Sủng Yêu: Bí Mật Của Bà Xã

Chương 35 : Chúng ta kết hôn đi!

Ngày đăng: 19:16 19/04/20


“Tút tút!”



Vừa ra khỏi bệnh viện Mạc Tử Liền lấy móc điện thoại gọi cho Trương Đình, nhưng không nhận được gì từ bên kia điện thoại, điều này khiến cô có chút buồn bực. Vương Hạ phải dằn dặt mình trong phòng bệnh, trong khi Trương Đình không những không đến mà còn không nghe máy của cô, có phải hắn biết cô định tìm hắn tính sổ cho nên mới tránh không nghe?!



Vốn dĩ cô vốn định đợi sáng hôm sau đi làm mới tính nợ cũ lẫn nợ mới một lần với hắn, nhưng nhìn Vương Hạ hết khóc rồi lại cười Mạc Tử Yên thật sự không biết làm sao.



Đối với tình cảm của Trương Đình dành cho Vương Hạ, bản thân Mạc Tử Yên cũng thấy rõ điều đó, hắn yêu Vương Hạ, mà Vương Hạ cũng yêu hắn, tuy cô ấy không biểu hiện nhưng là người từng trãi, tình cảm nồng nàn trong mắt Vương Hạ sao cô lại không biết là gì?!



Bản thân cô không biết lí do vì sao Vương Hạ không chấp nhận Trương Đình, hay nói chính xác hơn là “không thể” nhưng so với cô, Vương Hạ vẫn tốt hơn nhiều.



Từ trước đến nay đều chỉ có một mình cô đơn phương, cô yêu Trác Lân, vì hắn đánh mất sự tự tôn của bản thân nhưng lại không có được tình yêu của hắn. Cô yêu Ám Dạ Duật nhưng giữa bọn họ chỉ là hợp đồng hôn nhân, hôn nhân giữa họ là chỉ là giả vậy thì sao cô có thể nhận mình là vợ anh, ngay cả tư cách để yêu anh cô cũng không có!



Cuộc đời Mạc Tử Yên xuất hiện hai người đàn ông, một người làm tổn thương cô, khiến cô đau đến tê tâm phế liệt, một người thì bị cô làm tổn thương, đồng thời cô cũng đang làm tổn thương chính mình.



Ngay từ đầu, lẽ ra cô không nên yêu Trác Lân, như vậy cô sẽ không hối hận, để rồi tổn thương chính mình, tổn thương chính anh, nhưng mọi việc đã như thế, hiện tại có hối hận cũng không thể thay đổi được gì.



Không biết gọi cho Trương Đình bao nhiêu cuộc mà hắn không bắt máy, Mạc Tử Yên bắt đầu chán nán, nghĩ nghĩ rốt cuộc vẫn là gọi cho anh.



Dù sao anh cũng là cấp trên của Trương Đình, quan hệ hai nhà cũng không tầm thường, có lẽ bây giờ Trương Đình đang ở cùng anh cũng nên?



So với Mạc Tử Yên đang cô đơn đứng trước cửa bệnh viện thì Ám Dạ gia lúc này đang diễn ra khung cảnh hài hòa và đầy ấm áp, Ám Dạ Duật đang dùng cơm cùng gia đình, nhận được điện thoại liền không nói một lời mà đi đến bên cửa sổ nghe.



Nhìn vẻ mặt của con trai Minh Tâm thầm suy đoán, vừa hay Ám Dạ Nghiên ngẩn đầu thấy được vẻ mặt tò mò của mẹ, cô liền tốt bụng nhắc nhở: “Là chị Yên Nhi gọi đến.” Lúc nãy khi chuông điện thoại reo lên, cô đã nhanh chóng liếc mắt nhìn, thấy hai chữ “Tiểu Yên” liền biết được người gọi đến là ai.



Ám Dạ Duật thân là tổng tài của Ám Dạ thị nhưng quen biết không nhiều, người có được số điện thoại của anh cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, cô thường xuyên nhìn thấy những cô gái đó bám theo anh chỉ vì muốn có được số của anh, thời gian đó đúng là không hề dễ dàng. Mà những cô gái xung quanh anh, Ám Dạ Nghiên thân là em gái tất nhiên cũng đã tìm hiểu rõ ràng, người có chữ “Yên” đó trong tên chỉ có một người, nếu không nhìn bộ dạng của anh trai, cô cũng có thể đoán được, dù sao cũng chỉ có chị Yên Nhi mới có thể làm cho anh bỏ bữa giữa chừng như thế.



Ám Dạ Nghiên nếu biết chỉ cần Mạc Tử Yên xin một lần, Ám Dạ Duật liền không chút suy nghĩ cho cô số điện thoại của anh, không biết lúc đó cô sẽ có phản ứng gì?!



“A lô?”



Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai, tưởng chừng như anh đang ở gần sát cô, điều này khiến Mạc Tử Yên có chút ngập ngừng mở miệng: “Duật, có làm phiền anh không?”
Nếu không phải thì sao?!



“Rất quan trọng sao?” Nhìn bộ dạng nóng nảy của cô gái trước mắt, trong lòng Ám Dạ Duật không rõ cảm xúc.



Ánh mắt anh như xuyên qua thân thể nhìn thấu tâm tư cô, bị anh nhìn Mạc Tử Yên có chút hoảng hốt, rất quan trọng sao? Câu trả lời là rất quan trọng!



Mạc Tử Yên từng nói nếu cô gặp người đàn ông đó trước Trác Lân thì cô đã không yêu Trác Lân, bởi vì hắn ta cho cô cảm giác khác hẳn với Trác Lân, nhưng Ám Dạ Duật thì sao?!



Giữa anh và người đàn ông, Mạc Tử Yên cô phải lựa chọn ai?!



Mạc Tử Yên ngẩn đầu, nhìn vào đôi mắt anh, phát hiện trong mắt anh chỉ là thân ảnh của cô, phút chốc Mạc Tử Yên cảm thấy bản thân đnag làm điều vô ích, người đàn ông cả đời cô theo đuổi đang ở trước mắt, mà cô còn vì người đàn ông khác mà phiền não.



“Rất quan trọng sao?”



Anh lập lại lần nữa, giọng nói của anh kéo Mạc Tử Yên ra khỏi suy nghĩ của bản thân.



“Không, không quan trọng nữa rồi.” Đúng vậy, không quan trọng, cho dù người đó không phải anh, đối với cô đã không còn ý nghĩa, người đàn ông đó có lẽ cho cô cảm giác trước nay chưa từng có nhưng so với anh thì chẳng là gì cả!



Cô chỉ gặp người đàn ông đó đúng một lần trong cơn mưa, hắn cũng giống như cơn mưa này, nhanh đến và nhanh đi, còn anh, anh là mặt trời soi sáng thế giới của cô, là tất cả đối với cô!



Cô không muốn mất anh, một lần là quá đủ rồi!



Mạc Tử Yên quàng tay lên cô anh, trao lên môi anh một nụ hôn, nụ hôn nhẹ nhàng mà nóng bỏng, cô chủ động đưa lưỡi ra quấn lấy anh, đối với việc hôn môi này cô một chút cũng không có kinh nghiệm, cô cứ làm theo bản năng của mình, giống như lần trước anh hôn cô.



Nụ hôn ngày càng sâu, Ám Dạ Duật đảo khách thành chủ, chủ động tách răng cô ra đưa lưỡi vào, hút sạch mật ngọt trong miệng cô, hai người trước cửa bệnh viện dây dưa không rõ, cách đó không xa có một bóng đen đã chụp được cảnh này.



Đến khi Mạc Tử Yên hít thở không thông anh mới buông tha cho cô, gương mặt cô sớm đã ửng đỏ, đôi mắt long lanh nước, đôi môi vừa mới bị chà đạp qua đã sưng tấy lên, bộ dạng khiến người khác không khỏi yêu thương.



“Ám Dạ Duật, chúng ta kết hôn đi!”