Sư Phụ Vô Lương, Ma Nữ Phúc Hắc

Chương 17 : Nữ nhân nên tự mình vươn lên

Ngày đăng: 07:59 19/04/20


“Người xấu xí, còn nhớ ta không?” Con thú nhỏ đỏm dáng rung rung bộ lông màu trắng xinh đẹp của nó, bộ dạng kia thật có thể sánh bằng người nào đó.



Già Lam mỉm cười đáp trả: “Nhớ chứ, ngươi không phải là ‘hoa gặp hoa nở’ sao?”



Con thú nhỏ đan chéo chân đứng hơi trợt một cái, lỗ mũi nho nhỏ phun ra khí trắng, quay đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn hất sang một bên: “Không biết lễ phép! Ta không thèm chấp nhặt với ngươi!”



Già Lam cười nhạo thầm trong bụng, có thể nuôi dưỡng một con thú vừa kiêu ngạo lại có tính nết xấu như vậy, đương nhiên chủ nhân nó không phải là người bình thường. Trong đầu nàng lóe lên thân kinh hồng, càng khiến nàng hiếu kỳ, sư phụ nàng rốt cuộc là thần thánh phương nào?



“Thiên Thiên, ngươi tìm ta để làm gì? Sư phụ kêu ngươi đến truyền tin cho ta à?”



Con thú nhỏ không hài lòng nhảy dựng lên, kêu gào: “Không được gọi ta là Thiên Thiên! Cái tên này chỉ có một mình chủ nhân gọi! Tất cả người khác đều không được!”



Già Lam nhún vai tỏ vẻ không sao hết, nói: “Ừ, không gọi ngươi là Thiên Thiên cũng được, vậy ta gọi ngươi là ‘hoa gặp hoa nở’, con gà chết toi, hay là cái rắm nhỏ. Tự ngươi chọn một tên đi!”



Con thú nhỏ như muốn phát điên, bộ lông trắng muốt không ngừng run rẩy. Hai mắt trừng nàng, trừng một hồi lâu nó cúi đầu, xì một tiếng: “Được rồi, Thiên Thiên thì Thiên Thiên.”



Khóe miệng hơi nhếch lên tạo thành độ cong rất nhỏ, rất nhanh liền thu hồi, Già Lam cảm thấy thú vị nhìn nó, hỏi: “Sư phụ kêu ngươi đến đây, rốt cục có dặn dò gì không?”



Nghe lời muốn cầu cạnh của nàng, con thú nhỏ rung lông chim của nó lên, ngẩng cao đầu đắc ý nói: “Chủ nhân kêu ta tới nói cho ngươi biết, trong lúc ngươi tu luyện Lưu Nguyệt Thuật sẽ có một chút triệu chứng kì quái, ngàn vạn lần ngươi đừng bị chuyện này hù mà sợ té đái ra quần, đây chỉ là hiện tượng bình thường. Về sau mỗi lần tu luyện, nên tìm một người có thể chất thuần dương ở bên cạnh giúp đỡ ngươi. Nếu không kết quả của ngươi rất thê thảm!”



Thể chất thuần dương? Già Lam liền nghĩ tới Phượng Thiếu. Có lẽ nào lại trùng hợp như vậy? Cố tình người có thể chất thuần dương lại là Phượng Thiên Sách. Không lẽ mỗi lần nàng tu luyện Lưu Nguyệt Thuật đều phải ôm cái con lẳng lơ kia để tu luyện?




Đều là nữ nhân, nhưng nàng hiểu rõ hơn bất kì ai, nữ nhân ở thế giới này không được đối xử bình đẳng. Nữ nhân chỉ có thể tự mình vươn lên, tự lập, khi đó mới thật sự được tôn trọng!



“Được, ta hỏi ngươi, ngươi có cảm thấy hứng thú với dược liệu hay không?”



Tống Thiến Nhi gật đầu nhu giã tỏi: “Khi còn bé, thân thể ta yếu ớt lại nhiều bệnh. Phải uống rất nhiều thuốc, bệnh lâu uống thuốc nhiều, ta cũng có thể tự mình chế thuốc. Cha ta từng nghĩ tới chuyện đưa ta học để trở thành luyện dược sư, thế nhưng không có luyện dược sư nào chịu nhận ta làm đồ đệ, bởi vì… Bởi vì họ nói ta là con gái nhà giàu mới nổi, không có tư cách trở thành luyện dược sư.” Nàng ủy khuất bẹp bẹp miệng, lộ ra một chút tự ti.



Già Lam nhìn nàng, trong lòng có chút cân nhắc: “Vậy ngươi có cảm thấy hứng thú với động vật nhỏ, côn trùng nhỏ hay không?”



Lần thứ hai Tống Thiến Nhi gật đầu nhu giã tỏi, bẻ ngón tay ra đếm: “Nhà ta nuôi rất nhiều tằm con, thỏ, rùa, con nhện, rết, còn có rắn hoa, rắn bốn mắt, mãng xà…”



Già Lam đổ mồ hôi, sở thích của con nhỏ này thật là đặc biệt.



“Hai quyển sách này là bí tịch tu luyện Luyện Đan Thuật và Cổ Thuật, ngươi cầm về từ từ nghiên cứu cho tốt, có chỗ nào không hiểu thì chúng ta cùng nhau nghiên cứu. Tin tưởng ta đi, chờ tới khi ngươi đem Luyện Đan Thuật và Cổ Thuật tu luyện đến mức nhuần nhuyễn, ngươi sẽ có được sự tôn trọng của mọi người! Đến lúc đó, cha của ngươi sẽ không còn coi thường ngươi nữa, càng không ép buộc ngươi phải lập gia đình, ông nhất định sẽ lấy ngươi làm niềm tự hào!”



“Tin tưởng ta, ta nhất định sẽ khiến ngươi trở thành người mạnh mẽ!” Vỗ vỗ vai Tống Thiến Nhi, Già Lam để cho nàng một ánh mắt yên tâm.



Tống Thiến Nhi ngẩng đầu, nhìn vào ánh mắt sáng ngời như ngọc của Già Lam, trên người nàng giống như được tiếp them sức mạnh, nàng nặng nề gật đầu một cái, lựa chọn tin Già Lam một cách vô điều kiện.



Hai người nhìn nhau mà cười, tình hữu nghị kì diệu kéo gần lại khoảng cách của hai người.