Sủng Thê Làm Hoàng Hậu
Chương 9 : Lợi hại
Ngày đăng: 22:45 21/04/20
Chân Bảo Lộ cũng không nghĩ nhiều lắm, dù sao nàng vẫn biết đạo lý tuần tự từng bước, trước mắt theo tỷ tỷ an tĩnh đứng ở bên cạnh hai vị lão thái thái là được.
Suy cho cùng Tiết lão thái thái là người từng trải, nhìn tiểu cô nương nhu thuận, tự nhiên nể tình tán dương vài câu, khiến cho trong lòng Chân Bảo Lộ thư thản hơn nhiều.
Sau đó Chân Bảo Lộ thấy một tiểu cô nương hoạt bát sáng sủa ở bên ngoài tiến vào. Tiểu cô nương có gương mặt tròn trịa, y phục bối tử hồng nhạt, tuổi so với nàng không chênh lệch mấy. Nghe tỷ tỷ xưng hô, thì biết vị này chính là tiểu thư duy nhất của Đại phòng phủ An Quốc Công, Tiết Nghi Phương.
Tiết Nghi Phương so với nàng lớn hơn một tuổi, Chân Bảo Lộ kêu theo một tiếng biểu tỷ.
Tiết Nghi Phương là cô nương đáng yêu hoạt bát, phủ An Quốc Công có ít nữ nhi, trong ngày thường Tiết Nghi Phương là niềm vui duy nhất của Tiết lão thái thái. Lúc này Tiết Nghi Phương đang nhìn tiểu biểu muội đáng yêu mềm mại bên cạnh Chân Bảo Quỳnh, nghĩ lời đồn đãi có chút không giống, lúc này cũng mỉm cười nói: "Lộ biểu muội thật dễ thương, giống như Tiểu Tiên Nữ bên cạnh Vương Mẫu nương nương vậy đó."
Tiết lão thái thái bật cười, lấy tay nhéo hai má Tiết Nghi Phương, nói: "Kể ra ngươi là người nói chuyện giỏi nhất đó." Tuy là lời nhắc nhở, nhưng giọng điệu cũng là tràn đầysủngnịch.
Tiết Nghi Phương đáng yêu than thở một tiếng.
Chân Bảo Lộ thầm nghĩ trách sao Tiết Nghi Phương có thể là niềm vui của trưởng bối, ngày thường đáng yêu, thích cười, cái miệng nhỏ nhắn lại ngọt, đừng nói là trưởng bối, nàng cũng thích nha. Đời trước tuy rằng nàng và Tiết Nghi Phương không có giao tình gì, cũng nhớ rõ nàng gả đi tốt lắm.
Cô nương tuổi còn nhỏ rất nhanh liền trở nên thân thiết, bất quá dưới mắt có trưởng bối ở đây, xưa nay Tiết Nghi Phương hoạt bát cũng không dám nói nhiều lắm, chỉ ráng ghé mặt lại đây, nhỏ giọng nói với Chân Bảo Quỳnh và Chân Bảo Lộ: "Quỳnh biểu tỷ, Lộ biểu muội, thời điểm lúc ta mới tới, nhìn thấy Nhị ca ở trong sân thi đấu phóng tên vào bình rượu, có rất nhiều người vây quanh, vô cùng đặc sắc, chúng ta có cần tới xem một chút hay không?"
Tiết lão thái thái có nhĩ lực tốt, không đợi Chân Bảo Quỳnh trả lời, đã mở miệng nói: "Bản thân ngươi yêu thích náo nhiệt còn chưa tính, nhưng đừng lôi kéo biểu tỷ và biểu muội cùng hư là được rôi."
Tiết Nghi Phương bĩu môi bất mãn, nói mình không có đâu.
Bản thân Tiết lão thái thái cũng chịu thua cháu gái này, thỏa hiệp nói: "Thôi được, tiểu cô nương các ngươi cùng lão nhân gia chúng ta quả thật không thú vị, vậy đi ra ngoài chơi đi." Ở bên ngoài đối với cháu gái dung túng như vậy, có thể thấy được ngày thường bà rất làsủngái Tiết Nghi Phương.
Mà Chân lão thái thái cũng chỉ cười phụ họa theo.
Tiết Nghi Phương mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu, sau đó cùng Chân Bảo Quỳnh và Chân Bảo Lộ đến trong viện xem náo nhiệt.
Vừa ra khỏi phòng trước, Tiết Nghi Phương lập tức không còn băn khoăn, líu ríu giống như một con chim sẻ, nói: "Ta xem Nhị ca thích nhất là phóng tên vào bình rượu, có lẽ tất nhiên sẽ đạt được hạng nhất."
Nhị ca trong miệng Tiết Nghi Phương chính là Nhị công tử Tiết Đàm của Đại phòng phủ An Quốc Công.
Chân Bảo Lộ biết, Tiết Nghi Phương tự tin như vậy cũng là có nguyên nhân, dù sao Tiết Đàm này thật sự xuất sắc.
Ba vị tiểu cô nương đi đến xem trận đấu phóng tên vào bình rượu ở trong viện, chỉ thấy một nhóm công tử trẻ tuổi quần áo đẹp đẽ cao quý đang phóng tên vào bình rượu.
Đại Chu đối với nữ tử thật ra cũng không có quá nhiều trói buộc, hiện nay ba vị tiểu cô nương có nha hoàn đi theo sang đây xem phóng tên vào bình rượu, tự nhiên không tính là liên quan đến việc xuất giá rồi, mặc dù muốn đi qua cùng thi đấu, cũng không có vấn đề. Nhưng bản thân tiểu thư khuê các lén chơi đùa không có gì, còn nếu muốn so tài với nam tử, thì là tự rước lấy nhục ---- những loại trận đấu này, nữ nhânlàmsao có thể là đối thủ của nam tử?
Chân Bảo Lộ thấy hai tỷ muội Từ Cẩm Tâm và Từ Tú Tâm đã ở đây, lúc này như nghĩ tới điều gì, liền nhìn ra nhóm người ở chính giữa, quả thực nhìn thấy Từ Thừa Lãng.
Đúng rồi, Từ Thừa Lãng không chỉ là Quý công tử ôn nhuận như ngọc, đối với phóng tên vào bình rượu cũng rất là am hiểu.
Dù sao, thực lực của hắn cũng không thua Từ Thừa Lãng, chính là thời cơ kém hơn thôi.
Tuy rằng thắng bại đã định, nhưng mũi tên cuối cùng này của Tiết Nhượng, liệu có muốn phóng.
Lại thấy vị nam tử này đã bịt mắt, giơ tay đem mũi tên phóng ra, mũi tên lọt vào miệng bình, nghe keng một tiếng, sau đó một mũi tên khác trong bình đột nhiên bắn ra ngoài.
Mũi tên bị bắn ra ngoài có màu xanh lục.
Tiết Nghi Phương ở giữa nhóm tiểu cô nương phản ứng đầu tiên, kinh hô: "Đại ca thật lợi hại!"
Tiết Đàm bị thua cũng không nhịn được đối với vị đại ca nhà mình nhìn với cặp mắt khác xưa, mở miệng cười nói: "Hay!"
Đúng, ván này dĩ nhiên là Tiết Nhượng thắng rồi.
Hai người phóng tên vào bình rượu, mũi tên dùng màu sắc để phân biệt, Tiết Nhượng màu lam, Từ Thừa Lãng màu lục, tuy rằng toàn bộ năm mũi tên của Từ Thừa Lãng đều phóng trúng vào bình, nhưng mũi tên thứ năm của Tiết Nhượng lại khiến một mũi tên của Từ Thừa Lãng bắn ra ngoài, nay trong bình chỉ còn lại chín mũi tên, năm lam bốn lục, ai thắng ai thua, vừa xem đã hiểu rõ ràng.
Từ Thừa Lãng là người khiêm tốn, đối với thắng bại cũng không coi trọng, đại đa số thời điểm đều giữ lại thực lực, sẽ không bộc lộ tài năng. Chính là lúc trước tiểu biểu muội giận dỗi không để ý tới hắn, lúc này thấy nàng lại đây, hắn nghĩ chiến thắng đểlàmnàng vui vẻ, nên xuất ra toàn lực.
Mà vị Tiết Nhượng này, hắn chưa bao giờ giao thủ qua, nhưng trong quá trình thi đấu, hắn có thể rõ ràng cảm giác được Tiết Nhượng cố ý giữ lại thực lực thật sự... Đối thủ mạnh như vậy, sao trước kia hắn không phát hiện?
Từ Thừa Lãng hướng tới Tiết Nhượng cười nói: "Tiết công tử thật lợi hại, tại hạ rất bội phục."
Tiết Nhượng nhìn hắn một cái, giống như nghĩ tới điều gì, giữa hai lông mày lộ ra một chút xa cách nói: "Đa tạ."
Từ Thừa Lãng là người thận trọng, tự nhiên hiểu được ý tứ qua lời nói và sắc mặt, hiện nay đối phương có địch ý không giải thích được, khiến hắn có chút không hiểu, chỉ khẽ cười, sau đó nhăn mày đăm chiêu.
Đang cùng Từ Thừa Lãng nói chuyện, thì Tiết Nhượng nhìn thấy hai huynh muội Tiết Đàm và Tiết Nghi Phương đi tới. Phía sau còn có hai tỷ muội Chân Bảo Quỳnh và Chân Bảo Lộ đi theo.
Trong ngày thường Tiết Nghi Phương không dám thân cận vị đại ca này, trước mắt cũng thật tình bội phục hắn, vội vàng nhảy nhót nói: "Đại ca thật là lợi hại, so với Nhị ca còn lợi hại hơn." Vui mừng như vậy, giống như người thắng là nàng vậy.
Trên mặt Tiết Nghi Phương lộ vẻ sùng bái, ngay cả Chân Bảo Quỳnh tính tình dịu ngoan cũng tràn đầy bội phục.
Nhưng nàng thì sao?
Tiết Nhượng chậm rãi giương mắt, liếc mắt nhìn tiểu nha đầu chải búi tóc nụ hoa có khuôn mặt trẻ con kia, thấy nàng yên lặng đứng bên cạnh tỷ tỷ nhà mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mượt mà trắng nõn không có bất kỳ hưng phấn và ý cười nào.
Tiết Nhượng cầm phần thưởng thắng được từ Từ Thừa Lãng, trong lòng quá là rõ ràng.
Hôm nay hắn thắng Từ biểu ca trong lòng của nàng, chắc là nàng không vui rồi.