Sủng Yêu: Bí Mật Của Bà Xã
Chương 50 : Thành hôn
Ngày đăng: 19:17 19/04/20
Sang trọng, cao quý, xa hoa phải nhắc đến Tôn thị khách sạn - khách sạn bậc nhất thành phố S - một trong những nơi nhộn nhịp do Tôn thị tập đoàn xây dựng lên, là nơi để tổ chức các buổi lễ lớn, ngay cả lễ đón tiếp nguyên thủ các nước cũng được tổ chức ở nơi này, chứng tỏ địa vị Tôn thị ở thành phố S không hề đơn giản.
Nằm trên đại lộ lớn, được xây dựng theo phong cách các cung điện của quý tộc Châu Âu, với diện tích vườn rộng lớn, khách sạn kết hợp với nhà hàng, gồm hơn ba mươi tầng, nốc có thể chạm đến mây mà nói, chẳng khác nào cung điện Buckingham lộng lẫy của Anh. Nơi này vốn dĩ chỉ dành cho người có tiền, bất quá không phải chỉ có tiền là có thể thoải mái ra vào, người đến nơi này nếu không phải có địa vị xã hội cao thì cũng thuộc dòng họ quý tộc bậc nhất, một bữa cơm ở nơi này không thể so sánh với các nhà hàng khác, một đêm ở nơi này còn đắc hơn giá của khách sạn năm sao, bất quá Tôn thị khách sạn vẫn luôn là tâm điểm thu hút sự chú ý của mọi người, người có thể tổ chức tiệc tại nơi này cũng chứng tỏ người đó rất có danh tiếng ở thành phố S.
Trung Quốc rộng lớn, thế lực trải khắp nam bắc, thành phố S tuy chỉ là một thành phố nhỏ trực thuộc trung ương nhưng không thể so sánh với thủ đô xa hoa ở phương bắc, bất quá thế lực ở nơi này cũng ảnh hưởng không nhỏ tới kinh tế tài chính của đất nước. Thế lực ở thành phố S không ít nhưng gia tộc đứng đầu thì chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, mà hôm nay chính là ngày đại hôn của Ám Dạ - Mạc hai nhà - hai gia tộc bậc nhất, một bên xuất thân quân nhân, cả đời cống hiến cho đất nước, so sánh với Cố gia ở thủ đô không hề thua kém là Ám Dạ gia, một bên là Mạc gia tung hoành cả hắc bạch lưỡng đạo, tuy nói Mạc thị tổng tài đã rửa tay gác kiếm nhưng danh tiếng của hắn trong giới hắc đạo vẫn như sấm ngang tai, sự kết hợp giữa bạch đạo và hắc đạo này đúng là một sự kiện hiếm thấy, đây là lần đầu tiên mọi người được chứng kiến.
Con trai trưởng của Ám Dạ gia cùng con gái độc nhất của Mạc gia kết hôn, tất nhiên không thể làm qua loa, dù sao bọn họ cũng là người có tiền, có quyền có thế, không giống như những người nổi tiếng khác tổ chức hôn lễ ở nước ngoài, hôn lễ của hai người tổ chức ngay tại Đại lộ số 1 của S thị - nơi được mệnh danh là "con đường phồn hoa", tuy nói phong cảnh ở nơi này không thể so sánh với cánh đồng hoa uất kim hương ở Hà Lan, cũng không thể so sánh với thiên đường hôn lễ ở Bali nhưng cách mà hai gia tộc lớn tổ chức hôn lễ lại không hề thua kém.
Con đường rộng dài được trải bởi hoa hồng, không chỉ xa hoa mà còn vô cùng lãng mạn, để có thể trang trí được buổi lễ này, Tôn thị đã huy động hơn mười ngàn đóa hoa hồng, phía sau cổng lớn là một cánh cổng vòm cung được trang trí với đủ loại hoa màu sắc rực rỡ, khiến cho ta có cảm giác bản thân như đi lạc vào vườn hoa, bên trong nhà hàng thì ngược lại, màu đỏ nổi bật trong ngày hôn lễ truyền thống của người xưa đã được phối hợp hài hòa với cách trang trí nhẹ nhàng mà không kém phần nổi bật, hôn lễ được thiết kế theo kiểu đông tây kết hợp này, vô cùng tinh tế mà hài hòa.
Tôn thị khách sạn có đến hơn ba mươi tầng, hôn lễ này tuy lớn nhưng chỉ cần tổ chức một tầng cũng đủ, nhưng không, Tôn thị khách sạn hôm nay đóng cửa không tiếp khách, cả khách sạn rộng lớn này chỉ dành để tổ chức hôn lễ cho hai người, điều này khiến tất cả mọi người đều trầm trồ ngưỡng mộ, đồng thời cũng thấy rõ quan hệ giữa Tôn gia và Ám Dạ gia còn tốt hơn những gì mà bọn họ thể hiện ra bên ngoài.
Trước cửa khách sạn, người đông như hội, xe hơi đậu thành dãy, nhân viên xếp thành hàng, tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị đâu vào đó, người ra vào không ngừng, lễ phục lộng lẫy, những người này chỉ nhìn sơ qua cũng biết thân phận của họ không hề tầm thường.
“Ám Dạ tổng, Ám Dạ phu nhân, chúc mừng chúc mừng...”
“Cảm ơn, mời vào trong.”
Ám Dạ Tuấn cùng Minh Tâm đứng bên ngoài đón tiếp khách, trên mặt bọn họ đều treo nụ cười tươi, đặc biệt Minh Tâm, trước giờ bà vốn là người lạnh lùng ít nói, tuy là người giữ chìa khóa của Ám Dạ gia nhưng đối mặt với những bữa tiệc của giới thượng lưu bà không chút hứng thú, bởi vì mong ước được uống chung trà con dâu bấy lâu nay được thực hiện nên hôm nay bà vô cùng vui mừng, thái độ vì vậy mà cũng tốt hơn nhiều, đối với những người trước kia không thân cũng khách sáo hơn rất nhiều.
“Con trai lớn lấy vợ, quả nhiên là sự kiện đáng để chúc mừng.” Giọng nói người đàn ông truyền đến, Minh Tâm nghe không khỏi ngước mắt nhìn, chỉ thấy người đàn ông trung niên mặc đồ vest đen nhìn vô cùng sang trọng đang tiến về hướng này, bộ dạng ông không tồi, lại có phong phạm của một quý ông nên không khỏi thu hút ánh mắt của người khác, bên cạnh ông là một cô gái trẻ trung xinh đẹp, lễ phục ôm sát người để lộ đường cong duyên dáng, người này không ai khác chính là Tạ gia tiểu thư Tạ Cẩm Y - người mà Mạc Tử Yên vẫn xem là tình địch số một.
“Anh Ám Dạ Duật, anh có đồng ý cô Mạc Tử Yên, dù mạnh khỏe hay ốm đau, dù giàu có hay nghèo khổ, anh vẫn sẽ bên cạnh chăm sóc và yêu thương cô ấy không?” Lời của cha sứ vang vọng khắp đại sảnh, khiến mọi người đều tập trung vào anh, ngay cả Mạc Tử Yên cũng nín thở, bàn tay cầm đóa hoa cưới không khỏi run nhẹ, đợi chờ câu trả lời của anh.
“Tôi đồng ý.”
Ba chữ đơn giản cũng đủ khiến cho trái tim của hai cô gái loạn nhịp.
Mạc Tử Yên bất giác mỉm cười, lo lắng của cô vốn dĩ là dư thừa, sau khi nghe câu hỏi của cha sứ, cô không chút do dự liền đáp lại ba chữ: “Tôi đồng ý”, mặc kệ người khác nghĩ thế nào nhưng cô hứa với lòng của mình, lần này cô nhất định sẽ khiến cho anh hạnh phúc, những gì mà cô đã hứa trước mặt cha sứ, cho dù là gặp bất kì chuyện gì, cô cũng sẽ không bỏ rơi anh như kiếp trước, kiếp này cô nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho anh!
Tạ Cẩm Y đặt tay lên ngực, cảm giác trái tim không ngừng loạn nhịp này thật khiến cô vô cùng khó chịu nhưng biết phải làm sao, tâm bệnh trước giờ không thể chữa bằng thuốc bình thường, tình cảm không thể nói bỏ là bỏ được, chỉ mong nhiều năm sau, hình ảnh anh trong trái tim cô sẽ được thay thế bằng hình bóng khác, nếu không cả đời này Tạ Cẩm Y thật sự không biết phải làm sao.
Lúc này, ở bên ngoài Tôn thị khách sạn.
Chiếc xe Ferrari đen đậu bên đường, vốn không thu hút người khác, dù sao trước cửa Tôn thị khách sạn xe hơi hàng hiệu xếp dài thành hàng, thêm một chiếc hay bớt đi một chiếc, cũng không có mấy người quan tâm.
Cô gái mặc váy chiếc trắng như tuyết, gương mặt xinh đẹp cười tươi, so với bất kì trang sức đá quý nào đều sáng hơn, chói mắt hơn, bên cạnh người đàn ông tuấn tú, anh mặc áo sơ mi trắng, khoác bên ngoài là áo vest đen, tô điểm lên vẻ điển trai của anh, anh đưa tay ôm eo cô gái, hành động thân mật của hai người khiến không ít người ghen tỵ, hai người này đúng là một đôi tuyệt phối, khiến người khác nhìn vào hâm mộ đến đỏ mắt.
Bàn tay bất giác nắm thành đấm, đôi mắt cô gái dõi theo hai người trong ảnh, đây đúng là hình cưới của Ám Dạ Duật cùng Mạc Tử Yên, nhìn đến gương mặt điển trai nở nụ cười ôn nhu nhàn nhạt, nhưng nụ cười đó lại không thuộc về cô thì sắc mặt cô gái tối đen thâm trầm hẳn đi, khiến người khác nhìn vào khó mà đoán được cô đang nghĩ gì.
Mạc Tử Yên, cô lấy tư cách gì mà đứng bên cạnh Duật của tôi?!