Sủng Thê Làm Hoàng Hậu
Chương 26 : Canh một - Thảm bại
Ngày đăng: 22:45 21/04/20
Ra khỏi phòng, Trang thị mới không nhịn được nói: "Bà ta nghĩ cháu gái của bà ta là cái gì, cũng xứng với Lãng nhi của ta sao."
Đi theo Trang thị là Lý ma ma tâm phúc của bà, lúc này nghe Trang thị nói như vậy, liền liếc nhìn bốn phía, nhỏ giọng nhắc nhở: "Phu nhân, cẩn thận kẻo có người nghe thấy." Lý ma ma đi theo bên người Trang thị nhiều năm, tất nhiên hiểu được tính tình Trang thị không thích hợp, chỉ là bên trên có một mẹ chồng nghiêm khắc đè ép, nên mọi chuyện đều cẩn thận kính cẩn nghe theo. Trong âm thầm, bản tính Trang thị tự nhiên liền bộc phát ra ngoài.
Nhìn Trang thị còn chưa nguôi giận, Lý ma ma lại nói: "Đại công tử còn chưa tới tuổi làm mai, nhìn xem biểu cô nương mới bây lớn? Hai người vẫn còn là đứa bé thôi."
Trang thị lại nói: "Từ nhỏ Lãng nhi đã ưu tú, ngày sau tất nhiên sẽ có tiền đồ lớn, cho nên Chân lão thái thái mới nhìn chằm chằm Lãng nhi của chúng ta." Nói xong thì bất đắc dĩ nói, "Khiến ta lo lắng là, lão thái thái cũng có ý tứ này. Lần trước ở trước mặt em chồng, cũng đã đề cập qua. May mà Từ Thị thức thời, cũng không có nhắc lại chuyện này."
Nếu hai vị lão thái thái đều có ý kết thân, vậy chuyện này xác thực có chút khó giải quyết, Lý ma ma an ủi: "Không phải còn có Hầu Gia sao? Đại công tử là trưởng tử, việc hôn nhân này một mình lão phu nhân cũng không làm chủ được."
Nói đến Trường Trữ Hầu, Trang thị nhân tiện nói: "Tất nhiên ta có nói bóng nói gió đề cập qua, nhưng ông ấy rất vừa lòng đứa cháu ngoại này. Hơn nữa Hầu Gia còn rất có hiếu, chỉ cần lão thái thái lên tiếng, làm sao dám nói "Không"?
Nói cũng đúng, Trường Trữ Hầu thật sự nổi danh là hiếu tử. Lý ma ma cười cười, lại nói: "Kỳ thật ngày thường biểu cô nương xác thực thông tuệ lanh lợi, nghe nói mấy ngày này cũng rất cố gắng học bài, lão nô nhìn thấy, cử chỉ thần thái mới vừa rồi, so với trước biết điều hơn nhiều. Nếu cứ như vậy, ngày sau nói không chừng..."
"Nói không chừng cái gì!"
Trang thị hung hăng liếc Lý ma ma, xưa nay đối với Chân Bảo Lộ có thành kiến, làm sao cho phép người khác nói lời hay cho nàng ta? Chỉ kiên quyết nói: "Những chuyện khác, ta đều có thể cho qua, chỉ có việc hôn sự của Lãng nhi, ta tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp. Nha đầu kia muốn vào cửa phủ Trường Trữ Hầu, chỉ cần còn có ta, cho dù thiếp thất cũng không tới phiên nàng!"
Thấy Trang thị đang tức giận, Lý ma ma vội vàng đáp dạ, lúc này mới cùng Trang thị đi tới bái Bồ Tát.
.
Chân Bảo Lộ tỉ mỉ suy nghĩ mấy câu nói của lão thái thái, lúc này mới có chút ý tưởng. Từ Thừa Lãng là trưởng tử phủ Trường Trữ Hầu, lại cố tình là Quý công tử có nhiều tri thức, cho dù trước mắt chưa tới tuổi cưới vợ, cũng đã có nhiều người lén hỏi thăm...Không phải lão tổ tông cũng muốn nàng gả cho Từ Thừa Lãng chứ?
Chân Bảo Lộ cảm thấy có chút cảm giác khó chịu, quay đầu nhìn thiếu niên bên cạnh, thật là cảm thấy quá mức ngây ngô.
Đời trước nàng một lòng muốn gả cho Từ Thừa Lãng, nhưng lão tổ tông chưa từng quan tâm tới việc hôn sự của nàng đứa cháu gái này, đời này lại có thể sớm tính toán...
Tống Chấp nhường chỗ ngồi, để Từ Thừa Lãng đánh cờ cùng Tiết Nhượng.
Từ Thừa Lãng cầm cờ trắng, Tiết Nhượng cầm cờ đen. Theo quy củ, cờ trắng đi trước, Từ Thừa Lãng đặt xuống một quân cờ.
Chân Bảo Lộ hơi nhíu mày, chỉ cảm thấy biểu tình của hai người này ngưng trọng, nhưng thật ra không hề giống cùng nhau trao đổi bình thường, mà giống như đang liều mạng. Nhưng nàng rõ ràng nhớ rõ, lúc trước hai người này không biết nhau. Bất quá, vừa nghĩ tới trận đấu phóng tên vào bình rượu và cưỡi ngựa, Đại Biểu Ca đều hơn Từ Thừa Lãng một bậc, dù khiêm tốn như Từ Thừa Lãng, trong lòng ít nhiều vẫn có chút lòng tranh đấu.
Nhưng Đại Biểu Ca thì sao?
Nàng tỉ mỉ đánh giá mặt mày của Đại Biểu Ca, mặc dù nàng và hắn không giống như Từ Thừa Lãng là thanh mai trúc mã, nhưng tiếp xúc vài lần, cũng hiểu ít nhiều tính tình của hắn. Là dễ tính, chung đụng vô cùng tốt. Theo lý thuyết, sẽ không cùng Từ biểu ca cố ý so đo chứ?
Ván này hình như có hơi không ổn, so với lúc trước khi nhàn nhã cùng Tống Chấp đánh cờ, lúc này vừa bắt đầu, từng bước của Tiết Nhượng đều mang theo sát khí.
Kỳ nghệ của Từ Thừa Lãng tinh xảo thế nào, cũng bất quá là lý luận suông, còn là thiếu niên trẻ tuổi chưa từng trải, làm sao có thể là đối thủ của Tiết Nhượng? Xưa nay Từ Thừa Lãng ổn trọng, cũng bị Tiết Nhượng giết trở tay không kịp.
Nếu nói lúc trước hắn loáng thoáng cảm giác được địch ý của Tiết Nhượng, như vậy giờ phút này hắn đã chắc chắc rồi.
Từ Thừa Lãng thảm bại. Hơn nữa ván này, so với một ván trước đó cùng Tống Chấp ước chừng gấp đôi.
Mà Từ Thừa Lãng cũng là lần đầu tiên thua thảm hại như vậy.
Rốt cuộc vẫn là thiếu niên trẻ tuổi, khuôn mặt tuấn tú của Từ Thừa Lãng tỏ ra lúng túng, miễn cưỡng mỉm cười nói: "... Tiết công tử quả thực lợi hại."
Tác giả có lời muốn nói:
Đại Biểu Ca: Ai biểu ngươi dám đoạt lão bà của ta!