Sỹ Đồ Phong Lưu

Chương 352 : Gõ mỹ nữ trưởng ban thư ký

Ngày đăng: 04:33 20/04/20


Dương Phàm chẳng hề có chút ấn tượng nào về Hồ Gia Anh. Hình thức của người phụ nữ này coi như khá xinh đẹp, nhưng trong đại học B cũng không ít mỹ nữ. Dương Phàm cũng không phải loại người thích truy đuổi mỹ nữ, tự nhiên không thể nhớ nổi vị mỹ nữ học khoa ngoại ngữ hơn mình một khóa này. Dương Phàm nghi hoặc quay đầu lại nhìn Tùng Lệ Lệ, có ý không phải bạn cô bị nước vào đầu đó chứ?

Lúc này Tùng Lệ Lệ mới cười nói:

- Bí thư Dương, Gia Anh học trước anh một khóa, năm đó là khoa khôi của khoa ngoại ngữ. Anh không biết cô ấy cũng là bình thường. Năm đó anh đỉnh đỉnh đại danh nam sinh băng giá Nam Cực, không mấy nữ sinh không biết tới anh đâu.

Hồ Gia Anh mãnh liệt gật đầu như gà con mổ thóc, liên tục nói:

- Đúng đúng, chính là thế đó. Không ngờ, thật không ngờ… nếu sớm biết thế thì năm đó có đánh chết tôi cũng phải theo đuổi Bí thư Dương. Nếu theo đuổi được thì hôm nay đã là phu nhân của bí thư thị ủy.

Là một người làm ăn, lại là một phụ nữ, trêu đùa một chút trước bạn học cũ cũng không có gì là quá đáng, Dương Phàm tự nhiên không quá để tâm, tuy nhiên chỉ phản kích một câu hàm súc:

- Ha ha, năm đó tôi chỉ là một thằng nhóc, học tỷ tự nhiên không thích là đúng rồi.

Nói hơi không dễ nghe nhưng Hồ Gia Anh cũng không dám tức giận mà bật cười duyên dáng, rung cả người, nói:

- Bí thư Dương, ngài rất thú vị đó. Không phải là tôi không muốn theo đuổi ngài mà là không dám. Ngay cả Trang Tiểu Điệp cũng bị ngài đá thì người như chúng tôi sao dám nhìn chứ?

- Ha hả, thật không?

Trong lòng Dương Phàm đau nhói, nụ cười trên mặt biến mất.

Tùng Lệ Lệ vừa nhìn thấy liền lo lắng có chuyện xấu, vội vàng trừng mắt oán giận nhìn Hồ Gia Anh nói:

- Chỉ được cái nói lung tung.
Trong lòng Tùng Lệ Lệ hơi động, lập tức hỏi một câu mờ ám:

- Trước kia em cũng thích anh ta à?

Hồ Gia Anh mỉm cười, giơ tay nhẹ nhàng sờ lên mặt mình, nói:

- Có lẽ thế. Khi ấy em và Trang Tiểu Điệp ở cùng ký túc xá. Một buổi tối, em nghe thấy Trang Tiểu Điệp nằm trên giường khóc suốt một đêm. Khi đó em không hiểu sao Trang Tiểu Điệp lại thương tâm như vậy, sau đó mơ hồ nghe nói là bọn họ chia tay chủ yếu là do Trang Tiểu Điệp. Khi biết được tin này thì em đã sắp tốt nghiệp, lại ở chung với bạn trai đã nửa năm.

Trả lời thẳng thắn như vậy khiến Tùng Lệ Lệ muốn nói móc thêm một bước cũng không thể, chỉ có thể tiếp tục cười trêu ghẹo:

- Hiện giờ thì sao? Có nghĩ gì không?

Hồ Gia Anh cười ha hả, cúi đầu nhìn bụng nói:

- Giờ làm gì còn eo nữa, trên mặt cũng có nếp nhăn rồi. Hiện giờ bất cứ cô bé nào cũng ngon lành hơn em, em làm gì có vốn mà ra tay. Tuy nhiên học tỷ thật ra vẫn thanh xuân như trước đó. Nếu thu phục được thì tính cho em một suốt với, em cũng không ngại 3P (3 players – 3 persons) đâu.

Tùng Lệ Lệ lập tức trợn mắt há hốc mồm, một hồi lâu mới nói:

- Cô thật là lưu manh.