Sỹ Đồ Phong Lưu

Chương 32 : Hai vị thư ký

Ngày đăng: 04:28 20/04/20


Không chờ Dương Phàm nghĩ thông, chủ nhiệm Ngô đã lại nói: "Việc của cậu Trầm thư ký đã

dặn dò rồi, để tôi dẫn cậu tới thẳng phòng làm việc của ông ấy." Nói xong chủ nhiệm Ngô đi trước dẫn đường, Dương Phàm yên tâm đi theo sau lên lầu, tới trước phòng làm việc của Trầm Minh ở trên tầng 5.

Chủ nhiệm Ngô tới gõ cửa, bí thứ Hồ thò đầu ra thấy Dương Phàm và chủ nhiệm Ngô, lập tức cười tươi như hoa nói: " Trầm thư ký đang ở trong, theo tôi vào đây."

Trong phòng có một cái bàn làm việc cự đại, thân hình không cao lắm của Trầm Minh ngồi trước bàn như thể bị lọt thỏm phía sau.

Nửa năm trước, thư ký thị ủy vì việc công ty duy nhất trên thị trường thành phố - tập đoàn Phi Thiên tuyên bố phá sản nên bị liên lụy, hiện tại tới hội đồng đại biểu nhân dân toàn quốc dưỡng lão rồi. Vì thế việc tranh đoạt chiếc ghế trống chở thành tiêu điểm, đương thời Trầm Minh bất quá chỉ là phó thư ký thị ủy, trong ban thường trực sếp sau thị trưởng và chủ tịch hội hiệp thương chính trị.

Lúc đó Hạ Trì Siêu ra ứng cử chức thư ký thị ủy tiếng tăm rất lớn, Trầm Minh ngược lại không có tiếng tăm gì. Hạ Trì Siêu cùng thời với lão thư ký đương nhiên là ở vào thế mạnh, quan hệ với quan chức trong thường ủy bản địa có thể nói là thiên ti vạn lũ. Sự thiên biến vạn hóa của chính đàn thể hiện trong việc xác định chiếc ghế thư ký thị ủy này, Trầm Minh là lực lượng mới xuất hiện, dưới sự nâng đỡ của thư ký tỉnh ủy Chúc Đông Phong đường hoàng tiếp nhận chiếc ghế thư ký thị ủy.

Đây là một kết quả hoàn toàn bất ngờ, Hạ Trì Siêu vốn đang áp đảo Trầm Minh tự nhiên trong lòng khó mà cân bằng, biểu hiện càng mạnh mẽ hơn so với lúc trước. Trầm Minh nhiều lần thử thay đổi cục diện này, thế nhưng trong số những người trong ban thường trực ủy ban thành phố, trừ phó thư ký Quý Vân Lâm vốn từ cơ quan hàng không tỉnh điều xuống là có quan hệ với Trầm Minh ra, thư ký chính pháp ủy Tào Dĩnh Nguyên lại không dính dáng tới phe nào, những người còn lại đại đa số đều bất mãn với Trầm Minh. Trầm Minh là thị ủy nhưng lại không khống chế được ủy ban thường trực, cái cảm giác đó đương nhiên là không phải bàn cãi.

Tới rồi sao. Ngồi đi." Trầm Minh ngồi im, biểu tình uy nghiêm nói với Dương Phàm một tiếng, tiếp đó nói với chủ nhiệm Ngô:" Tiểu Ngô à, phiền cô đi mời Quý thư ký tới đây, nói tôi có việc kiếm ông ấy thương lượng."

Chủ nhiệm Ngô gật đầu đáp ứng sau đó đi luôn, Trầm Minh lúc này mới nở nụ cười nói với Dương Phàm: "Đợi lát nữa Quý thư ký tới đây, chú sẽ thương lượng vấn đề công tác của cháu."
"Nếu Quý thư ký đã không có dị nghị gì, tôi thấy chiều nay nên tổ chức cuộc họp ban thường trực để quyết định việc này." Trầm Minh cuối cùng giải quyết dứt khoát, giờ phải xem kết quả trong cuộc họp ban thường trực thôi. Việc này, Trầm Minh hoàn toàn có lý, nếu có bị phản đối cũng khó mà lay chuyển quyết định hai vị thư ký đã thương lượng xong xuôi lúc trước.

"Dương Phàm à, phiền cháu đi gọi chủ nhiệm Ngô lại đây." Trầm Minh cười ha ha nói với Dương Phàm, Dương Phàm biết sau đây là bàn tới công tác cụ thể của mình rồi.

Quả nhiên, Dương Phàm tìm thấy trưởng phòng Ngô trong phòng làm việc, cung kính gọi: " Trưởng phòng Ngô, Trầm thư ký tìm chị."

Trưởng phòng Ngô lúc trong phòng làm việc không có ai lại như thể không ra vẻ ta đây, cười với Dương Phàm nói:" Đồng chí Dương Phàm, tôi muốn sửa lại hiểu lầm của cậu, tôi là phó chủ nhiệm, chủ yếu là phụ trách công tác tiếp đón bình thường. Hồ bí thư cũng là phó chủ nhiệm, kiêm chức khoa trưởng khoa tổng hợp."

Thấy nụ cười của chủ nhiệm Ngô, Dương Phàm giờ mới phát hiện thiếu phụ này quả thật có vài phần quyến rũ, rất có phong phạm của hồ ly tinh.

"Bà chị này không có đi lại với Trầm Minh chứ? Hình như vợ Trầm Minh đã mất tám năm trước rồi, không hề nghe nhắc tới việc tái giá." Dương Phàm thầm nghĩ vậy trong lòng.