Sư Phụ Vô Lương, Ma Nữ Phúc Hắc

Chương 85 :

Ngày đăng: 08:01 19/04/20


Nhìn vẻ mặt khẩn trương của mọi người, Già Lam cúi đầu cười nhạt. Nàng cố ý tạo ra hiệu ứng như vậy, chính là vì muốn để bọn họ nếm thử mùi bị vu oan.



Lúc nãy, khi nàng bị người vu oan, trong số bọn họ có ai không vui sướng khi nàng gặp họa, hận không thể ném đá xuống giếng, đẩy nàng vào địa ngục?



Còn có Thiến Nhi…



Nghĩ đến thảm trạng của Thiến Nhi, lửa giận trong lòng nàng lại bùng cháy.



Buồn bực thì buồn bực, mặt ngoài nàng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ánh mắt cố ý quét qua quét lại trên người Triệu Nhã Nhi mười lần, cho đến khi Triệu Nhã Nhi không nhịn được run lên, nàng mới khẽ nhếch môi, dời tầm mắt.



Triệu Nhã Nhi, đừng tưởng như vậy là xong.



Trên đường đến học viện Thiên Dực, ai lừa nàng, ai cho người ám sát nàng, là ai hại nàng không thể bước vào đội ngũ học sinh ưu tú, từng khoản từng khoản nàng đều ghi nhớ.



“Nếu kẻ này muốn giết người hãm hại ta, có thể thấy được ta với gã có thù oán.” Già Lam cố ý dừng một chút, khiến cho trí tưởng tượng của mọi bay cao, ai có thù oán với nàng, như vậy người đó bị hiềm nghi lớn nhất.



Triệu Nhã Nhi đứng mũi chịu sào, đôi mắt trợn to. Già Lam ám chỉ người có thù oán với nàng ta, rõ ràng là nói ả.



“Ta tới học viện Thiên Dực chỉ được hai ngày, người quen biết không tới mười người. Trong số đó, những kẻ kết thù với ta chỉ có năm người…” Già Lam nói tiếp, ánh mắt nhìn chăm chú vào Triệu Nhã Nhi, có ý ám chỉ khiến Triệu Nhã Nhi lo sợ không yên.



Ngay lúc Triệu Nhã Nhi căng thẳng không chịu nổi, định mở miệng nói chuyện, Già Lam bất ngờ xoay người, mặt hướng về nhóm Lâm sư tỷ: “Ba vị, ta và các ngươi có thù oán sao?”



“Cái gì?” Nhóm ba người Lâm sư tỷ đều không kịp phản ứng.



“Ta nói, ta và các ngươi có thù oán sao?” Già Lam lặp lại.
Mọi người nhìn thấy đều kinh ngạc, vừa hâm mộ lại ghen tỵ.



Đây thật sự là Nạp Lan Tiêu Bạch – người đứng đầu Bát công tử của Hạo Thiên hay sao?



Rốt cuộc xấu nữ kia có cái gì tốt? Cư nhiên được Nạp Lan công tử đối xử đặc biệt như vậy? Đây là thói đời gì? Xấu nữ ngu ngốc cũng có thể trở mình nghịch thiên à?



Lâm sư tỷ bị tức đến sắp bùng nổ, bản thân mình hoa hoa lệ lệ bị xem nhẹ, còn phải nhìn người mình ngưỡng mộ dịu dàng nắm tay một đứa con gái xấu hơn mình gấp trăm lần… Vì sao? Vì sao???



Ả mập và ả nhỏ con đứng bên cạnh Lâm sư tỷ cũng tức giận bất bình, nếu người xấu xí như Già Lam cũng có địa vị, nhận được sự đối đãi chân thành của Nạp Lan Tiêu Bạch, vì sao các ả không thể? Ít nhất, trong mắt các ả, các ả xinh đẹp hơn Già Lam gấp trăm lần!



Trong lòng ghen tỵ lại vừa âm thầm vui vẻ. Về sau, các ả càng có nhiều hi vọng đối với tương lai hơn.



Già Lam sửng sốt một chút, sau đó bất đắc dĩ cười khẽ. Nhất định là Nạp Lan đại ca muốn né tránh Lâm sư tỷ làm phiền, cho nên mới cố tình làm như vậy? Được rồi, nàng tạm thời chấp nhận làm nhiệm vụ sứ giả hộ thảo. (*)



(*) Con gái ví như hoa, con trai ví là cỏ (thảo)



Nghĩ xong, nàng cầm tay hắn, cười với hắn.



Động tác rất nhỏ, oanh động rất lớn.



Có không ít người nhiều chuyện, dùng vẻ mặt xem kịch vui nhìn về phía Phượng Thiên Sách, dù sao thì hồi nãy Phượng Thiên Sách luôn mồm gọi Già Lam là cô gái hắn, hiện tại cô gái của hắn bị người ta nắm tay, hắn sẽ có phản ứng và suy nghĩ thế nào?



Những người vui vẻ ngồi xem kịch vui bao gồm cả quản gia Tần và Tư Đồ Trường Thắng. Trong tầm mắt bọn họ, chỉ thấy Phượng Thiên Sách nhìn chằm chằm tay Nạp Lan Tiêu Bạch và Già Lam, con ngươi sâu kín xoay tròn mấy cái, sau đó khẽ nhếch mép, toát ra nụ cười ưu nhã.