
" Sư muội ở bên trong cùng La sư huynh… "
" La sư huynh, là tên nào? "
Cố Tiểu Du hỏi lại, tên đệ tử ngơ ngác vài giây, liền lập tức đáp.
" Chính là La Thành sư huynh, đệ tử nội môn bổn tông… "
" À, hóa ra là hắn. "
Hắn nói vậy chứ cũng chả biết đây là cái tên nào, thong thả bước đi vào, không ai dám cản hắn, chỉ trơ mắt nhìn, tiếc thương cho vị sư muội tuyệt sắc rơi vào ma trảo của hắn.
Bên trong phòng ở nội môn, La Thành ngồi đối diện Trần Tiểu Trân trên một bàn trà, cử chỉ nhỏ nhẹ, ân cần, tươi cười.
" Sư muội đáp ứng sao, chỉ cần muội chịu làm đạo lữ của ta… Trần Phong chắc chắn sẽ được thả ra. Huynh đảm bảo hắn sẽ sống một cuộc sống sung túc suốt quãng đời còn lại. "
La Thành lời lẽ đường đường chính chính nhưng mục đích rõ ràng, dĩ nhiên vì hắn động lòng trước nhan sắc của Trần Tiểu Trân. Còn về phần hắn, cũng không sợ Cố Tiểu Du, dù sao thân phận hắn là đệ tử nội môn, thiên phú lại cao, hắn không tin tông chủ vì phế vật đó mà trách phạt hắn.
" La sư huynh, chỉ cần huynh có thể cứu sư ca… Ta nguyện ý. "
Trần Tiểu Trân sau một khoảng thời gian suy nghĩ, mới đưa ra quyết định, trong lòng nàng tràn ngập đắng chát. Đường tình duyên của nàng sao lại lật đật như vậy, hết bị Cố Tiểu Du nhắm vào, nay lại La Thành. May mắn La Thành trông có vẻ chính nhân quân tử, về sau có thể đối tốt với nàng, thân phận của hắn trong nội môn cũng rất cao, theo hắn có thể không thiệt.
" La sư huynh cũng ở đây sao… "
La Thành đang sung sướng vì được mỹ nữ đáp ứng nào ngờ có người phá đám, quay qua xem là ai không hiểu lẽ như vậy, bất ngờ bắt gặp Cố Tiểu Du và Tiết Y Y. Hắn nhìn thấy Cố Tiểu Du hơi giật mình, nhưng rất mau bình tĩnh mà đáp.
" Cố sư đệ đã khỏi bệnh rồi sao. Không nói ta để ta sớm chuẩn bị tiệc tại Xuân Hồng Lâu… "
" Không cần, không cần… Tiểu đệ còn có việc, chưa rảnh để đi cùng huynh được. "
Cố Tiểu Du cười đáp, La Thành nghe ý hắn khóe miệng giật giật, ý Cố Tiểu Du chả phải là hắn chủ động rủ tên này đi xuân lâu sao. Trong lòng không chống nổi hiện lên tức giận, nhưng bị hắn kìm nén, chưa phát tác.
" Vậy sư đệ đến đây làm gì? "
" Dĩ nhiên là gặp Trần sư muội. "
Cố Tiểu Du cười, hắn liếc mắt qua nhìn nữ tử tên Trần Tiểu Trân, hai mắt sáng lên, lại trông thấy một tuyệt sắc mỹ nữ. Trần Tiểu Trân mặt không thoa chút son phấn, nhưng da thịt lại trắng mịn, hai má hồng đào, môi hồng răng trắng, mái tóc đen được cài bởi chiếc trâm đơn giản, thân hình đầy đặn được che đậy kín kẽ tạo nên một thiếu nữ e lệ, đơn thuần.
" Sư đệ, quả thật đệ không nên đến đây… "
La Thành thấy Cố Tiểu Du còn ý đồ với Trần Tiểu Trân, tránh không khỏi tức giận, nữ tử vừa tới tay làm sao có thể để mất. Cố Tiểu Du khẽ cười, hắn nhẹ chuyển thân, ngay trong tầm mắt ba người đã đến cạnh Trần Tiểu Trân, nhẹ nhàng ôm lấy eo nàng, nói.
" Ta thật tâm đến đây, sư muội đừng đuổi ta được chứ. "
" Ngươi mau buông sư muội ra. "
La Thành tức giận, cảm giác như nữ tử của mình bị người khác sờ soạng vậy, muốn liều mạng cùng Cố Tiểu Du. Tiết Y Y tức giận nhìn hắn, nhưng cũng không nói gì, nàng trong tâm trạng chờ trò vui, mong La Thành dạy cho Cố Tiểu Du một bài học.
" Ngươi mau buông ta ra. "
Trần Tiểu Trân phản kháng, nàng rất sợ hãi hắn, vừa chán ghét lại căm hận, dĩ nhiên không nguyện ý để hắn ôm. Cố Tiểu Du sử dụng 'Mê Hoặc' mặc dù không làm đối phương mê luyến mình, nhưng ít nhất tạm thời không gây ra bài xích.
" Sư muội, lần này ta đến xin lỗi… Ta sẽ cho người thả ca ca muội ra, đồng thời… hỏi cưới nàng. "
Trần Tiểu Trân bị ánh mắt hắn thu hút, ngây dại lắng nghe, đến câu sau nàng giật mình tỉnh lại, sợ hãi nhìn hắn.