Sủng Vật Tình Nhân 999 Ngày

Chương 7 : Tập kích bất ngờ

Ngày đăng: 14:14 30/04/20


Thủ đô của nước Pháp nổi tiếng về bất động sản hơn mấy trăm năm nay, trước đây toàn bộ chủ đất đầu tư vào những mẫu đất màu mỡ đều nằm trong tay của tổ chức Phong Liệt, tháng trước, hắn cho người thu tóm tập đoàn của Tổng công ty Tristan khiến họ phải nhường lại toàn bộ cổ phần và buộc phải rút ra khỏi dự án thu mua lần này, một chiến thắng lớn như vậy, bọn chúng liền mở tiệc ăn mừng ở ngay thủ đô sầm uất của thành phố Philadelphie - nơi phồn hoa cũng chẳng kém thủ đô Paris là mấy.



Xe của Lục Thiên Mặc dừng trước một căn biệt thự to lớn sang trọng, đâu đâu cũng là vệ sĩ đứng canh gác, có người vừa thấy xe của hắn dừng lại, đã vội vàng chạy ra mở cửa, cung kính đưa tay mời hắn ra xe.



Mạch Linh theo hắn vào trong, nơi này nằm ngoại ô thành phố, vắng vẻ và yên tĩnh hơn rất nhiều, cũng là một trong những nơi đào tạo cộng sự của hắn trong nhiều năm nay.



Một người đàn ông tầm hai mươi ba hai mươi bốn tuổi mặc bộ đồ thoải mái đi đến, vừa bắt gặp ánh mắt của Lục Thiên Mặc, hắn ta lập tức cho hết vệ sĩ ra ngoài.



"Lão đại, mọi chuyện đã chuẩn bị xong, tối nay chúng ta sẽ có một trò vui để xem rồi."



Lục Thiên Mặc ngồi xuống chiếc sofa lót nệm dày, hướng đến người đàn ông ngồi đối diện, giọng nói lạnh lẽo không chút cảm xúc.



"Tiêu diệt tận gốc tổ chức của hắn, toàn bộ thị trường châu Âu phải đưa về tay Lục gia ngay trong hôm nay."



Mạch Linh chỉ đứng bên cạnh nghe, cô mơ hồ cũng nhận ra hắn đang định làm gì, tuy nhiên, cô cũng chẳng mấy quan tâm, những chuyện hắn làm cũng đâu liên quan gì đến cô.



Bạch Phụng đưa mắt dò xét nhìn về phía Mạch Linh, rồi móc trong túi áo ra một vật nhỏ bằng đầu ngón tay, đưa cho Lục Thiên Mặc.



"Lão đại, tối qua Phong Liệt cho người gửi cái này cho Phong Dương, trên đường đi đã bị chúng ta bắt về đây, anh xem."



Lục Thiên Mặc nhìn sơ qua một giây, rồi ấn mạnh cái nút nhỏ trên đó, lập tức trên màn hình rộng của tivi treo tường phát sáng, hiện ra một dòng chữ: "7h tối, tại khách sạn Vimper."



Trên khoé môi của Lục Thiên Mặc treo một nụ cười đầy dã tâm, kẹp vật nhỏ ấy giữa ngón trỏ và ngón giữa, xiết đến nát vụn.



Lúc này, Lô Tấn cũng đã quay trở về, hắn dường như vừa mới chuẩn bị một thứ gì đó rất quan trọng, lúc hắn bước vào có thì thầm với Lục Thiên Mặc vài câu, rồi lui ra ngồi cạnh Bạch Phụng.



Bọn họ cứ bàn bạc gì đó gần nữa tiếng đồng hồ, Mạch Linh vẫn đứng im bên cạnh, đưa mắt quan sát nét mặt của từng người, cô rất mỏi chân, cộng thêm sức khoẻ cô còn yếu, lại ngủ không đủ giấc nên tinh thần mệt mỏi vô cùng, bên cạnh vẫn có ghế trống nhưng cô cũng không dám ngồi xuống.



Đang nhăn mặt nhíu mày thì một bàn tay to lớn nắm lấy cổ tay cô kéo mạnh, theo đà đó cô ngã ngồi vào người Lục Thiên Mặc, hắn vuốt tóc cô, giọng nói đầy lạnh lẽo.



"Tối nay, đi theo tôi đến bữa tiệc, ngoan ngoãn làm tôi hài lòng."



Mạch Linh cô không hiểu hắn đang nói gì, thế nhưng cô vẫn không thể cự tuyệt, cô bây giờ khác nào cá nằm trên thớt, nếu hắn vui thì cô được sống thêm vài giờ, còn nếu giẫy dụa, một giây sau liền mất mạng.



"Bạch Phụng, đưa người đi chuẩn bị." Thanh âm Lục Thiên Mặc khàn khàn, đẩy Mạch Linh ra rồi đứng lên, kéo lại áo vest, cùng Lô Tấn rời khỏi.
Mạch Linh không nói gì chỉ quăng lại cho hắn một tờ giấy cứng, rồi quay lưng bỏ đi.



Vương Ân Sinh đưa tay bắt lấy tờ giấy bay đến, đọc những gì viết trên đó, vẻ mặt thoáng qua tia trầm đục.



***



Bên ngoài đại sảnh, sự xuất hiện Lục Thiên Mặc đã làm mọi người dừng cuộc chơi, tiếng nhạc cũng tắt hẳn, Phong Liệt đang nâng ly rượu lên cũng phải quay đầu xem là đại nhân vật nào tới mà khiến cho cả đại sảnh phải im thin thít, khi bắt gặp khí thế hiên ngang của Lục Thiên Mặc, hắn bỗng trở nên sa sầm mặt, có vẻ lo sợ.



"Lục lão đại, không ngờ anh lại tới đây, đúng là khách quý, đúng là khách quý."



Phong Liệt đưa ly rượu đến cho Lục Thiên Mặc với vẻ mặt cảnh giác, thuộc hạ của hắn ở phía sau cũng nhận ra điều đó, lập tức có một tên mặc đồ đen rời khỏi đại sảnh hướng ra sân sau.



Từ trước đến nay, không ít băng nhóm đối đầu với Lục Thiên Mặc, nhưng chẳng còn ai sống sót để thấy được mặt trời ngày mai, nếu may mắn thoát được, thì cũng chỉ còn lại nữa cái mạng, Phong Liệt vốn dĩ muốn thâu tóm mảnh đất vàng này là vì hắn nghĩ Lục Thiên Mặc chỉ quan tâm đến địa bàn của hắn ở Đài Loan và Trung Quốc mà thôi, hôm nay hắn xuất hiện ở đây, cũng là ngầm cảnh cáo Phong Liệt sắp có trận nổ súng.



"Để chúc mừng, lão đại của tôi có chuẩn bị một món quà nhỏ, mong sẽ làm cho Phong lão đại đây hài lòng."



Bạch Phụng ở sau lưng Lục Thiên Mặc lên tiếng, hắn búng tay một cái, cả đại sảnh đều tản ra, chỉ thấy một nụ cười nhếch môi của Lục Thiên Mặc, hắn phất tay quay lưng, trước khi rời khỏi còn bỏ lại câu nói.



"Chúc vui vẻ!"



"Bùm" một cái, cả khách sạn nổ tung trong biển lửa, các mảnh kính thủy tinh nát vụn bắn vào nhau tạo ra một trận hỗn loạn, tiếng la hét inh ỏi ở đại sảnh vang lên, hàng chục người chạy ra được bên ngoài nhưng cũng bị thương nặng.



Lục Thiên Mặc, hắn quả thật ra tay tàn nhẫn.



Tên thuộc hạ của Phong Liệt ra đến bãi giữ xe, lúc hắn chuẩn bị mở cửa xe bước vào thì đã bị Lô Tấn tặng cho một viên đạn ngay đầu, sau đó tiện tay lột hết quần áo của tên đó rồi đánh xe vòng ra cửa chính khách sạn.



Còn một vài tên thuộc hạ tuy bị thương nhưng may mắn thoát chết cùng Phong Liệt chạy ra khỏi sảnh, bọn chúng nhanh chóng lao lên xe, chiếc xe ôtô màu đen do Lô Tấn lái lập tức phóng đi.



"Mẹ kiếp, mau gọi Phong Dương, đuổi theo Lục Thiên Mặc." Phong Liệt quát tháo tên thuộc hạ bên cạnh, cả người hắn bây giờ toàn mùi máu tanh.



Lô Tấn ở phía trước lái xe, hắn đeo khẩu trang kín mặt, mặc bộ đồ đen mới lột được từ tên thuộc hạ của Phong Liệt, khẽ nhếch môi cười lạnh, một tay cầm vô lăng, tay còn lại bấm nút khởi động định vị.



Bên xe của Lục Thiên Mặc, Bạch Phụng ngồi vào ghế lái, thông qua kính chiếu hậu, hắn phát hiện ở phía sau có hơn hai mươi chiếc xe ôtô đang đuổi theo, thế nhưng vẻ mặt hắn vẫn bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra, đưa mắt nhìn điện thoại tùy ý quăng bên ghế phụ, thấy dấu chấm đỏ hiện trên màn hình, hắn đã định vị được xe Lô Tấn chở Phong Liệt đang ở ngay phía sau.