Sư Phụ Ăn Ăn Ăn
Chương 10 : Xấu hổ
Ngày đăng: 14:56 18/04/20
(Dịch bởi Mạt Họa)
Nàng đưa tay chống trước ngực sư phụ, muốn đẩy ra, nhưng lại cảm thấy tinh nguyên kia vốn là của sư phụ, cho dù người muốn hút trở lại cũng là chuyện bình thường.
Bất quá A Kiểu vẫn cảm thấy sư phụ cho đến bây giờ đều không phải là người keo kiệt tính toán, nhưng bây giờ thứ đã truyền vào người nàng mà còn muốn đòi lại, đúng là rất hẹp hòi. Hơn nữa, nàng rõ ràng bị dày vì lâu như vậy... Cho nên, dù có đòi hút trở về, dầu gì cũng nên để lại cho nàng một chút chứ.
Một chút xíu, một chút xíu thôi là được.
Ngô, bất quá, vẫn cảm thấy có chút kỳ quái.
A Kiểu nháy mắt một cái, nhưng nàng trông thấy sư phụ đang nghiêm túc "hút", nên nàng cũng không dám lên tiếng nữa. Môi sư phụ rất mềm, nàng nhịn không được mà liếm liếm, cảm thấy không có mùi vị gì, vẫn không ngon bằng bánh quế hoa. Nhưng nàng cứ liếm như thế, sư phụ lại càng dùng sức "hút" hơn, hơn nữa còn đem đầu lưỡi tiến vào. Nàng vội vàng hé miệng, sợ răng của mình căn phải hắn, nàng hiểu được nếu sư phụ giận, vậy nàng xem như thảm rồi.
Bất quá nhìn dáng vẻ này, khẳng định sẽ không để lại cho nàng nửa điểm tinh nguyên nào đâu.
Nàng sau không muốn cùng sư phụ song tu nữa đâu!
Tiêu Hành có chút hớn hở, ban nãy tiểu đồ nhi chủ động liếm hắn. Hắn hôn xong, lúc này mới đem môi đặt nhẹ lên trán tiểu đồ nhi, hôn một cái. Tiểu đồ nhi mặc áo choàng của hắn trên người, chẳng qua là một lớp mỏng, hắn ôm như vậy, có thể cảm giác rõ rệt được thân thể thướt tha mềm mại của đồ nhi. Ánh mắt Tiêu Hành tối lại, đưa tay xoa xoa đầu tiểu đồ nhi, sau đó đem tiểu đồ nhi ôm đến giường bạch ngọc.
A Kiểu rất không tình nguyện.
Tiêu Hành nắm tay nàng, nói: "Đừng sợ vi sư." Hắn cảm thấy mình nên nói gì đó để dỗ ngọt nàng, suy nghĩ một chút lại không biết nên nói gì, hắn có chút không chừng mực ý tứ ho khan nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói, "Sau này...Sau này vi sư sẽ đối xử thật tốt với nàng."
*(Từ đoạn này ta xin phép đổi xưng hô của Hành ca, lý do cũng vì đã song tu rồi, gọi là "con" thì mất mỹ cảm lắm)
A Kiểu cảm thấy sư phụ có chút không giống bình thường, hơn nữa nàng biết hai người nằm trên giường khẳng định là phải song tu. Nàng cảm thấy loại chuyện này quá mức kỳ quái, phải đem cái vật kia đưa vào nơi đó của nàng, sau đó va chạm tới tới lui lui... Nhớ tới cái vật kia, nàng nghĩ mà có chút sợ hãi, thậm chí rất kinh ngạc, cái vật lớn như vậy rốt cuộc làm sao mà vào đi vào được. A Kiểu cảm thấy mình có chút suy nghĩ xa xôi, thử dò xét hỏi: "Sư phụ là muốn cùng đồ nhi song tu sao?"
Tiêu Hành ngừng một lát, hắn hiểu thân thể của tiểu đồ nhi chịu không nổi, cho nên đương nhiên không chạm vào nàng. Bất kể nói thế nào, tóm lại thân thể nàng quan trọng hơn. Về sau này, thì để nói sau đi. Nhưng mà giờ phút này tiểu đồ nhi chủ động đề nghị, Tiêu Hành suy nghĩ một lát, thần sắc lạnh nhạt gật đầu một cái.
Quả nhiên mà. A Kiểu lại cau mày. Nàng nói: "Vậy sư phụ nói sẽ đối xử tốt với đồ nhi, chuyện này đồ nhi có thể cùng sư phụ bàn bạc không?"
Tiêu Hành rất dễ nói chuyện gật đầu một cái, giọng nói cũng dịu dàng hơn một ít: "Đều nghe nàng hết."
A Kiểu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, mở trừng hai mắt nói: "Sư phụ nếu người muốn song tu, thì cứ đi tìm Bích Nhiêu sư thúc đi." Nói xong nàng trông thấy sắc mặt sư phụ trầm xuống. Nàng hiểu ra, đoán chừng là sư phụ không bỏ được sĩ diện mặt mũi, vội vàng ân cần nhích đến gần, nháy mắt dùng giọng nói lấy lùng bổ sung thêm, "Nếu sư phụ cảm thấy xấu hổ, đồ nhi có thể nói giúp một chút với Bích Nhiêu sư thúc."
Hết chương 9!
Tác giả có lời muốn nói:
Kiểu nấm: Ngươi không thương ta...một tháng rồi mới nhớ đến ta /(ㄒoㄒ)/~~
Tác giả khuẩn nấm: Ai đồn vậy, ta thích ngươi nhất nha! (╯‵□′)╯︵┻━┻
(Do lúc cả tháng trời bả không đăng chương mới, hú hồn tưởng drop rồi chứ)