Sỹ Đồ Phong Lưu

Chương 204 : Thanh niên ưu tú

Ngày đăng: 04:31 20/04/20


Lên phòng Trường Chính Dương, Trường Chính Dương đang gọi điện. Thấy Dương Phàm đi vào, Trường Chính Dương cười cười, ra hiệu cho hắn ngồi xuống. Dương Phàm lấy thuốc ra, mời Trường Chính Dương một điếu, châm lửa cho hắn và mình.

Đừng nhìn Trường Chính Dương đang cười hì hì với Dương Phàm mà nghĩ là thân thiết. Người ta hôm nay là thư ký trưởng của bí thư thị ủy, cũng đã tiến vào thường ủy Thị ủy, có thể nói hơn xa ngày xưa. Khách khí với Dương Phàm là vì có bối cảnh ở bên trên, không phải kẻ dễ bắt nạt.

- Ừ, sao lại làm như vậy? Các đồng chí...

Trường Chính Dương lên giọng nói, có thể thấy người trong điện thoại đầu đầy mồ hôi.

Trường Chính Dương coi như đã gọi điện xong, quay đầu lại cười nói với Dương Phàm:

- Nghe nói Tề Quốc Viễn là bạn của cậu?

Dương Phàm ngờ Trường Chính Dương lại hỏi điều này, không khỏi ngẩn ra, gật đầu nói:

- Quan hệ cũng được, là Chu Tử Dương ở Vu Thành giới thiệu. Sao thư ký Trường lại hỏi đến chuyện này?

Trường Chính Dương cười hắc hắc, ra cửa nhìn xung quanh thấy rất vắng vẻ, vội vàng đóng cửa lại rồi nhỏ giọng nói:

- Tôi nghe nói hắn có một nơi vui chơi rất tốt?

Dương Phàm vừa nghe thấy thế, trong lòng không khỏi thầm chửi: "Tên lưu manh này, nhớ gái Nhật hả. Không biết tại sao hắn lại nghe được chuyện này" Dương Phàm cẩn thận suy nghĩ, chuyện này có lẽ không đơn giản. Không biết chừng đang gài mình.

- Chỗ hay thì có, sao? Hà Tiểu Mai có hứng thú không?

Dương Phàm không biểu hiện gì, cười nói, giống như không hề suy nghĩ. Trường Chính Dương nhìn ra ngoài hành lang, nhỏ giọng nói như sợ người ta nghe thấy:

- Hắc hắc, tôi muốn cậu mời khách, đương nhiên phải chọn nơi thật tốt. Phó bí thư Tiểu Dương, trước hết nói tin vui với cậu.

Dương Phàm thật sự rất khó hiểu, không khỏi cười khổ nói:

- Anh nói rõ ra đi, tin vui từ đâu đến? Về phần mời khách, anh cứ gọi điện, tôi chỉ cần không bận sẽ theo hầu.

Trường Chính Dương vẫn nhỏ giọng nói:

- Hai chuyện. Thứ nhất chính là tuyển chọn thanh niên ưu tú xuất sắc trong toàn tỉnh. Uyển Lăng chúng ta đề cử mình cậu. Chuyện thứ hai, Hồng Thành Cương có lẽ sẽ bị điều khỏi Vĩ Huyền.

Dương Phàm nghe xong giật mình. Chuyện đầu là tốt, nhưng chuyện thứ hai không dễ nói. Hồng Thành Cương bây giờ đang rất thành thật, nếu có một tên bí thư khác điều đến, hắn lại không nghe lới. Như vậy không phải phiền phức sao?

- bí thư Hồng sẽ chuyển đi? Sao lại vậy?
Tề Quốc Viễn khinh thường nói. Dương Phàm thầm nghĩ Tề Quốc Viễn có phải có người bên trên không? Nếu không sẽ không tự tin như vậy.

- Sao, anh muốn đấu với cô ta? Xem ra, anh có người bên trên hả?

Dương Phàm cười hì hì hỏi. Tề Quốc Viễn thở dài nói:

- Một lãnh đạo trên trung ương là đồng hương với tôi. Chuyện này không phải bất đắc dĩ, tôi sẽ không tìm hắn. Không nói chuyện này, anh nói xem Trường Chính Dương là sao? Đừng có nói hắn muốn nhảy vào ***?

Dương Phàm nói ý của Trường Chính Dương ra, Tề Quốc Viễn cân nhắc một chút rồi nói:

- Ý của thằng này chắc muốn kiếm chỗ tốt từ tôi. Việc này tôi không sợ, tôi sợ hắn không cần gì, chỉ muốn gây khó dễ.

- Buổi trưa dò xét là biết nước sâu hay nông.

Tề Quốc Viễn cau mày, đột nhiên vỗ đầu nói:

- Tôi nhớ ra rồi, lần trước nghe Dương Phàm nói, bên ủy ban và Thị ủy đều có kế hoạch chuyển địa điểm. Có phải là Trường Chính Dương biết vị trí cụ thể, nhân cơ hội kiếm một chút?

Dương Phàm suy nghĩ một chút rồi nói:

- Có thể là như vậy. Hắn không tiện ra mặt mua đất, người thân trong nhà cũng không tiện. Anh là công ty xây dựng, địa ốc, mua thoải mái.

Tề Quốc Viễn gật đầu nói:

- Tám phần là chuyện này. Thằng này muốn tiền, vậy dễ làm.

Thấy không còn sớm, Dương Phàm cảm thấy mình không nên bị quấn vào chuyện này. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói với Tề Quốc Viễn:

- Vĩ Huyền còn có việc, trưa anh đi với tôi đến đón Trường Chính Dương, sau đó tôi phải về.

Dương Phàm lấy cớ đầy xác đáng. Lúc trưa khi đi đón Trường Chính Dương, mặc dù Trường Chính Dương và Tề Quốc Viễn đều hiểu Dương Phàm không muốn bị cuốn vào, cũng không tiện ép Dương Phàm ở lại.

Trên đường về Vĩ Huyền, Dương Phàm đang có rất nhiều suy nghĩ.