Sủng Yêu: Bí Mật Của Bà Xã
Chương 8 : Rất đẹp
Ngày đăng: 19:16 19/04/20
“Lan Nhã…” Vân Hinh
Như nghe tiếng gọi bà liền quay người nhìn lại. Phát hiện bạn thân đang
đứng đó, không khỏi vui vẻ lên tiếng.
“Ha ha Hinh Như, lâu ngày
không gặp, cậu vẫn không thay đổi gì cả…” Triệu Lan Nhã mỉm cười, bộ
dạng quý phái, trên người mang khí chất của đại tiểu thư nhưng có chút
trẻ con đối với bạn thân.
“Cậu thật là… Vẫn như xưa nhỉ?’ Vân
Hinh Như vui vẻ nói, nhìn Triệu Lan Nhã trước mặt, bà không khỏi nhớ đến những ngày tháng còn đi học, trước khi bà quen biết Vũ Hiên, đó là
những tháng ngày ngây thơ của cuộc đời, trãi qua thật êm đềm, nhưng khi
bà chọn Vũ Hiên thì ngày tháng êm đềm đó đã kết thúc, mặc dù cha vẫn còn giận bà chuyện năm xưa nhưng bà vẫn không hối hận, hiện tại bà rất hạnh phúc, có một người chồng thương yêu bà, có một đứa con gái xinh đẹp
đáng yêu, như vậy cũng đủ rồi!
“Ai nói?! Ý cậu là mình vẫn như
hồi đại học, không biết chưng diện chứ gì??! Nói cho cậu biết, mình đẹp
hơn xưa đấy nhé!” Triệu Lan Nhã bỉu môi, có chút không đồng ý với lời
nói của bạn thân, không khỏi mở miệng phản bác. Nhắc đến hồi đại học,
Triệu Lan Nhã không khỏi thở dài, nhing bạn thân với ánh mắt kì lạ.
“Cậu không hối hận chứ?” Lời nói chứa đầy hàm ý khiến Vân Hinh Như mỉm cười, bạn thân bà ấy à, vẫn không thay đổi chút nào. Luôn để ý đến chuyện
tình cảm của bà, dù sao hồi đại học Lan Nhã xem bà như em gái mà đối
đãi, phải nói là so với với mẹ bà Lan Nhã cũng không khác mấy.
Nhất là chuyện tình của bà cùng Vũ Hiên, nói đi cũng phải nói lại, gia đình
Vũ Hiên xuất thân từ thương trường, mặc dù hắc bạch đều lẫn lộn nhưng
trên thực tế vẫn là bạch đạo, còn gia đình bà lại xuất thân từ hắc đạo,
khó trách khiến người khác luôn để ý đến. Dù sao hắc đạo với bạch đạo
cũng có thể xem như là kẻ thù, ba bà phản đối cũng phải, mặc dù cha mẹ
“Nếu không
thích thì cứ biểu hiện ra đi.” Đột nhiên bên tai truyền đến giọng nói
trầm thấp quen thuộc khiến cô giật mình không khỏi nhìn về nơi phát ra
âm thanh.
Mạc Tử Yên kinh ngạc mở miệng: “Tại sao anh lại ở đây?!”
Vốn dĩ cô không ngờ đến Ám Dạ Duật lại đến nhưng nhớ đến trước kia mẹ chồng cô hay thích làm những việc từ thiện như vậy, nếu bà ở đâu thì anh ở
đây cũng là chuyện bình thường.
“Tại sao tôi lại không thể?’ Ám
Dạ Duật hỏi lại, ánh mắt dừng lại trên người cô, tận sâu trong đôi mắt
lóe lên vầng sáng nahtj, môi không khỏi cong lên.
“Rất đẹp…”
Mạc Tử Yên ngẩn ra, không khỏi đỏ mặt vì lời khen của anh, cô nhìn về phái
người đàn ông ưu nhã đứng dưới ánh trăng. Hôm nay anh mặc bộ đồ tây màu
trắng, màu tắng khoác lên người anh lại hào hợp với khí chất cao sang
vốn có, nhìn vô cùng tuấn tú cùng ưu nhã.
“Cảm ơn…”
Ám Dạ
Duật cười nhạt, mặc dù chỉ là cười nhạt nhưng lại khiến cô không khỏi
ngẩn ngơ, ánh mắt nhìn anh chăm chú, đột nhiên phát hiện anh đang nhìn
cô khiến Mạc tử Yên giật mình, đôi ati không khỏi đỏ lên khiến Ám Dạ
Duật đối diện cảm thấy thú vị.