Sỹ Đồ Phong Lưu
Chương 199 : Điên đảo trắng đen
Ngày đăng: 04:31 20/04/20
Dương Phàm ra vẻ kinh ngạc, Trì Ảnh không khỏi đắc ý nói:
- Chúng ta đánh cuộc không?
Dương Phàm cười cười, nhìn cô gái thông minh mà ánh mắt cũng được này, thầm nói cô bé này nghĩ mình dễ bị lừa sao. Đương nhiên Dương Phàm không khỏi suy nghĩ, sau đêm đó, người ta sẽ không có yêu cầu gì chứ? Chẳng qua Dương Phàm phát hiện một tia tinh nghịch trong mắt Trì Ảnh, cho nên mới có suy nghĩ này.
Nhún vai, Dương Phàm nói:
- Được, đánh cuộc như thế nào?
- Em đoán chức vụ của anh. Đoán trúng, anh phải đồng ý một việc với em. Đoán sai, em làm cho anh một chuyện.
Trì Ảnh cười hì hì nói. Dương Phàm thầm nghĩ, cô bé này có lẽ muốn một đêm nữa đây. Đoán trúng, cô bé sẽ đưa ra đề nghị cùng nhau làm lần nữa. Đoán sai, theo lẽ thường Dương Phàm sẽ *** lần nữa.
- Ok, không vấn đề.
Dương Phàm quyết đoán trả lời. Nói thật đêm điên cuồng đó, đến bây giờ Dương Phàm vẫn còn nhớ đến. Trì Ảnh ở trên giường rất hoang dã, không hề e ngại, những người phụ nữ khác không thể bằng.
Trì Ảnh suy nghĩ một chút, lại nhìn Dương Phàm:
- Anh trông khá giống một cán bộ phòng, có lẽ là trưởng phòng ở cơ quan nào đó, là một trưởng phòng có quyền lực.
Dương Phàm không phủ định câu nói của Trì Ảnh, ngược lại lộ ra vẻ giật mình, nói:
- Em thật lợi hại, sao có thể đoán ra?
Trì Ảnh cười hì hì nói:
- Em cảm thấy anh có một khí thế. Khí thế này có được do thường xuyên ra lệnh. Cho nên khẳng định anh là lãnh đạo. Nếu là lãnh đạo, anh lại còn trẻ như vậy, cho nên em đoán anh là trưởng phòng.
Dương Phàm tiếp tục giả vờ, cười khổ nói:
- Được, em thắng, nói đi, em muốn làm gì?
Trì Ảnh mỉm cười nói:
- bắt đầu từ bây giờ đến ngày mai, anh là bạn trai của em. Yêu cầu này không cao chứ?
Dương Phàm thầm nói: "Ừ, mình đoán không sai mấy" Tiếp theo Trì Ảnh nói một câu làm Dương Phàm ngây ra.
- Được rồi, bây giờ anh đã là bạn trai của em. Cho nên sau khi xuống xe, anh cùng em đến đại học Z thăm em trai em.
Không phải đi thuê phòng sao? Dương Phàm có chút ngạc nhiên, thầm mắng mình quá vô sỉ, vô sỉ. Cầm thú. Cầm thú.
- Đi vào đi, đừng ở quá lâu.
Trì Ảnh cười gượng nói:
- Cám ơn.
Vừa nói liền vội vàng chạy vào. Dương Phàm không lập tức đi theo, mà rút bao thuốc ra, đưa một điếu cho cảnh sát trẻ tuổi:
- Hút một điếu.
Vừa thấy là Gấu Mèo, cảnh sát cười cười nhận lấy, châm lửa hút một hơi, cảnh sát mới nhỏ giọng nói:
- Anh bạn, chuyện ông em vợ của anh nên làm cho êm.
Dương Phàm nhét bao thuốc vào tay hắn, nói:
- Cảm ơn.
Lúc vào phòng bệnh, hai chị em đang ôm nhau. Trì Ảnh đang khóc ròng. Thấy Dương Phàm đi vào, Trì Dũng có chút xấu hổ đẩy chị ra, lau nước mắt cho chị rồi cười nói với Dương Phàm:
- Anh là anh rể.
Dương Phàm thầm cười khổ, nhưng vẫn mỉm cười đưa tay ra:
- Gọi anh là Dương Phàm, nói xem rốt cuộc là như thế nào, không biết chừng anh có biện pháp.
Trì Dũng thấy Dương Phàm như vậy, nhìn chị, Trì Ảnh nhìn Dương Phàm một chút, đúng là không tiện làm phiền Dương Phàm. Dù sao Dương Phàm cũng không phải bạn trai thật của nàng. Dương Phàm cười nói với hai chị em:
- Không tin anh à?
Lúc này cô nữ sinh ở bên cạnh đã bưng nước tới:
- Anh nói rõ ra đi.
Trì Dũng lúc này mới lên tiếng kể lại. Hôm đó sau khi đánh nhau rồi về ký túc, không lâu sau cảnh sát đến bắt hắn đi. Đến gần phân cục Nhạc Sơn, không bị tra hỏi gì đã nhét vào trong một phòng làm việc. Hai cảnh sát đi lên đánh hắn một trận. Trì Dũng ra sức chống cự, dùng ghế đánh một tên cảnh sát, mở cửa chạy ra ngoài. Hai người phía sau đuổi theo sát nút liền từ trên tầng nhảy xuống. Quá trình là như vậy, nhưng cảnh sát lại nói Trì Dũng hành hung cảnh sát.
Dương Phàm nghe xong coi như đoán được toàn bộ câu chuyện. Thầm nói cảnh sát phân cục Nhạc Sơn là đám đáng chết, nhất định là đổi trắng thay đen.