Sự Trả Thù Hoàn Hảo

Chương 58 :

Ngày đăng: 23:42 21/04/20


Lâm Kiệt mệt mỏi bước vào văn phòng, nói với Vương Các Đông với vẻ thất vọng: "Anh cả, tối ngày 19 tháng 11 Lưu Chí Dũng ăn cơm với bạn ở một nhà hàng trong thành phố, đã lấy được camera giám sát, chứng thực việc này. Còn tối ngày mồng 6 tháng 12, camera giám sát trong khu đô thị nhà anh ta có ghi được hình của anh ta, căn cứ vào thời gian để phán đoán, có thể loại trừ khả năng anh ta đến được huyện chúng ta."



Vương Các Đông ngồi trong ghế hồi lâu, im lặng không nói gì, rất lâu sau mới lên tiếng: "Thế thì cứ thả anh ta ra đã."



Lâm Kiệt nói: "Có điều, em thấy chỉ căn cứ vào điểm này cũng chưa chắc đã chứng minh được không phải là Lưu Chí Dũng làm, mặc dù anh ta không ở huyện, nhưng anh ta rất nhiều tiền, có thể thuê hung thủ được mà, không phải là hung thủ có ít nhất hai người hay sao?"



Vương Các Đông lắc đầu: "Cái kiểu to gan ngang nhiên giết người ngay trước mắt cảnh sát thế này, chỉ những kẻ liều lĩnh không sợ chết mới dám làm, vụ án này có trình độ kỹ thuật rất cao, những kẻ giết người thuê đều không chuyên nghiệp như vậy. Hung thủ, nhất định là nhân tài chuyên ngành hóa học, nút thắt kết nối giữa hung thủ và tên đồng phạm không thể là quan hệ lợi ích tiền bạc, hai người này chắc chắn có mối quan hệ khác sâu hơn."



Lâm Kiệt ngơ ngác: "Ngô Cương và Lưu Chí Dũng đều bị loại trừ rồi, thế thì còn ai nữa?"



"Danh sách những người có chiều cao phù hợp lần trước điều tra thế nào rồi?"



"Hiện tại hầu hết những người đó đều ở những nơi rất xa huyện Kim, đều có chứng cứ ngoại phạm rõ ràng. Chỉ có năm sáu người ở trong thành phố hoặc những vùng huyện thị lân cận, mặc dù cũng có chứng cứ ngoại phạm rõ ràng, nhưng không loại trừ khả năng quay về luôn vào buổi tối hôm gây án."



Vương Các Đông nheo nheo mắt, suy nghĩ giây lát rồi nói: "Hai vụ án này, hung thủ đều cần tiến hành thăm dò nhiều lần trước khi gây án, không phải là nhanh chóng đến huyện vào đúng hôm gây án, là có thể thực hiện thành công. Nếu trong mấy ngày trước khi vụ án xảy ra, những người này đều có minh chứng không có mặt tại hiện trường, thì cũng không có khả năng họ là hung thủ."



Lâm Kiệt bất lực nói: "Nếu như vậy, thì tất cả những người trong danh sách đều bị loại trừ."



"Tất cả?" Vương Các Đông nói, "Cậu có thể khẳng định tất cả đều đã loại trừ không? Trên danh sách có người nào bây giờ đang ở nước ngoài, hoặc ở nơi khác mà không liên hệ được không?"
So với Cao Đông, phó giám đốc Trinh sát hình sự ở thành phố bên cạnh, công việc chỉ huy cấp dưới của người ta ngon nghẻ hơn anh rất nhiều, bố vợ anh ta là thư ký Hội ủy viên thường trực thành phố, ngay cả cấp trên cũng rất nể Cao Đông, thêm vào đó Cao Đông lại là chuyên gia hình sự có tiếng trong tỉnh, đã phá được rất nhiều vụ án lớn và trọng điểm, đi theo anh ta không chỉ dễ lên chức, mà mỗi lần anh ta xin tiền thưởng phá án, số tiền được duyệt toàn là mấy trăm nghìn trở lên, cấp dưới anh ta thậm chí còn có nhiều màu mỡ hơn cả người bên đội Cảnh sát kinh tế.



Chính vì Vương Các Đông không được lòng cấp trên, nên mấy năm trước mới bị điều đến huyện Kim, đội Trinh sát hình sự cũng không phải là do anh huấn luyện rèn giũa. Đám cảnh sát bây giờ, bao gồm cả Lâm Kiệt, vẫn hết lòng theo anh phá án, một mặt là do tính cách thẳng thắn của anh được nhiều người cấp dưới đánh giá tốt, mặt khác, mọi người đều biết Vương Các Đông là chuyên gia hình sự, mấy năm nay những vụ án hình sự lớn ở huyện Kim không có vụ nào bế tắc, cho dù không bắt được tội phạm, cũng thành công trong việc xác định mục tiêu, truy nã trên toàn quốc. Mà lần nào Vương Các Đông cũng đẩy công lao cho cấp dưới, người của đội hình sự cũng biết sếp của họ khó mà được lên chức, nhưng nhân viên cấp dưới bọn họ cứ tích lũy thành tích vài năm, là có cơ hội thăng tiến, nên vẫn nghe theo phân công của Vương Các Đông.



Thấy thần sắc mệt mỏi của Lâm Kiệt, Vương Các Đông hít sâu một hơi, lấy lại tinh thần, mỉm cười bảo: "Đội trưởng Lâm, có phải cậu thấy vụ án này mãi không có tiến triển gì, cảm giác không có hy vọng phá được án không?"



Lâm Kiệt vội lắc đầu: "Sớm muộn gì cũng sẽ phá được án thôi, có điều bây giờ vẫn chưa tìm được đủ chứng cứ, mấy cậu bên dưới bắt đầu bi quan rồi."



Vương Các Đông mỉm cười: "Thực ra cũng mọi người có tâm trạng như vậy có thể thông cảm được, công việc phá án chẳng khác nào chơi mạt chược, có lúc đợi một quân bài, đã sắp hết ván rồi mà vẫn chưa thấy nó lộ diện, lúc đó nhất định sẽ nghĩ, biết đâu quân bài mình đang đợi người khác đang giữ chặt trong tay, xem ra ván này không ù được. Ai mà biết được cuối cùng, khi sắp kết thúc, quân bài đó bỗng dưng xuất hiện. Phá án cũng thế, cần kiên nhẫn, đợi đến khi cơ hội cuối đó xuất hiện. Những công việc ở giai đoạn trước cho dù có rất khó khăn, nhưng đến khi cơ hội đó xuất hiện, tất cả mọi việc sẽ lập tức suôn sẻ."



Anh tiếp tục nói: "Trước đây, lúc còn trẻ khi tôi vừa mới làm cảnh sát, đã từng tham gia điều tra một vụ án giết người, mất đến hơn nửa năm trời, mới bắt được hung thủ. Một khi hung thủ đã gây án thì sớm muộn gì cũng sẽ bị bắt, chúng ta làm cảnh sát không chỉ cần tỉ mỉ, mà còn phải kiên nhẫn, nhất là khi đã chọn công việc điều tra hình sự. Tôi làm công việc phá án mười mấy năm nay, đã từng xử lý ít cũng phải năm sáu mươi vụ án mạng, cho đến nay, chỉ có hai vụ không phá được, có điều hai vụ án này đều là tội phạm lẩn trốn, cuối cùng đã bị cảnh sát địa phương khác bắt. Tất cả những vụ mưu sát do tôi trực tiếp phá án, không có vụ nào không phá được. Lần này là một vụ mưu sát để báo thù điển hình, không thể khác được!"



Anh dừng lại giây lát rồi lại nói: "Hiện giờ tạm thời trong tay chúng ta không có nhiều chứng cứ thực, quan trọng nhất là phải kiên trì hành động theo một phương hướng chính xác, không được dao động, phương hướng đó là tin chắc rằng hung thủ từng học chuyên ngành hóa! Cả bạn học và đồng nghiệp của Cam Giai Ninh, toàn bộ những người từng học ngành hóa chỉ có tám mươi đến một trăm người, chúng ta lần lượt điều tra kĩ từng trường hợp một, không thể nào lại không điều tra ra. Cho nên các cậu nhất định phải vững tin, kiên trì điều tra sâu theo hướng này, tôi đảm bảo, hung thủ sẽ sớm lộ diện thôi!"



Nghe những lời của Vương Các Đông, lập tức tâm trạng của Lâm Kiệt lạc quan hơn rất nhiều, cậu ta dõng dạc nói: "Anh cả, em sẽ đi điều tra ngay, nhất định không để cho tên hung thủ ngạo mạn này nhởn nhơ lẩn trốn ngoài vòng pháp luật!"



Vương Các Đông hài lòng gật đầu: "Đúng rồi, tôi không đến chỗ Lưu Chí Dũng nữa, cậu cử người thay tôi đi xin lỗi anh ta, nhân thể nói với anh ta, không được tiết lộ cho bất cứ ai những thông tin liên quan đến vụ án. Hung thủ rất có khả năng là bạn học của anh ta, nếu anh ta tiết lộ cho những người khác, cảnh sát chúng ta sẽ lại phải làm phiền anh ta."