Sủng Thê, Manh Y Tài Nữ

Chương 65 : Mời làm phò mã

Ngày đăng: 00:57 22/04/20


Trời đã tối hẳn xuống, có thể giờ phút này phòng nghỉ ở hoàng cung đã thắp đèn, trước phòng là sân rộng bao la, trên vách tường là dạ minh châu, lục quang yếu ớt chiếu rọi trên mât đất tạo thành một bầu không khí uy nghiêm.



Viêm Dục nhìn Mã công công dẫn hắn tới phòng nghỉ, hắn cũng không phải là lần đầu tiên tiến cung, nhưng lần đầu tiên phát giác được một cỗ ám khí bao phủ hắn, giống như, chỉ cần sơ ý liền muốn nuốt hắn vào trong bụng.



"Bệ hạ, công tử Viêm gia đến rồi." Mã công công thay đổi không khoa trương như trước, cúi người thông báo.



Chỉ nghe âm thanh trầm ổn chứa mấy phần uy áp truyền ra:



"Tuyên."



Mã công công "Vâng" một tiếng, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, thủ thế "mời" Viêm Dục vào.



Viêm Dục vẫn lạnh nhạt như cũ, chân thẳng tắp vững vàng bước qua cửa, cửa sau lưng phát ra âm thanh "cọt kẹt" đóng lại, đập vào mắt là ánh sáng chói mắt cùng với khuôn mặt cương nghị của Triêu Anh Đế.



"Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế." Viêm Dục quỳ trên đất dập đầu với Triêu Anh Đế.



"Bình thân, ngẩng đầu." Âm thanh của Triêu Anh Đế trầm thấp chứa chút uy áp, nghe rất là bình thản, giống như không giận mà uy, khí thế như con báo đang nằm chờ con mồi.



Viêm Dục bình tĩnh ngẩn đầu, nhìn Triêu Anh Đế một cái, xong rũ mắt xuống, che kín cảm xúc bên trong:



"Tạ bệ hạ."



"Quả nhiên là tuấn tú lịch sự."



Âm thanh nghe không ra cảm xúc, nhưng Viêm Dục cảm giác được lãnh ý bên trong. Sau khi Triêu Anh Đế nói xong câu đó, liền trầm mặc, Viêm Dục cũng không nói gì, lẳng lặng đứng ở đó, chỉ là vừa mới giương mắt, hắn rõ ràng nhìn thấy trong mắt Triêu Anh Đế lóe lên một tia âm hàn rồi biến mất.



Giống như một loại hận ý.



"Biết vì sao trẫm triệu kiến ngươi không?" Âm thanh của Triêu Anh Đế đột nhiên vang lên, đổi giọng nói, giống như trưởng bối và vãn bối giao lưu, hiền lành ôn hòa.



"Thảo dân không biết." Viêm Dục không thích xã giao, hắn có chút đoán được ý đồ của Triêu Anh Đế, hắn là con trai của ngoại thần, là phú thương còn giàu hơn hoàng thất, người cao ngạo như hắn trước giờ chưa từng cho người khác chỗ tốt.



Đương nhiên, Mộc Phỉ là ngoại lệ.



"Ha ha, nữ nhi của trẫm, muốn ngươi làm phò mã, ý của ngươi thế nào?"



Viêm Dục nghe xong, liền ngẩng đầu nhìn Triêu Anh Đế, tuy trên mặt không có bất kỳ biến hóa gì nhưng trong lòng đã sóng to gió lớn.
Sau đó lão gia phái Thạch Triết tìm Ngao Dực, phân công cho hắn nhiệm vụ mới, để hắn thay thế Viêm gia hộ tống một số lương thực ra biên quan, Ngao Dực tuân mệnh, lúc cầm thủ dụ của Viêm Dục thì đụng phải Mộc Phỉ, lúc này mới nhớ ra chuyện chủ tử giao phó.



Do dự do dự, hắn không làm trái lời chủ tử, nhưng hắn đến biên quan chẳng khác nào không thể bảo hộ bên người chủ tử, cân nhắc lợi hại, hắn quyết định thẳng thắn nói ra.



Tiểu chủ tử nhất định sẽ vì anh nguy của chủ tử tìm cách.



"Đi đâu?" Mộc Phỉ đến bên cạnh Ngao Dực, hơi ngẩng đầu nhìn hắn.



"Chủ tử làm quan chỉ huy lương thực bị phái đi đến biên quan, tùy thờ bổ sung lương thực cho binh lính."



Mộc Phỉ nhíu mày:



" Chuyện xảy ra khi nào?" Cô mới rời khỏi một ngày, làm sao lại phát sinh chuyện lớn như vậy? Mà trước đó một chút phong phanh nàng cũng không nghe được.



Kết hợp với hôm qua nghe được lời nói của Yên Bản, Đại Tế Ti của Quỷ Ngải trại hẳn là trốn ở Du tộc, hắn nhiều lần thông tri với Hoàng đế, cũng liên lụy toàn bộ con dân của Quỷ Ngải trại vào tù.



Xem ra, Triêu Anh Đế rất tức giận.



Nhưng, vì sao hết lần này tới lần khác người đứng mũi chịu sào lại là Viêm Dục? Không lẽ còn có ẩn tình khác?



" Tối hôm qua, chủ tử bị mời vào cung, sau đó chưa về phủ trực tiếp bị người trong cung dẫn ra cửa thành tiến vào quân doanh."



"Ngươi đang định đi đâu?"



"Ta hộ tống lương thực đưa vào quân doanh, tiếp tế chủ tử." Ngao Dực hỏi gì đáp nấy, xong, liền cáo từ Mộc Phỉ:



"Tiểu chủ tử, bây giờ ta muốn lên đường."



Mộc Phỉ gật gật đầu, không có ngăn cản.



Nàng một đường trầm mặc đi đến Tứ Hợp Viện, trong lòng cảm xúc ngổn ngang, không nghĩ tới hôm qua hờn dỗi xuất phủ giải sầu, không ngờ không thể nhìn thấy Viêm Dục nữa, trong lòng như bị tảng đá đè ép, rất khó chịu.



Mặc dù nàng biết Viêm Dục cung cấp lương thực cho quân doanh, nhưng trong lòng cũng lo lắng, càng cảm thấy có chỗ nào là lạ, luôn cảm thấy hàng động này của Triêu Anh Đế còn có hàm nghĩa khác.



Rốt cuộc là không đúng chỗ nào?