Sỹ Đồ Phong Lưu

Chương 413 :

Ngày đăng: 04:34 20/04/20


Người phụ nữ của mình mất mặt, Dương Phàm đúng là không thể không ra mặt. Dương Phàm suy nghĩ một chút rồi nói:

- Cửa hàng ô tô đó tên là gì?

- Cửa hàng ô tô Hồng Phát, ở đường Tân Hải.

Chu Dĩnh thấy Dương Phàm hỏi, lập tức bổ sung một câu.

Dương Phàm cầm điện thoại di động rồi cười nói:

- Anh hỏi chút tình hình đã.

Vừa nói Dương Phàm liền đi ra ban công, gọi điện cho Tùng Lệ Lệ:

- Biết Cửa hàng ô tô Hồng Phát là ai mở không?

Tùng Lệ Lệ cười nói:

- Anh hỏi đúng người rồi đó. Cửa hàng ô tô Hồng Phát có trụ sở chính ở tỉnh thành, ông chủ là người Hong Kong, đi đường chính là thị trưởng tỉnh thành Hà Kính Học.

- Chị coi trọng một chiếc xe ở Cửa hàng ô tô Hồng Phát, cửa hàng bên kia nói không bán. Cô ra mặt giải quyết đi, tôi không tiện.
Lẽ ra chiêu này của Thu Vũ Yến cũng khá chuẩn, mua câu lạc bộ bóng đá thuận tiện mua sân vận động, hơn nữa còn đưa ra ý sẽ giúp thành phố xây dựng một sân vận động mới. Nhưng Hà Mẫn lại không nghĩ như vậy, mảnh đất sân vận động vốn không chỉ có giá mười triệu, tập đoàn Thiên Mỹ kiếm được món quá lớn. Quan trọng chính là Hà Mẫn cho rằng tập đoàn Thiên Mỹ chiếm được tiện nghi của mình. Căn cứ lời nói trong cơn rượu say của Hà Kính Học, Hà Mẫn rất tức giận Dương Phàm. Hà Kính Học cũng tức giận Dương Phàm. Nhưng vì áp lực của chủ tịch tỉnh Hầu Tiếu Thiên nên Hà Kính Học bị ép phải chấp nhận.

Công ty của Hà Mẫn, con cái của Hà Kính Học đều có cổ phần trong đó, từng tháng đều lấy được lợi tức, xảy ra chuyện đó không phải là làm cho người ta kiếm được ít tiền đi sao?

Trên thực tế suy nghĩ của Hà Kính Học lại là cái khác. Ý tưởng tốt nhất của Hà Kính Học chính là giữ được câu lạc bộ bóng đá. Dù sao nó quan hệ đến cấp độ của thành phố mà. Tỉnh thành không có câu lạc bộ bóng đá, thành phố Hải Tân lại có câu lạc bộ bóng đá, điều này sao có thể chấp nhận được. Ngoài ra một thị trưởng tỉnh thành không ngờ không giữ được một câu lạc bộ bóng đá, nói ra đúng là mất mặt. Hai điểm này làm cho Hà Kính Học có chút khó chịu, cho rằng Dương Phàm không cho mình mặt mũi. Chẳng qua đây là do tập đoàn Thiên Mỹ bỏ tiền ra, nên Hà Kính Học muốn làm gì cũng không được. Mọi người đều trong chốn quan trường, sau này tìm cơ hội trả thù một chút. Nhưng Dương Phàm vốn rất phản cảm với các câu lạc bộ bóng đá, hoàn toàn không có suy nghĩ mượn Thu Vũ Yến làm đội bóng để chiếm tiện nghi, lại càng không muốn quan hệ thân thiết với thế lực của Hầu Tiếu Thiên. Cho nên thái độ của Dương Phàm rất kiên quyết.

Thêm mấy nguyên nhân linh tinh này nữa làm cho Hà Mẫn nghe nói bà con của Dương Phàm muốn mua xe, tự nhiên có chút khó chịu. Hơn nữa lúc này Hà Mẫn đang ngồi chơi với thằng em họ Hà Nghị - con trai của Hà Kính Học, Hà Mẫn đã nói ra chuyện này nên Hà Nghị rất đau lòng vì mảnh đất sân vận động kia. Vì thế Hà Mẫn hơi ác độc một chút, mày có thể làm gì được tao chứ.

Việc này Tùng Lệ Lệ đương nhiên không nghe được, chẳng qua gần một tiếng sau Tùng Lệ Lệ nhận được điện thoại của bạn, biết được người khống chế phía sau cửa hàng ô tô Hồng Phát rồi nói lại với Dương Phàm.

- Bạn tôi nói cửa hàng ô tô Hồng Phát này có quan hệ khó nói rõ với thị trưởng tỉnh thành Hà Kính Học.

Hiển nhiên bên kia nói cũng rất chú ý, Tùng Lệ Lệ sau khi chuyển đạt nguyên văn với Dương Phàm. Dương Phàm vẫn không nói chuyện cười cười đứng lên đi ra ngoài đứng dưới tán cây ở sân mà hút thuốc lá.

Mặc dù không biết nguyên nhân mâu thuẫn này, nhưng điều này không ngại Dương Phàm có kết luận. Mấy người phụ nữ không nói lời gì mà kiên nhẫn chờ Dương Phàm. Các nàng không biết thái độ của lãnh đạo tỉnh ủy đã thay đổi với vị trí bí thư đảng ủy cục Công an thành phố Hải Tân, tự nhiên sẽ không nghĩ đến Dương Phàm đang thầm suy nghĩ nên lợi dụng chuyện này để làm cho Triệu Việt xem.