Sỹ Đồ Phong Lưu
Chương 375 : Từ từ tiến tới
Ngày đăng: 04:33 20/04/20
Đàn ông mặc lại rất đơn giản, chính là quần jean, áo sơ mi. Thành phố Hải Tân một năm bốn mùa là mùa hè nên hiếm có cơ hội mặc áo dài.
Hai vợ chồng Lam Hòa cầm theo một túi hoa quả theo Tiểu Hà đi vào, Dương Phàm cười cười đứng lên nghênh đón. Trương Tư Tề thấy Dương Phàm lấy khó ra liền cười cười đứng lên nói:
- Chị, chúng ta vào trong phòng ngủ ngồi đi. Bọn họ hút thuốc lá không tốt cho em bé.
Tạ Vũ Đình cười đứng lên, ba người phụ nữ đi vào phòng ngủ rồi đóng cửa lại. Phòng khách lập tức trở nên yên tĩnh hơn nhiều.
Sau một phen khách khí, Dương Phàm thấy Lam Hòa có chút cứng nhắc không khỏi mỉm cười nói:
- Phó thị trưởng Lam quản lý công nghiệp và du lịch. Thành phố Hải Tân lại là thành phố du lịch, Phùng Tinh Nhiên công nghiệp cũng không thể nào phá vỡ hoàn cảnh du lịch được. Là người quản lý hai vấn đề này đúng là rất khó. Có một chuyện tôi rất kỳ quái, sao cuộc thi người mẫu Tân Thời Đại hôm vừa rồi không thấy anh đến tham gia buổi khai mạc.
Trên thực tế công nghiệp chiếm tỷ lệ GDP phải nói là rất thấp ở thành phố Hải Tân này. Dương Phàm sở dĩ hỏi như vậy là bởi vì Lam Hòa là người quản lý lĩnh vực du lịch của thành phố Hải Tân, trong thi người mẫu Tân Thời Đại không thấy Lam Hòa ở trong buổi lễ khai mạc đúng là có chút khó hiểu.
Lam Hòa bị nói như vậy làm cho trong lòng hơi loạn, thầm nói Bí thư Dương này đúng là quá rõ ràng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Ha ha, cục Du lịch thật ra có mời tôi, chẳng qua hôm đó tôi hơi mệt nên không tham gia. Tôi thật ra lại nghe nói Bí thư Dương lặng lẽ đến nhìn xem, lúc đó làm không ít người chấn động.
Lam Hòa nói lời này có ít nhiều là nịnh bợ. Trên thực tế hắn không tham gia buổi lễ khai mạc không phải vì người bị bệnh. Mà bởi vì không muốn thò đầu ra làm gì, hơn nữa còn có Chu Kiến Khang nữa. Bởi vì được Hầu Tiếu Thiên coi trọng nên Chu Kiến Khang không coi Lam Hòa vào đâu. Cho nên Lam Hòa sẽ không đi mà chuốc lấy nhục vào mình.
- Tôi chỉ lén đến xem mà thôi, không ngờ lại có người phát hiện ra. Ha ha, phó thị trưởng Lam là người ở đâu?
Dương Phàm cũng không cảm thấy tự hào mấy vì làm đám người kia ngồi không yên. Hắn cười cười giải thích một câu rồi đổi đề tài.
- Tôi là người thành phố Tây Hải – tỉnh Thiên Nhai. Nghe nói ngài là đồng hương với bí thư tỉnh ủy Tiệu?
Dương Phàm lộ ra vẻ tùy ý làm cho Lam Hòa dần dần trẫn tĩnh lại. Hai người vì vậy liền nói chuyện, nói một lát thì sang mảng sách. Lam Hòa khá tinh mắt, liếc mắt một cái là nhìn thấy trên bàn để quyển Sử ký. Lam Hòa ra vẻ tùy ý cầm lên rồi nói:
- Bí thư Dương vừa nhìn đã biết là người thường xuyên đọc sách sử.
- Điên vì làm quan rồi.
Về đến nhà khách thị ủy, Dương Phàm ăn khá no bụng liền lắc lư lắc lư đi vào. Thấy hai đôi nam nữ đứng trên hành lang. Đái Quân, Ngả Vân và Vạn Tú Phong, còn có một người phụ nữ đang cầm tay Vạn Tú Phong, Dương Phàm không nhận ra.
- Ông bạn học, ông lăn lộn càng lúc càng tốt đó.
Vạn Tú Phong thấy Dương Phàm lập tức bỏ người phụ nữ bên cạnh lại đi tới, đưa hai tay ra bắt tay Dương Phàm, lay lay một lúc.
Dương Phàm có chút giật mình khi thấy Vạn Tú Phong xuất hiện. Thầm nói tên Đái Quân này vẫn nhiệt tình như trước đây.
- Đến nhanh thật đó.
Dương Phàm cười cười bảo Vạn Tú Phong đi đến mái vòm giữa sân, sau đó bảo Tiểu Hà đi pha nước. Lúc này Dương Phàm mới cười nói:
- Ăn sáng chưa thế? Nếu chưa ăn thì đến phòng ăn làm chút gì đó. Trưa tôi mời khách.
Vạn Tú Phong cười nói:
- Ăn, đang chuẩn bị đi tìm ông đó.
Vừa nói liền kéo người phụ nữ trông rất bình thường tới gần:
- Vợ tôi, Dư Ái Liên