Sỹ Đồ Phong Lưu
Chương 475 : Có vấn đề
Ngày đăng: 04:35 20/04/20
- Ha ha, đây chỉ là bước đầu tiên. Tham mưu trưởng sư đoàn anh năm sau sẽ được điều đi, khi đó anh sẽ thay vị trí của sư trưởng. Đáng tiếc anh cũng đã đến tuổi, nếu không cũng không phải không có cơ hội mang một đóa hoa. Ý của Dương Phàm đó là nếu anh không muốn tiếp tục làm trong quân đội nữa thì ít nhất chuyển ngành tăng một bậc. Với năng lực của Dương Phàm này hoạt động một chút thì đến làm một giám đốc sở hay phó thị trưởng gì đó cũng được.
Cao Thắng Lợi tươi cười đầy mặt như không chờ đợi được nữa. Ý của Cao Thắng Lợi rất rõ ràng, chẳng khác nào nói với Cao Lỵ:
- Em gái, anh hai dựa hết vào em đó.
Cao Thắng Lợi nói đến đây liền dừng lại. Cao Ly có chút do dự, nhìn vẻ mặt của Cao Thắng Lợi mà trong lòng có chút không đành lòng. Từ chối, ông anh hai đáng thương cả đời không thể đi được đến đâu. Không từ chối thì nếu không ổn sẽ nhảy vào trong một cái hố đã đào sẵn. Trong chốn quan trường Trung Quốc nói chính là trao đổi về lợi ích. Nhưng cô đầu tiên phải hiểu rõ một điều trong cuộc giao dịch này có cạm bẫy nào không đã.
Sau một phen do dự, Cao Lỵ thở dài một tiếng. Cao Lỵ quay đầu lại đi đến trước mặt Dương Phàm, nhỏ giọng nói:
- Bí thư Dương, tôi cuối cùng cũng nên biết tôi có thể làm gì chứ?
Lời này của Cao Thắng Lợi đã rất rõ ràng, mọi người không phải cùng trong một vòng tròn nên cần phải rõ ràng.
- Cũng không có gì, Phương Bình có lẽ sẽ được điều đi. Sở Giao thông tỉnh cần giám đốc Cao về chủ trì công việc. Giao thông của thành phố Hải Tân không thể không có sự ủng hộ của sở Giao thông tỉnh.
Cao Lỵ còn tưởng mình nghe lầm chứ. Cái gì gọi là không thể không có sự ủng hộ của sở Giao thông tỉnh, không chính là mọi việc vẫn như trước sao? Lợi ích cân bằng, điều này tất cả mọi người đều quen thuộc. Vấn đề là có đơn giản như vậy sao?
Cao Lỵ không nói chỉ là nhìn chằm chằm vào Dương Phàm.
- Ha ha, giám đốc Cao có thể đợi Phương Bình điều đi rồi xác định trở về cũng được, sau này tăng cường hợp tác.
Dương Phàm cười cười bắt tay chào tạm biệt. Mặt Cao Lỵ đã bình tĩnh lại, nhưng trong lòng như có cơn sóng dậy. Phó giám đốc thường trực sở Giao thông tỉnh Phương Bình, tên Dương Phàm này nói động là động được sao?
Mặc kệ lời này có phải là Dương Phàm đang khoác lác hay không, thái độ của Dương Phàm đã rất rõ ràng. Cao Lỵ không cần lập tức trở về gây chướng mắt, chờ sau khi địa cuộc đã định rồi trở về. Về phần khi nào Phương Bình được điều đi thì với năng lực của giám đốc Cao cũng không khó để nhận được tin tức chứ?
Cao Thắng Lợi tiễn Dương Phàm rời đi, Cao Lỵ có chút buồn bực đi đi lại lại trong sân bệnh viện. Trên thế giới này thực sự có người tốt như vậy sao? Phương Bình cho dù bị điều đi, từ trên xuống dưới nhiều người như vậy, sau này ai dám nói có ai định động tay động chân với thành phố Hải Tân hay không. Sau khi về Cao Lỵ còn phải giúp đỡ trấn áp. Nói tóm lại chuyện này có chút không hợp lẽ thường, nhưng Cao Lỵ vẫn nhìn ra có một chút thành ý trong đó.
Dương Phàm và Tùng Lệ Lệ ra khỏi bệnh viện, Tùng Lệ Lệ liền đi lên bên cạnh hắn.
Thành phố Hải Tân có rất nhiều truyền thuyết về Dương Phàm, chẳng qua đều là các lời đồn tốt đẹp. Cái gì mà trừng trị tham quan, cái gì mà giữ gìn quần chúng địa phương nên đã trấn áp đám người ngoại quốc phạm tội vân vân. Đúng là bởi vì những việc này nên bí thư thị ủy Dương Phàm đột nhiên xuất hiện đã khiến mọi người rất rung động, đều bớt kích động.
Trong lúc nhất thời mấy trăm người không nói gì, một lát sau một người đàn ông khoảng 50, 60 tuổi nhẹ nhàng nói:
- Chúng tôi tin bí thư Dương. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Đúng, chúng tôi tin bí thư Dương.
Tiếng hô lớn vang vọng khắp sân, thậm chí có người còn hét lên:
- Những việc Bí thư Dương đã làm ở thành phố Hải Tân đều vì tốt cho người dân. Chúng tôi tin tưởng ngài.
- Được, mọi người nếu tin tưởng tôi thì xin mời mọi người yên tĩnh lại, xin chọn ra mấy người đại biểu.
Vừa nói Dương Phàm liền nhìn đồng hồ lớn tiếng nói:
- Bây giờ là 11 giờ 5 phút sáng, ba phút sau các lãnh đạo có trách nhiệm của chính quyền thành phố nếu không xuất hiện ở hiện trường giải quyết vấn đề, tôi sẽ đình chỉ chức vụ của người đó. Tôi nói lời sẽ giữ lời, tôi sẽ đợi ở đây. Mọi người có vấn đề gì cũng có thể phái một đại biểu nói trước với tôi.
Bốp bốp, tiếng vỗ tay lại một lần nữa vang lên. Lúc này Nguyễn Bình Hòa đầu đầy mồ hôi từ trên lầu chạy xuống, đứng bên cạnh Dương Phàm nhỏ giọng nói:
- Bí thư Dương đã tới?
Dương Phàm hừ một tiếng không thèm nhìn đến hắn.