Sỹ Đồ Phong Lưu
Chương 319 : Tôi tin tưởng anh
Ngày đăng: 04:32 20/04/20
Dương Phàm cười nói:
- Khó xử thì chưa nói tới, chỉ có điều tôi tự mở miệng ra thì không tiện. Chỉ cần có cơ hội, tôi khẳng định sẽ nghĩ tới anh trước tiên. Năm đó anh hỗ trợ tôi, tôi cũng không dám quên.
Chu Phàm vốn là kẻ cáo già trong vòng xoáy này đã nhiều năm, sao không biết quy củ trong đó chứ? Hắn gật đầu tỏ vẻ hiểu được, nhẹ nhàng nói:
- Tôi cũng có đủ kiên nhẫn.
Lời nói có vẻ hơi thê lương bởi hắn nghĩ tới 2 năm lãng phí vừa rồi.
Nói xong Chu Phàm không khỏi đột nhiên cười cười nói:
- Mấy người vừa rồi biểu tình rất kỳ lạ. Sảng khoái thật.
Dương Phàm cười nói:
- Không tiền đồ gì cả, chính quyền thành phố có tới sáu phó thị trưởng cơ.
Chu Phàm vừa nghe vậy, lập tức cười ha ha, cười thật là vui sướng
Lúc này Dương Phàm mới nói tiếp:
- Mẫn Kiến gọi điện thoại cho tôi. Anh ta phải đi kiểm tra công tác đột xuất, nếu không cũng đã tới đón anh.
Chu Phàm mỉm cười nói:
- Hồ Lam Lam?
Dương Phàm xác định được người kia xong, không khỏi thất thanh kêu lên. Rất nhanh Dương Phàm liền liên tưởng đến điều gì đó, không khỏi mừng rỡ như điên, vội vàng đi tới, nắm lấy tay Hồ Lam Lam nói:
- Tôi biết mà, chắc chắn người phụ nữ chỉ điểm cho hai vợ chồng kia chính là cô.
Trong nháy mắt này, ánh mắt Hồ Lam Lam lập tức trở nên mơ hồ, có cảm giác hạnh phúc vì được thừa nhận. Hồ Lam Lam nắm chặt tay Dương Phàm, ra sức gật đầu, muốn nói lại không nói nên lời. Công mình chờ đợi suốt cả ngày ở đối diện văn phòng thị ủy cuối cùng cũng không uổng.
Hai người tới dưới một gốc cây bên bờ sông. Hồ Lam Lam lau nước mắt, lúc này mới kể lại toàn bộ sự việc. Sau khi nói xong một mạch, những buồn khổ trong lòng Hồ Lam Lam cũng được giải phóng.
- Đây là chiếc di động mà tôi đã dùng để ghi âm, còn cả máy ghi âm mà tôi ghi lại được bọn họ thương lượng làm thế nào để ứng đối. Sự tình là Cao Thiên và Cố Đồng làm, Hầu Đại Dũng giúp đỡ.
Sau khi giao máy ghi âm và di động cho Dương Phàm xong, trên mặt Hồ Lam Lam trở nên thoải mái. Dương Phàm tiếp nhận mấy thứ đó, vẻ mặt hơi phức tạp nhìn Hồ Lam Lam nói:
- Cô tin tưởng tôi như vậy sao?
Hồ Lam Lam thản nhiên cười nói:
- Hiểu Nguyệt rất sùng bái anh, cũng rất tín nhiệm anh. Tôi tin tưởng nó cũng như tin tưởng ánh mắt của mình.