Sỹ Đồ Phong Lưu

Chương 47 : Chuyện xảy ra bất thình lình

Ngày đăng: 04:28 20/04/20


Khách quan mà nói, Hạ Trì Siêu làm thị trưởng không tồi, nếu như ông ta không chống đối Trầm Minh, lợi dụng số đông trong ban thường trực đè Trầm Minh nhiều lần trên phương diện quyền nhân sự và quyền tài chính thì Trầm Minh có thể mắt nhắm mắt mở cho qua rất nhiều chuyện.

Đáng tiếc đây chỉ là một giả thiết. Làm người đứng đầu, Trầm Minh cái gì cũng có thể nhịn nhưng tuyệt đối không thể nhịn việc Hạ Trì Siêu chống đối mình ở hai điểm quan trọng là nhân sự và tài chính.

Lúc tan họp Hạ Trì Siêu là người đầu tiên đứng lên, có vẻ hơi vội, không cẩn thận còn làm rơi chén trà trước mặt. Chén trà rơi trên mặt đất phát ra âm thanh chói tai, trong cuộc họp đang yên tĩnh lại trở nên vô cùng rõ ràng.

Mấy người phe Hạ Trì Siêu cũng ngẩn người ra, nhìn cái bóng có chút hốt hoảng của Hạ Trì Siêu, im lặng nối đuôi nhau rời khỏi, sắc mặt ngưng trọng, bước chân gian nan.

Xe buýt vẫn dừng trước cổng nhà máy Tề Nhĩ Đặc, giống như một tảng đá lớn đang chặn ở đó. Sau cánh cổng sắt, mấy chục công nhân đang cảnh dịch nhìn ra ngoài, chỉ là có mấy người sắc mặt hơi lo lắng.

Trên xe buýt, Ngô Yến tỏ vẻ xấu hổ ngồi đối diện Dương Phàm, nhìn thấy xung quanh không có ai mới nhỏ giọng nói:" Cậu Dương, việc vừa rồi quá nguy hiểm, sau này đừng kích động như vậy nữa nha. Nếu như bọn họ ra tay khiến cậu bị thương, tôi làm sao ăn nói với chị của cậu nữa."

Dương Phàm khinh bỉ cười lạnh:" Triệu Khắc Minh làm gì có cái gan đó, hắn là một con buôn, mấy việc như chi tiền bảo người ta gây rối còn dám làm chứ đánh người thi hành công vụ, lại còn ngay trước cổng nhà máy của hắn, có cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám. Hơn nữa tôi còn dẫn theo cảnh sát, đám nhân viên kia cũng chỉ dám bắt nạt cánh đàn bà như chị với cả mấy người ngoại địa trên xe thôi."

Ngô Yến cười cười nói:" Chuyện hôm nay, lúc quay về nhất định phải viết một bản báo cáo, cậu nói nên viết thế nào?"

Dương Phàm nghe xong không khỏi ý vị thâm trường nhìn Ngô Yến một cái bảo:" Đây là điểm mạnh của chị, tôi sẽ không can thiệp vào đâu. Trần Hưng và Viên Diệc Đạo hôm nay biểu hiện rất khá, quần áo rách rồi vẫn cố chặn cửa xe, nên khen bọn họ một chút."
Trầm Minh nghe xong ít nhiều cũng có chút buồn bực, trong nội bộ khu đô thị mới không có người của mình, tại sao lại lòi ra một cô nhân viên tài vụ cơ chứ?

Trầm Minh quyết định cẩn thận một tí vẫn hơn, nói với Bạch Viễn Sơn:" Tôi sẽ tự mình qua đó một chuyến, việc này phải thận trọng một chút thì tốt hơn."

Cúp máy xong, Trầm Minh vội tới Phong Cốc Lâu, đi theo Bạch Viễn Sơn gặp cô nhân viên tài vụ đó, thấy cô ta mang theo mấy quyển sổ kế toán và hai quyển sổ tiết kiệm. Trầm Minh mới rõ nguyên nhân của việc này.

Cô ta vốn là tình nhân của Giang Hạc, luôn giữ quan hệ với Giang Hạc. Giang Hạc cũng khá là tín nhiệm cô ta nên mới để hai quyển sổ tiết kiệm ở chỗ cô ta. Nhưng Giang Hạc lại hay lo xa, lo rằng cô ta sẽ lén lút dùng tiền của hắn cho nên không nói cho cô ta mật mã. Việc này có thể cho qua, nhưng gần đây Giang Hạc lại léng phéng với một con bé y tá 18 tuổi đồng thời cũng hết hứng với cô nhân viên tài vụ, cứ vòng vo mấy lần đòi lại sổ tiết kiệm nhưng cô ta không đồng ý.

Tối hôm qua cô ta về nhà mẹ đẻ, em trai cô ta mượn xe đi chơi, vửa ra khỏi cửa liền đâm phải chiếc xe tải. Chiếc xe kia làm sao chịu được vụ va chạm đó, em trai cô ta chết ngay tại chỗ, chiếc xe gây chuyện cũng biến mất không thấy tăm hơi. Mẹ cô ta đau buồn vộ hạn phải vào viện, lúc đó cô ta cũng vẫn không cảm thấy việc này có gì không đúng. Bời vì còn phải lo cho mẹ ở bệnh viện, cô ta về nhà lấy ít đồ dùng hàng ngày, kết quả vừa vào nhà liền phát hiện nhà cửa bị xới tung lên. Cô ta mới tỉnh ra, biết người ta vì mình mà tới, vội qua về phòng ngủ ở chỗ mẹ để lấy chứng cứ liên quan, với ý muốn cá chết lưới rách, sau khi lên mạng tra được số điện thoại của ủy ban kỷ luật tỉnh liền gọi một cú điện thoại và thế là Giang Hạc coi như xong phim.

Việc này đến quá đột nhiên, làm cho toàn bộ những sự sắp đặt của Trầm Minh sau này trở thành dư thừa.