Sỹ Đồ Phong Lưu

Chương 264 :

Ngày đăng: 04:32 20/04/20


- Ba mươi như sói, bốn mươi như hổ.

Chúc Vũ Hàm ngồi trên hông Dương Phàm điên cuồng lắc lư. Dương Phàm cười cười nói ra câu này.

- Chị không cần biết là sói hay hổ. Chị chỉ biết, chị muốn ăn no, sau đó không cần biết gì hết.

Giọng nói của Chúc Vũ Hàm thật ngọt ngào, động tác không ngừng tăng lên.

Sau khi bình tĩnh lại, Dương Phàm nằm xụi lơ trnee người Chúc Vũ Hàm. Chúc Vũ Hàm run lên một chút, vội vàng nhỏ giọng nói:

- Chết rồi, quên mất đang thời kỳ nguy hiểm.

Sau khi bình tĩnh lại, Dương Phàm nhắc đến chuyện ngân hàng nông nghiệp tỉnh. Chúc Vũ Hàm rúc vào lòng Dương Phàm nghe, một lúc sau mới cười lạnh nói:

- Người trong hệ thống ngân hàng đúng là ngưu đó. Còn ngưu hơn một phó bí thư thị ủy. Theo lời chị nói, thái độ của em quá khách khí, trực tiếp đi tìm ngân hàng công thương, nói cho bọn họ, nếu không cấp tài chính cho công ty rượu, sau này xảy ra vấn đề gì, em không chịu trách nhiệm.

Dương Phàm không khỏi cười cười, xoa xoa mông của nàng, nói:

- Chị làm như vậy không sợ đắc tội người của ngân hàng sao?

Chúc Vũ Hàm hừ lạnh một tiếng:

- Cái này em không hiểu. Thân là phó bí thư thị ủy, có đôi khi em nhất định phải ra vẻ mạnh một chút. Nếu không có người còn thầm nghĩ em là con giun. Nhiều lúc không thể im hơi lặng tiếng được.

Dương Phàm cười ha hả nói:

- Em còn im hơi lặng tiếng sao? Em đến Uyển Lăng có một thời gian, chị cảm thấy em như vậy sao?

Chúc Vũ Hàm cười nói:

- Hác Nam đưa em lên vị trí phó bí thư, mục đích rất rõ ràng. Em muốn không thể hiện cũng không được. Đã như vậy cứ ra vẻ kiêu căng một chút.
- Tôi đã cùng làm với bí thư Hồng nhiều năm, đây là chút lòng thành, xin nhận lấy.

Vợ Hồng Thành Cương cũng không từ chối, khom lưng cúi đầu, vội vàng nói:

- Cảm ơn lãnh đạo, cảm ơn lãnh đạo.

Hồng Diễm Diễm tiễn Dương Phàm đi ra, trước khi Dương Phàm đi còn vội vàng hỏi hắn:

- Phó bí thư Dương, tôi có thể nhờ ngài một chuyện không?

Dương Phàm đứng lại, mỉm cười nhìn Hồng Diễm Diễm, nói:

- Tôi không quản cục Thuế. Nhưng đến thị ủy hoặc cục Chiêu thương làm thì tôi có thể nghĩ cách. Cô chắc là đã thi công chức rồi hả?

Hồng Diễm Diễm gật đầu, do dự một chút rồi nói:

- Phó bí thư Dương, tôi sẽ đến cục Chiêu thương, cảm ơn ngài.

Dương Phàm gật đầu nói:

- Cô về chờ thông báo.

Về lại phòng bệnh, Hồng Diễm Diễm nói chuyện ra với mẹ. Kết quả bà ta nghe xong vừa khóc vừa nói:

- Lúc trước là do ba con không phải với phó bí thư Dương. Nhưng người ta còn đến thăm bố con, còn giúp đỡ con.