Sử Tiền Nam Thê Hàm Ngư Phiên Thân Ký

Chương 74 :

Ngày đăng: 20:49 18/04/20


về phần Cơm, Tôn Chí Tân nghĩ nghĩ, Bone kiếm được không ít nhộng trúc . Thứ này có không ít, nếu không làm ăn, chúng sẽ phá kén ra thì không có cách nào ăn được nữa. Nhộng trúc rang thực sự thơm ngon giòn xốp, ăn chính hay ăn vặt đều không tệ. Sau đó lén mang về một ít khoai sọ, một nửa luộc chín, một nửa chiên lên, giống như ở KFC. Cách làm không khó, khống chế lượng dầu tốt là được, chỉ là không có bếp chỉnh nhiệt đành phải vừa nhìn lượng dầu vừa không ngưng bỏ nồi ra bắc nồi vào rất phiền toái. Cuối cùng lấy chim thanh mi Buku săn được, chưng chín đem theo, đồ ăn chính đồ ăn vặt cho buổi dã ngoại coi như hoàn tất.



Nghĩ nghĩ, lại dụng cối xay đá nghiền hoa quả, chạy đến chỗ Alfa lấy nước đường hoa báng về – Alfa hảo ngọt, trên đường trở về đi ngang qua rừng báng hắn lấy về không ít. Gi ờ có thành viên bộ tộc Gi ó biển xuất phát đến chỗ rừng báng, nước hoa báng sẽ có thêm, lấy một ít hàng tồn của Alfa, hắn hẳn không quá tiếc của.



Lấy nồi đất múc nước sông, thêm nước hoa quả đã nghiền nát, lại them nước đường hoa báng, trộn lẫn, ngoáy đều, liền có sinh tố hoa quả chua ngọt ngon miệng.



Cối đá là Tamu làm , giờ đặt ở ngoài lều Tôn Chí Tân. So với cái lúc trước làm còn lớn hơn, hiệu suất cũng rất cao, thêm một bước gia công một cái cán đẩy bằng gỗ, nghiễm nhiên có một cối đá đơn sơ. Ngày hôm sau khi trở về, cũng chính là sau bữa sáng hôm nay tên hán tử tráng kiện Tamu kia rất thành tâm đem nó và kiếm Nga mi cùng đem tới, dùng như lễ vật đem đến lều của Tôn Chí Tân .



Nói thực ra Tôn Chí Tân cảm thấy Tamu võ đại tam thô đối với đồ đá rất có tài, như cái cối đá trước mắt, hắn chỉ làm một lần, lại nghe Tôn Chí Tân nói một chút cải tiến cho nó, liền làm ra bản cải tiến này. Người này bồi dưỡng một chút có thể trở thành thợ đá đầu tiên trong lịch sử…..với thể trạng của hắn, làm đồ đá quá là chuẩn không cần chỉnh.



Về phần lạt lê, là Buku và trẻ con khác trong tộc đi hái, Tôn Chí Tân ban đầu không biết gần đó còn có loại quả này . mấy ngày nay Ra ngoài Buku Zimmer, hái được lạt lê luôn luyến tiếc không ăn, đều đặt vào giỏ trái cây trong lều Tôn Chí Tân. qua vài ngày, não hết , vừa lúc lấy đến xay nước trái cây



ở hiện đại cũng có bán lạt lê, nhưng bị coi như đặc sản miền núi, cũng không dễ kiếm..



Lạt lê hoa kỳ rất dài, ước chừng khả hai tháng, hoa hình bình thường không có gì đặc biệt, thuộc loại cây bụi. Lạt lê lúc kết quả sẽ ở dưới bụi cây mọc ra nhưng chùm quả hình cầu, màu vàng óng ánh, mặt ngoài có lông dài mềm, giống như sứ biển. Nó có mùi đặc thù, một quả thường nặng 10 đến 20 gam, lớn nhất có thể đạt đến 25 gam. Hái xuống dùng tay chà xát cẩn thận những thứ bên ngoài có thể ăn sống, hương vị chua chua hơi chát, tiếp tục nhấm nháp sẽ có vị ngọt lành, có một hương vị khác biệt. ăn trực tiếp có thể giải khát, hơn nữa giàu dinh dưỡng. Lại có nhưỡng rượu hoặc phơi nắng làm làm thuốc, thật không biết bọn nhóc Buku ở nơi nào tìm được , về sau nhất định phải hỏi một chút.



Đợi hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, lại tiếp tục chờ Buku kiếm củi về, khi hắn mang theo lũ bạn tốt về đã là khoảng giữa trưa.



Tôn Chí Tân tập trung nhìn, Buku mang đến vẫn 2 đứa, Bone và Lugaoren, trên lưng có bao đựng tên, bình trúc đựng nước, chân bọc giầy da thú giản dị mới ra lò, một thân ăn mặc giống như thợ săn nhỏ. Buku có thêm hai thứ, balo nhỏ Tôn Chí Tân cho cùng một tấm lưới đáng cá. Không cần nói, hắn là đứa nhỏ của TCT, đương nhiên là phải đặc biệt chiếu cố, trang bị liền phi thường ‘Xa hoa’.



Khiến Tôn Chí Tân không nghĩ tới là Caban hòa Alfa cũng đến . Ba tiểu oa nhi nhìn trông mong nhìn hắn, hai cái đại nhân thì cười tủm tỉm nhìn hắn.



“Các ngươi sao lại đến ?” Tôn Chí Tân nói.



Caban da mặt dày đê tiện cười:“Ngươi muốn ra ngoài, sao có thể thiếu được 2 chúng ta? ta dò đường, Alfa phát hiện nguy hiểm. Sao có thể để ngươi chạy loạn ?”



“Ta đi không xa, chỉ là đi dọc sông một đoạn, trước khi trời tốt sẽ trở về.”



Alfa lắc đầu:“Chúng ta vẫn lo lắng.”



Caban gật đầu:“đúng thế! đúng thế !”



Tôn Chí Tân đen mặt:“Kỳ thật các ngươi nhàn nhàm , muốn đi theo ăn chùa uống chùa đúng không ?”



“Hắc hắc !” Caban nhếch miệng cười:“Đã sớm nghe nói tay nghề nấu cơm của ngươi tốt vô cùng, ta và Alfa nghĩ mà thèm. Hơn nữa có hai người chúng ta, sẽ an toàn hơn rất nhiều. Lo lắng ngươi một mình mang theo lũ trẻ ra ngoài cũng là thật .”



Trong lòng Tôn Chí Tân ấm áp, cùng hai người này ra ngoài một chuyến đã hiểu biết tính cách bọn họ, quả là mẫu người khiến người ta thực tâm muốn kết giao thành bạn bè. Hơn nữa đừng thấy Caban hòa Alfa đều tàn tật, bản sự cũng không nhỏ, như Caban thọt chân, nói là tàn tật, mình chạy còn không bằng hắn. Khác với mấy kĩ năng lặt vặt của hắn, dị năng phát hiện nguy hiểm của Alfa thật là kinh người.



Cuối cùng Tôn Chí Tân chỉ đành mang theo 2 người, bất đắc dĩ nói:“Tốt lắm, đi thôi.”
Alfa gật đầu, hơi nheo lại độc nhãn, ăn khoai sọ trám đường thật sự vui vẻ. Trùng trúc hắn cũng thích ăn, Caban lấy đũa của hắn gắp nhộng trúc cho hắn ăn, đến khi thấy đủ mới chậm rãi ăn phần mình. ở đây không khí ăn cơm dã ngoại thật tốt, vô luận người lớn trẻ nhỏ đều lộ ra một mặt ngày thường khó gặp.



Tôn Chí Tân cắn một miếng khoai sọ, củ này thật là lớn, Buku cố ý lấy ra cho hắn. Lại ăn chút trùng trúc, uống mấy ngụm nước lạt lê cũng đã no rồi. Khoai sọ hàm lượng tinh bột cao, dễ dàng ăn no, ăn nhiều sẽ không dễ tiêu hóa có cảm giác trướng khí. Lúc này đem khoai sọ lưu lại cho bọn trẻ con thích ăn từ từ cắn, chính mình xé thanh mi ra ăn vặt.



Lugaoren cùng Buku một bên tranh ăn khoai sọ, một bên ở nhỏ giọng nói chuyện:“Buku, Zimmer của ngươi làm đồ ăn thật ngon. Giống như cái gì đều không làm khó được hắn, nếu không ta bảo ba ba cũng đến học hắn nấu cơm có được hay không ?”



“Không tốt !” Buku một ngụm từ chối:“Zimmer phải làm cơm cho 5 người, ngươi muốn mệt chết hắn ? nếu không ngươi giúp ta đem Tiger tộc trưởng trong nhà của ta đuổi đi, ta đáp ứng ngươi.”



Tôn Chí Tân phun cười, Tiger lại làm cái gì ? khiến Buku ghét hắn như vậy.



Bone dũng cảm , hung hăng cắn một ngụm khoai sọ, nói:“Ta giúp ngươi ! sau đó đưa ta mụ đến chỗ Zimmer của ngươi học nấu cơm !”



Này còn rất cao ? ba tiểu quỷ chụm cùng một chỗ ra chủ ý xấu, Tôn Chí Tân vội vàng quát lại:“3 đứa Các ngươi, không được làm việc xấu sau lưng xấu. Tiger tộc trưởng cùng Naaru tộc trưởng ngày ngày ra ngoài săn thú vi mọi người tìm kiếm thức ăn, đã mệt chết đi , các ngươi không có việc gì đừng đi ép buộc hắn.”



3 tiểu quỷ tề mi lộng nhãn , hiển nhiên không đem lời Tôn Chí Tân bỏ vào trong lòng, sau đó lập tức giải tán truy truy đánh đánh chạy xa . Đều nói nam hài càng bướng bỉnh càng thông minh…… Tôn Chí Tân đối với ba đứa này không biết làm sao, cũng không thể đánh mông mà?



Caban và Alfa đổ không thèm để ý, Caban cười nói:“Trẻ con thôi, để tụi nó nghịch đi. Ta chú ý qua, Tiger chiến kĩ rất cao cường, nghịch chút không sao, ba tiểu quỷ rơi vào tay hắn chiếm không được gì đâu, coi như là chỉ điểm bọn họ. đứa trẻ Trong tộc đều kinh qua ép buộc, sẽ không gặp chuyện không may.”



Nghe hắn nói như vậy, Tôn Chí Tân liền mặc kệ . Trong lúc vô tình thấy Caban đang lột vỏ một củ khoai sọ, lột xong tốt lắm chấm nước đường, đưa cho Alfa, dặn dò nói:“Ngươi ăn ít trùng trúc thôi, Tôn Chí Tân nói rồi, ngươi ăn nhiều thịt đối với thân thể không tốt. Cái này hẳn là không khác bột báng nấu đông là mấy, ngươi ăn cái này đi.” Động tác kia rất tùy tay , như là thực bình thường.



Alfa nhận lấy, cái miệng nhỏ cắn, lại nâng mặt cười với Caban. Khuôn mặt bị hủy dung kia thực đáng sợ, nhưng Caban mặt lại ôn hòa, cũng là ôn nhu cười lại. Một gương mặt xấu cùng một gương mặt đen gầy đối mặt nhau cười, đúng là hài hòa không nói lên lời, như nước sữa dung hòa, thực dễ nhìn.



Trong lòng Tôn Chí Tân đạiđộng, hay là hai người này……



Oa a a a ! quả nhiên bị Naaru bẻ cong , thấy hai người giúp nhau sẽ tưởng tượng đến loại chuyện kia………



Nhanh chóng đem ánh mắt và lực chú ý chuyển đi, không dám lại nhìn.



Quá trong chốc lát lại nhịn không được quay lại xem, thật sự phát hiện hai người kia tản ra một khí tràng bài ngoại, giống như là một cặp đang cố tiếp cận lẫn nhau…… Xong rồi, loại phấn hồng này mình cũng có thể nhận ra, sinh là loại cảm giác không bình thường này, không phải cong hắn rồi chứ?



Naaru ! lão tử không để ngươi yên !



Đang hận không thể lập tức về doanh địa đem Naaru gian lên gian xuống cả trăm lần, ba tiểu quỷ chạy về, một người trong tay ôm một về cục bùn, reo lên:“Zimmer ! mau đến xem, đây có phải niêm thổ ko?”



Tôn Chí Tân cả kinh, bỗng nhiên nhảy dựng lên nhìn kỹ — ân, giống ! chà sát thứ bùn đất trong tay Lugaoren, cái loại đất nhẵn nhụi không sạn này, còn giàu tính dính, có thể biến dạng, giống như trong tư liệu của PDA, không phải niêm thổ thì là gì?



Thật sự là Đạp phá thiết hài vô mịch xử , đắc lai toàn bất phí công phu. Ba tiểu tử kia nghe hắn nói một lần, chạy ra bãi sông đối diện hồn thủy hà chơi một vòng, thật sự kiếm được rồi !