Sủng Vật Tình Nhân 999 Ngày

Chương 53 : Truy sát đến cùng

Ngày đăng: 14:14 30/04/20


Hàn Ưng đứng chăm chú xem tên bác sĩ xử lí vết thương cho Mạch Linh, vết thương có vẻ không bắn vào nội tạng nhưng lại chảy máu rất nhiều, người phụ nữ kia cũng mê man bất tỉnh, quả thật Hàn Ưng không biết nên làm như thế nào.



Trải qua gần ba mươi phút thì tên bác sĩ kia mới sát trùng và băng bó vết thương xong. Hắn ta đã khâu bảy mũi để kéo miệng vết thương lại, xong xuôi mọi việc, hắn ta đứng lên nói vài lời với Hàn Ưng rồi rời đi.



"Cậu cứ yên tâm, cô ấy ngủ một giấc là sẽ tỉnh lại ngay. Vết thương tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng vì quá sâu cho nên cậu hãy dặn cô ấy đừng đụng vào nước nhé, bây giờ tôi có việc bận, tôi phải đi đây."



Hàn Ưng gật đầu, phất tay để bà quản gia tiễn tên bác sĩ kia ra ngoài, hắn đi đến bên cạnh cô, khẽ đưa tay vuốt mấy sợi tóc còn rơi vương vãi trên trán.



"Em đúng là cái đồ đầu đất, khi đã bước chân vào giới Hắc đạo rồi thì bất kể ai cũng là kẻ thù, nếu lúc đó tôi không kéo em đi, thì có phải bây giờ em đã đi toi cái mạng này rồi không?"



Hàn Ưng đã cho người điều tra nguồn gốc của bọn sát thủ kia, chúng ngang nhiên muốn đối đầu với cả Lục Thiên Mặc và hắn, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.



***



"Mẹ kiếp! Bọn chúng dám."



Lục Thiên Mặc tức giận đấm mạnh tay lên bàn, mấy chiếc tách trà được đặt trên mặt bàn gỗ theo lực đập bay lên rồi rơi xuống ngã sõng soài.



Rob quăng một sấp hình ảnh xuống bàn, hướng mọi người đang ngồi trên bàn lên tiếng.



"Nghiêu Thần Hiên, hắn ta cố tình bày ra trò đê hèn này để buộc Hắc đạo phải nhúng tay vào, sau đó mượn đà về lệnh phá giới của ta để tấn công vào trụ sở kiểm sát vũ khí. Mục đích cuối cùng của chúng là muốn khiêu chiến với chúng ta."



"Chuyện này tôi đã sớm nhận ra rồi, nhưng hắn dám công kích người của ta ở tại địa bàn của ta, chuyện lần này, Hắc đạo nhất định sẽ không bỏ qua." Lục Thiên Mặc nghiến răng nói: "Kiều Mạch Linh, cô ta như thế nào?"



"Cô ấy được Hàn Ưng cứu đi rồi. Lão đại! Có lẽ nào hắn cũng có liên quan trong chuyện này không?" Bạch Phụng bỗng dưng nghiêm mặt lên tiếng, cũng có rất nhiều lí do có thể khẳng định rằng Hàn Ưng có dính dáng đến vụ đột kích lần này, từ vụ việc ở quán bar cho đến sự việc ngày hôm nay, hắn luôn xuất hiện đúng lúc để cứu Mạch Linh khỏi vòng nguy hiểm.
Doãn Phi đứng dậy kéo Mạch Linh hướng phía sau cửa hàng tiện lợi để chạy, bọn người áo đen nhìn thấy cô, liền hô toáng lên.



"Cô ta ở bên kia!"



Cả tổ chức được huy động có hơn bốn tên sát thủ và hàng chục tên vệ sĩ lập tức đuổi đến. Doãn Phi bỗng dưng quay lại, cô ném hai quả bom về phía bọn chúng, "Bùm" một tiếng, cả đám thuộc hạ đầu đã đầy máu nằm la liệt dưới đất, lúc này Mạch Linh lên cò, hướng thẳng đến phía mấy tên sát thủ kia bắn tỉa liên hồi. Trong đêm tối hôm đó, chỉ với ánh đèn mờ ảo từ bên trong cửa hàng hắt ra, Mạch Linh đã thấy Doãn Phi bị thương do một tên đánh lén ở sau lưng. Cô lập tức chạy đến đỡ lấy cô ta, gấp gáp lên tiếng.



"Cô có làm sao không? May đứng dậy, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây."



Doãn Phi ôm lấy bắp đùi đã nhuộm đỏ máu của mình, gương mặt thoáng qua nét vô cùng lạnh lẽo: "Tôi sẽ cản chân bọn chúng, cô mau chạy về thông báo với lão đại đi. Nhanh lên."



"Không! Tôi không thể bỏ mặt cô được."



Thấy Mạch Linh nhất quyết không chịu đi, Doãn Phi đành kéo cô vào bụi cây ở bên cạnh để tránh bọn áo đen kia lại đuổi đến, cô thì thào lên tiếng.



"Tôi là sát thủ chuyên nghiệp, tôi sẽ không để mình phải toi mạng. Ngược lại là cô, cô mau quay về tổ chức tìm người đến cứu tôi, chúng ta không thể bị bắt hết cả hai, cô hiểu không?"



"Nhưng mà..."



"Không nhưng nhị gì cả, cô mau đi đi. Chúng ta không có nhiều thời gian."



Tiếng chân đuổi đến, Doãn Phi cầm lấy băng đạn cuối cùng cho vào khẩu súng, cô xé rách lớp vải trên người quấn chặt vào chỗ bị thương. Lập tức nhảy ra dẫn dụ bọn chúng đến một chỗ khác.



Mạch Linh cắn chặt môi, Doãn Phi nói quả thật không sai, nếu như cả hai người đều bị bắt, có phải là làm mất mặt tổ chức lắm hay không. Cô xoay người, chạy nhanh về biệt thự. Hôm nay cô nợ Doãn Phi một ân tình, sau này cô nhất định sẽ trả.