Sư Phụ Vô Lương, Ma Nữ Phúc Hắc

Chương 64 : V02 (hết)

Ngày đăng: 08:00 19/04/20


Phượng Thiên Sách làm bộ đang chắm chú suy nghĩ, đột nhiên chân mày cau

lại, nói: “Có! Giao long sống ở hàn trì nhiều năm, nó chắc chắn quen

thuộc hoàn cảnh chung quanh…Ừ, đây là một phát hiện quan trọng.”



Khóe miệng Già Lam cơ giật, nàng không biết phải trả lời hắn như thế

nào. Sao nàng không hề nhìn ra phát hiện này kinh người như thế nào, đây là chuyện hết sức bình thường được không? Giao long sống ở chỗ này,

đường nhiên nó quen thuộc hoàn cảnh nơi đây rồi.



“Đi, chúng ta đi xuống dưới nước đi!” Tay trái bị hắn kéo, hai người đi

tới ven bờ hàn trì, nơi này cách xa hiện trường chiến đấu, còn được một

lùm cây che giấu, để hai người có thể tránh được tầm mắt của mọi người,

đến gần hàn trì.



“Đi làm gì?” Già Lam liếc cái hồ một cái, mặc dù kỹ năng bơi lội của

nàng tàm tạm, nhưng lặn dưới nước trong thời gian dài, vả lại còn phải

đề phòng giao long tập kích, như vậy thì độ khó rất cao.



“Theo ta xuống nước là được.” Không chờ Già Lam đáp, Phượng Thiên Sách kéo nàng nhảy xuống hàn trì.



‘Ùm ~~~~~’



Hai người đồng loạt rơi vào nước.



“Ừng ực…” Già Lam nhả bọt nước ra khỏi miệng, hai tay vung vẫy lung

tung, nàng hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý kịp, thì bị tên kia kéo xuống

nước rồi. Hơn nữa, hàn trì này lạnh hơn so với trong suy nghĩ của nàng

rất nhiều, nàng hoàn toàn không có cách thích ứng.



Quay đầu, cách làn nước, nàng thấy Phượng Thiên Sách cách nàng không xa, chung quanh hắn có một tầng kết giới, khiến hắn hoàn toàn tách khỏi

nước trong hàn trì.



Không có chật vật như nàng, hắn ung dung bước đi trong nước giống như giẫm lên mặt đất.



Già Lam ở phía sau hắn ra sức bơi trong nước, rất nhanh liền đuổi kịp

hắn, ở trong nước hướng hắn ra dấu: “Ngươi là cái tên khốn kiếp, còn

không đưa ta vào kết giới?”



Nàng dùng tay và biểu cảm trên mặt để diễn đạt lời nói này, Phượng Thiên Sách chớp chớp mắt, nhìn nàng nửa ngày, nhưng cũng không hiểu nổi nàng

muốn nói cái gì.



“Tiểu Lam Lam, ta nhớ nàng tu luyện linh thuật thủy, người tu luyện linh thuật thủy…khi xuống nước không phải như cá gặp nước, thuận buồm xuôi

gió ư? Vì sao nàng lại chật vật như vậy?”



Hắn đứng trong kết giới linh thuật gió đương nhiên có thể nói chuyện

thoải mái, Già Lam nghe hắn nói mát, tức giận gần chết luôn. Lẽ nào hắn

không nhìn thấy bộ dạng chật vật của mình, không giúp mà còn đứng đó nói mát, rốt cuộc hắn có bao nhiêu thù hận với nàng?



“Khốn kiếp! Còn không mau đưa ta vào kết giới! Nước lạnh quá! Ta sắp chết cóng rồi!!!”



Phượng Thiên Sách mím môi thành đường thẳng, nhìn bộ dạng khoa tay múa

chân, cả người run rẩy của nàng, hắn nín cười sắp chết rồi.



Ngón tay hắn nhẹ nhàng vẽ một cái, kết giới linh thuật gió từ từ phóng

đại, giống một cái bọt khí cực lớn trôi lơ lửng trong nước, rất nhanh

liền đem Già Lam nhét vào phạm vi bảo hộ của kết giới.


long cư nhiên cất giáu nhiều bảo vật như vậy. Muôn màu rực rỡ khiến

người ta lóa mắt, bên trong có đủ các loại binh khí, các loại hoa quả,

còn có rất nhiều vàng bạc châu báu.



Mấy thứ này rõ ràng là do con người cướp đoạt đem tới, nói như vậy có

rất nhiều người mạo hiểm đến vách đá dựng đứng rồi chôn vùi trong bụng

giao long, để lại những bảo vật này.



Nhưng ánh mắt của Già Lam không có dừng lâu trên những vật phẩm này, sự

chú ý của nàng tập trung vào cái trứng khổng lồ nằm trên đống bảo vật,

ánh sáng màu huyền kim được phát ra từ cái trứng khổng lồ kia.



“Tiểu Lam Lam, nàng thật may mắn! Đó là quả trứng do giao long sinh ra,

giao long mới sinh đều sẽ chủ đông nhận chủ, ta thấy cái trứng này đã

được ấp đến thời gian nở rồi, lúc trứng nở, người đầu tiên nó nhìn thấy

sẽ là chủ nhân của nó. Theo quan sát của ta, thân thể của mẹ nó có vảy

màu trắng, là chủng tộc cao quý trong bộ tộc giao long. Trong tình huống phù hợp, chúng nó hoàn toàn có thể tiến hóa thành con rồng thật sự. Nên biết, ở đại lục Hạo Thiên, chưa từng có rồng thật xuất hiện, thần long

thật sự chỉ tồn tại ở thế giới khác…” Ánh mắt Phượng Thiên Sách đột

nhiên mờ mịt, trong nháy mắt, trong ánh mắt đó có nhiều thứ Già Lam nhìn không hiểu. Nhưng chớp mắt một cái, liền khôi phục thanh tỉnh.



Bỗng nhiên, tay cầm quạt của hắn vừa chuyển, một vòng cung lưu loát,

trong không trung lập tức nổi lên một trận gió nhỏ. Kèm theo gió là kết

giới xé ra một lỗ hổng, giống như một lối đi trong nước, dọc theo đường

kết giới do giao long thiết kế.



Rào rào ~



Kết giới và kết giới va chạm nhẹ nhàng, nước ở bốn phía xao động lên, xoay chuyển thành một loạt gợn sóng.



Già Lam nhìn chăm chú vào hắn, xem cách hắn đem hai kết giới khác nhau

nối liền thành một thể, âm thầm sợ hãi, thực lực của hắn vượt quá xa sức tưởng tượn của nàng, ánh mắt nhìn bóng lưng của hắn tăng thêm vài phần

kính phục.



Bàn về thực lực, hắn xác thực có tư cách trở thành sư phụ của nàng, nhưng…



“Nàng mau qua đó, đem linh lực rót vào trứng giao long, một khi trứng

nở, nàng để nó nhìn thấy nàng trước tiên, nó liền trở thành sủng vật

thật sự của nàng.” Phượng Thiên Sách mỉm cười, cười đến ung dung hoa

quý.



“Tại sao ngươi không đi?” Cơ hội tốt như vậy, tại sao hắn dâng không cho nàng?



Mặt Phượng Thiên Sách giãn ra, nhướng mày cười: “Ta đã có Thiên Thiên ,

nếu như thu thêm sủng vật, tiểu tử kia ngày ngày đều ăn dấm mất.”



“Cũng đúng, Thiên Thiên đâu?” Lúc này, Già Lam mới nhớ, lúc bọn họ vào

nước, Thiên Thiên không có đi theo bọn họ vào nước, chả lẽ thằng nhãi

kia sợ nước, cho nên mới không xuống?



Một nụ cười thật nhỏ giống đóa hoa dành dành chợt lóe lên trên gương mặt đẹp trai của Phượng Thiên Sách rồi biến mất, hắn nói: “Ta sai nó đi làm một nhiệm vụ đặc biệt bí mật.”



"Nhiệm vụ bí mật?" Già Lam cổ quái đánh giá hắn, nàng luôn cảm thấy hắn cố ý lừa bịp.



Thu hồi tầm mắt, Già Lam đi về phía kết giới, trứng giao long à? Nàng sẽ có một sủng vật thuộc về một mình nàng sao? Tâm trạng nàng có chút khẩn trương mà hưng phấn.