Sỹ Đồ Phong Lưu

Chương 25 : Hỏi một đằng trả lời một nẻo

Ngày đăng: 04:28 20/04/20


Trần Chính Hòa nói về việc của Dương Phàm một cách sâu sắc, vừa chuyển đề tài cái liền nhìn Tào Ny Ny bảo:" Tiểu Tào, bố mẹ cháu làm nghề gì? Gần đây bận việc gì thế?"

Dương Phàm vừa nghe câu nói này bèn nhíu mày lại, tại sao mấy người làm cha mẹ ai cũng thích hỏi ba cái này? Theo lý thì Tào Ny Ny đã phải là bạn gái của mình đâu, sao lại không hỏi ý kiến của mình trước cái đã. Bất mãn của Dương Phàm không bộc ra trên mặt, Tào Ny Ny thì lại khẩn trương muốn chết, nuốt nước bọt, giọng nói run run đáp:" Bố cháu tên là Tào Dĩnh Nguyên, là thư ký chính pháp ủy, mẹ cháu là phó trưởng khoa cục kiểm toán. Bố cháu vừa ra nước ngoài khảo sát, mẹ cháu cũng đi theo rồi."

Trần Chính Hòa luôn luôn nói chuyện chậm rãi đột nhiên trở nên trầm mặc, ngón tay khẽ gõ lên bàn, phải một lúc sau mới cười, bộ dạng giống như đột nhiên trở nên tích tự như kim, nói hai chữ:" Thông minh!" ( Tích tự như kim - thành ngữ chỉ tiết kiệm lời văn, tránh lãng phí mực viết, nôm na là gì anh em tự hiểu )

Nói xong Trần Chính Hòa lập tức nhìn sang Dương Phàm, cười nói:" Không còn sớm nữa, mai bố phải đi rồi, có vài việc phải dặn dò con, ăn cơm tới đây thôi. Con tiễn tiểu Tào xuống dưới nhà để lái xe đưa con bé về rồi quay lại."

Dương Lệ Ảnh hiểu Trần Chính Hòa vô cung lúc nay ánh mắt cũng lóe lên chút ngạc nhiên, nhưng không nói gì cả mà chỉ cười mỉm với Dương Phàm, kỳ ý Dương Phàm cứ làm theo đi.

Dương Phàm có thông minh cũng không biết được Trần Chính Hòa có ý gì, bất quá ánh mắt của mẹ thì nhìn là hiểu rồi. Trần Chính Hòa nói xong là đứng lên đi luôn, Dương Phàm đưa Tào Ny Ny xuống dưới lầu, phát hiện sắc mặt Tào Ny Ny có chút nhợt nhạt, dường như đi cũng không ổn.

Lúc lên xe, Tào Ny Ny đột nhiên quay lại nói với Dương Phàm:" Tối nay nếu rảnh, gọi điện thoại cho tớ, tớ có chút việc cần nói với cậu."

Dương Phàm im lặng gật đầu, mắt nhìn chiếc xe đi mất, Dương Phàm hi vọng tình yêu của Tào Ny Ny dành cho mình có thể tự chết đi. Lúc quay người lại, Dương Phàm phát hiện bản thân quả thật quá mềm lòng, nếu cứng rắn từ chối thẳng thừng vị tất đã là chuyện xấu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn

Tới trước cửa phòng của Trần Chính Hòa gõ cửa, Dương Lệ Ảnh mở cửa ra, lúc đi vào thấy Trần Chính Hòa đang hút thuốc trên sa lông, vẻ mặt trầm tư.
Trầm Minh nói trắng ra như vậy Trần Chính Hòa cũng không bất ngờ, lúc phát hiện thấy ánh mắt Trầm Minh đang liếc nhìn Dương Phàm, không khỏi bật cười, hiểu ra đây cũng chỉ là nói ra cho Dương Phàm nghe mà thôi. n tình này Trần Chính Hòa đương nhiên phải nhận, cười đáp:" Anh Trầm quá lo lắng rồi, việc là thế này, trưa nay con gái Tào Dĩnh Nguyên theo Dương Phàm tới dùng cơm nên bọn tôi hiểu nhầm, Tào Ny Ny là bạn học của Dương Phàm, trưa nay đúng lúc đụng phải thôi."

Nói không nhiều nhưng sự việc lại được kể rất rõ ràng. Trầm Minh lúc này mới yên tâm nói:" Vậy thì tốt, công tác của Dương Phàm, thôi thì nhân cơ hội này báo cho Trần tỉnh trưởng biết luôn." Còn về quan hệ giữa Dương Phàm và Trần Chính Hòa, Trầm Minh không rõ, bất quá nghe được chút manh mối từ miệng Lưu Thanh, thêm nữa là cũng đã phân tích qua, cũng biết được bẩy tám phần. Lúc này đây cảm xúc lớn nhất của Trầm Minh không phải là biến hóa của cảnh ngộ của Dương Phàm, mà là bên cạnh có con cá lớn như vậy nhưng không phát hiện ra nên cảm thấy hối tiếc.

Thiện ý của Trầm Minh, Trần Chính Hòa cũng chẳng bất ngờ, cười nói:" Sắp xếp cụ thể như thế nào, tôi không hỏi. Chỉ muốn nhấn mạnh một điểm, người trẻ tuổi cần phải rèn luyện nhiều."

Trầm Minh cười:" Đúng, ngọc không dũa không thành đồ tốt. Gần đây tỉnh ủy đang triển khai điều tra về một vụ kêu oan, hơn nữa còn thành lập tổ chuyên môn, tự thân tôi làm tổ trưởng, Quý thư ký - chủ quản công nghiệp làm phó tổ trưởng để chủ trì công tác, tôi thấy tạm thời cho Dương Phàm tham gia tổ công tác này, nó không phải là làm nghiên cứu suốt hay sao? Vừa vặn có chỗ để thực hành."

An bài này của Trầm Minh khiến cho ánh mắt của Trần Chính Hòa trở nên ngưng trọng, nhỏ giọng nói:" Anh Trầm, nắm chắc mấy phần."

Hai người này hỏi một đằng trả lời một nẻo, là có ý gì? Dương Phàm không khỏi đặt dấu chấm hỏi.