Sự Đầu Hàng Ngọt Ngào

Chương 12 : Ghen tị

Ngày đăng: 16:36 27/05/20


128√e980, che đi phần trên có nghĩa là "I love you."



Lông mi của Khương Sơ thoáng run lên, đôi mắt hạnh chứa đầy nghi hoặc, vừa định hỏi "Thật sao", Hứa Đình Thâm bước đến gần cô, Khương Sơ lờ mờ nhận thấy trong mắt anh chứa vài tia nguy hiểm, đành phải nuốt nước bọt, cố gắng nhớ lại.



Hình như....



"Anh nói là..."



Cánh cửa buồng vệ sinh đột nhiên mở ra, một người đàn ông bước ra ngoài, ánh mắt anh ta lướt qua hai người, sau đó không nhịn được hỏi: "Hai người... chẳng lẽ..."



Khương Sơ còn chưa kịp nói xong thì đã bị chặn lời, đúng lúc này lại bị người ngoài bắt gặp, cảm giác giống như bản thân đang làm việc mờ ám, cô cúi đầu, mở cửa rồi nhanh chóng ra ngoài.



Trong WC bây giờ chỉ còn lại Hứa Đình Thâm và Trì Tinh.



Đây là WC mà đài truyền hình dành riêng cho nghệ sĩ, nên có rất ít người dùng, hơn nữa, những nghệ sĩ khác đều đang diễn tập hoặc đã trở về rồi, chỉ còn một số khác, ví như Trì Tinh trước mặt đây, không cẩn thận đã nghe được một bí mật kinh thiên động địa rồi.



Hứa Đình Thâm nghiêng đầu nhìn anh ta, không hiểu sao Trì Tinh lại có cảm giác như mình sắp bị diệt khẩu, anh ta lùi về sau vài bước: "Anh à, em không hề nghe thấy gì hết."



Vẻ mặt Hứa Đình Thâm không tốt cho lắm, mặc dù bình thường lúc anh không vui, khuôn mặt vẫn luôn mang theo vẻ cười cợt, đôi mắt đào hoa đa tình trời sinh, có fan từng nói đùa rằng, cho dù Hứa Đình Thâm chỉ nhìn cột điện thôi cũng rất thâm tình, nhưng lúc này, trong mắt anh tựa như có tảng băng, khóe môi chậm rãi mím lại, chỉ đứng nguyên tại chỗ lẳng lặng nhìn Trì Tinh.



Trì Tinh: "..."



Hứa Đình Thâm như vậy còn đáng sợ hơn lúc anh nổi giận, anh ta bị dọa đến nỗi không dám cựa quậy: "Thật sự là em không hề cố ý mà."



" "Thà hủy mười tòa miếu, chứ không phá hỏng một mối nhân duyên", đã nghe câu này bao giờ chưa"?



Mặc dù Trì Tinh không hiểu, nhưng vẫn hơi gật đầu.



Hứa Đình Thâm đi đến bên cạnh, đè lên vai anh ta, thì thầm: "Đừng lo, anh sẽ không "cố ý" gây khó dễ cho chú đâu."



"..." Trì Tinh sắp phát khóc, anh ta chỉ đi vệ sinh thôi mà đã đắc tội với ai rồi.



Hứa Đình Thâm ra khỏi WC, anh lấy điện thoại ra, suy nghĩ một lúc vẫn quyết định không nhắn tin cho Khương Sơ.



Nếu như anh hỏi, có lẽ sẽ bị Khương Sơ hiểu lầm rằng mình còn để ý đến cô ấy.



Lòng tự trọng của Hứa Đình Thâm lại khơi dậy, hoặc có thể là anh đang sợ hãi, rất muốn biết đáp án lại sợ phải biết, nên mới nghĩ mọi biện pháp để thăm dò, dù sao thì lúc chia tay, Khương Sơ đã nói rằng cô không hề yêu thật lòng, Hứa Đình Thâm cũng không biết Khương Sơ có yêu mình hay không.



Cuối cùng thì chuyện này vẫn chưa được giải quyết.




Nói bóng gió là anh không biết xấu hổ.



Đã nhiều năm rồi mà Hứa Đình Thâm vẫn không biết da mặt là gì: "Giúp em trải nghiệm cảm giác follow chéo với đại minh tinh là như thế nào."



"..." Tôi thật sự vô cùng cảm ơn ngài.



Khương Sơ luôn cảm thấy câu nói tiếp theo của anh sẽ là bắt mình cảm ơn, bèn ân cần hỏi: "Anh là chó à?"



"Người nuôi chó."



Ngón tay Khương Sơ dừng lại, nhớ tới vụ mình đã từng vì vài món ăn mà "Gâu" một tiếng: "..."



Cô gái nhỏ nghiến răng nghiến lợi: "Anh đừng có chiếm tiện nghi của tôi!"



Chiếm tiện nghi?



Hứa Đình Thâm tắt điện thoại, cười nhẹ.



Nếu anh thật sự muốn chiếm chút tiện nghi, thì sẽ không chỉ đơn giản như vậy thôi đâu.



Lâm Kỳ đi tới, nói: "Anh, gối ôm chân dung trên bàn vẫn chờ anh ký tên để tặng fan làm phúc lợi đấy."



Hứa Đình Thâm không nhìn đống đồ vật chồng chất trên mặt bàn, anh thu mắt nói: "Không có hứng."



"?" Ký tên còn cần hứng thú sao?



"Tại Trì Tinh ý."



Lâm Kỳ một lời khó nói hết, hơi nhíu mày nhìn xem anh còn có thể nghiêm túc nói hươu nói vượn gì nữa.



Hứa Đình Thâm nâng mắt, bày ra dáng vẻ yếu ớt đến nỗi tay cũng không nhấc lên được, uể oải nói: "Cô đưa những thứ này cho Trì Tinh đi, để cậu ta ký giúp anh."



"..." Anh cảm thấy fan hâm mộ sẽ đồng ý sao?



"Không thì anh đăng Weibo xin lỗi mọi người vậy."



Lâm Kỳ bội phục, cô không nhịn được nữa, đá chân Hứa Đình Thâm dưới ghế sofa: "Cút!"