Sỹ Đồ Phong Lưu
Chương 28 : Coi trọng hiệu quả
Ngày đăng: 04:28 20/04/20
Ăn cơm tối xong, Dương Phàm mượn cớ ra ngoài đi dạo, tìm một nơi nào đó yên tĩnh lấy di động ra bấm số nhà của Chu Minh Đạo. Người nhận điện thoại là bà giúp việc, một lúc sau thanh âm của Chu Minh Đạo vang lên:" Là Dương Phàm hả?"
"Vâng thưa thầy, đây là số điện thoại mới của con, vừa mới mua xong, cho nên báo cho thầy biết, thuận tiện thuật lại cho thầy vài việc vừa phát sinh gần đây,... ." Dương Phàm đem tất cả mọi việc xảy ra sau khi trở về nói rõ cho Chu Minh Đạo, sâu tận đáy lòng Dương Phàm cho rằng Chu Minh Đạo là người mình tin tưởng nhất.
Những lời nhắc nhở của Trần Chính Hòa giờ lại thành dư thừa, Dương Phàm kể lại nhưng không đề cấp tới kiến nghị của Trần Chính Hòa, Chu Minh Đạo đã nói trước:" Nghiên cứu thì có thể làm, chỉ là mỗi tỉnh lại khác nhau, tầm ảnh hưởng của việc này trước lúc tình hình chính trị Uyển Lăng còn đang ổn định tốt nhất là nên không chế lại một chút. Bên viện khoa học thì con không cần lo, đợi sóng yên biển lặng xong con cũng đã ngồi ấm chỗ, thầy sẽ thu xếp để chuyển kết quả nghiên cứu của mấy đề tài liên quan tới để con tham khảo chuyên sâu."
Sự đảm bảo này của Chu Minh Đạo giá trị rất lớn, tham khảo chuyên sâu là đẳng cấp gì? Trong lòng Dương Phàm biết rõ, cảm kích tới nỗi sống mũi cay cay, hàm hồ nói:" Cảm ơn thầy đã giúp đỡ."
"Nói mấy thứ vô dụng đó làm gì? À đúng rồi, nhắc con một chút, đứa cháu gái của Trương Đại Pháo, làm ầm lên nói không muốn làm trong đoàn văn công, nói phải được chuyển tới cục văn hóa tỉnh Giang Nam, chức thì hình như là khoa trưởng gì gì đó. Con phải cẩn thận, con bé đó ngang tàng vô cùng, lòng báo thù cũng rất mạnh."
Cúp điện thoại xong Dương Phàm liên tục cười khổ trong lòng, đang yên đang lành lại đối đầu với đàn bà, thật sự là quá oan uổng. Nhắc tới Trương Tư Tề, Dương Phàm tự nhiên là nhớ tới Du Nhã Ny, bà chị xinh đẹp lúc này ra sao rồi?
Dương Phàm không gọi điện thoại cho cô ấy, trong lòng còn đang giận chuyện bộ đồ Armani, suy nghĩ một lúc bèn nhắn tin nói số điện thoại mới của mình. Dương Phàm đoán Du Nhã Ny khẳng định sẽ gọi lại, cho nên cũng không vội quay về mà châm một điều thuốc rồi đợi.
Quả nhiên, chưa quá một phút, điện thoại đã reo lên.
"Em đó nha, con sói con vô lương tâm, mấy phút điện thoại tốn lắm hay sao?" Quả nhiên Du Nhã Ny dùng giọng giận dỗi, nói như thể mình đang uất ức vậy.
Phỉ Phỉ hiểu ra lập tức toàn thân run rẩy, Trầm Ninh tàn nhẫn thế nào nó đã biết rõ, lần trước có mấy thằng nhãi đắc tội Trầm Ninh, bị tống vào trại tạm giam đúng mười lăm ngày, lúc thả ra mắt còn chảy máu nữa.
"Là ý của anh Tam Tử, anh ấy nói chiêu này dùng rất tốt, nghe nói đám gái ngồi quầy của anh ấy toàn để cho bọn đàn em đi dụ dỗ rồi chuốc thuốc, sau đó bị ép đi tiếp khách, việc này không phải chỉ một hai lần. Không làm như vậy thì lấy đâu ra gái tiếp khách?"
Tam Tử là một trong những lão đại tại giang hồ Uyển Lăng, trong tay có mấy quán xông hơi massage và cả sàn nhẩy, vì làm ăn nên tự nhiên là có xung đột với Trầm Ninh, bất quá sau lưng Tam Tử là Hạ Thiên con trai của Hạ Trì Siêu, Trầm Ninh cũng không thể động vào. Thằng chó Hạ Thiện này làm việc không coi ai ra gì, địa bàn của Tam Tử đừng nói là thuốc vớ vẩn, đến bột trắng cũng có để mà mua.
Trầm Ninh theo Dương Phàm làm loạn nhiều năm, học hỏi được làm việc gì cũng cần phải cân nhắc, ví dụ như ở địa bàn của Trầm Ninh tuyệt đối tìm không ra thuốc men gì, phát hiện một đứa là tóm một đứa. Lần trước đám oắt con kia bị đánh cho mắt chó nở hoa cũng là bởi vì bị Trầm Ninh phát hiện bọn nó dùng thuốc ở đây. Giải thích của Phỉ Phỉ động chạm tới cái gai trong lòng Trầm Ninh, có thể giở trò gì ở địa bàn thằng Hạ Thiên không nhỉ? Ông già nha mình không phải đang lo việc đánh lạc hướng Hạ Trì Siêu hay sao? Nghe nói lão Hạ Trì Siêu này rất chiều thằng con của mình.
Trầm Ninh rút tay ở trong quần Phỉ Phỉ ra, ngón tay vẫn còn ướt nhẹp kéo tóc Phỉ Phỉ tới bên miệng nói:" Em đi làm chuyện này cho anh, làm tốt sẽ có thưởng, nghe này... ."
Sau khi giao việc cho Phỉ Phỉ đi làm, Trầm Ninh cười ha ha, lòng nghĩ ông già không thích dùng thủ đoạn, mình thì lại không quan trọng ba cái đó, hiệu quả là được, nói không bằng làm. Thấy đã 8h 30 tối, Trầm Ninh lấy di động ra bấm số Dương Phàm.