Sỹ Đồ Phong Lưu

Chương 634 :

Ngày đăng: 04:38 20/04/20


Nghe Dương Phàm và thư ký khách khí chào nhau, Hác Nam vội vàng tháo kính xuống, đi ra khỏi chiếc bàn lớn.

- Đến đây! Ngồi xuống nói chuyện đi!

Hác Nam lộ ra tươi cười tiếp đón Dương Phàm vào cửa. Hai người lần lượt ngồi xuống sô pha, không hề có không khí nói chuyện công việc như bình thường.

Dương Phàm cũng không bất ngờ với phương thức gặp mặt này. Dù sao phương thức này chính là tính toán một cục diện khá ôn hòa, trao đổi một cái nhìn với Hác Nam.

Sau khi thư ký pha trà thì đi ra ngoài, Hác Nam đưa cho Dương Phàm một điếu thuốc, mọi người cùng châm lửa hút một hơi, sau đó mới hơi trầm trọng nói:

- Đồng chí Dương Phàm, tôi đã xem báo cáo cậu gửi. thành phố Lưu Tuyền phát sinh chuyện thế này, đồng chí Chu Cao Minh Bí thư Thị ủy phải gánh trách nhiệm.

Lời dạo đầu này nhìn như tầm thường, kì thực không bình thường. Lẽ ra phát sinh loại chuyện này, trách nhiệm chủ yếu là ở các ban ngành của chính quyền, nhưng Hác Nam không đề cập tới, ngược lại trước hết đề cao trách nhiệm của Chu Cao Minh. Dương Phàm nhận thấy ý vị của Hác Nam, thầm nghĩ kéo Tiền Chính Thanh bên kia một chút có lẽ rất đáng giá.

- Trách nhiệm chủ yếu là ở các ban ngành của chính quyền, đồng chí Tiền Chính Thanh không đủ năng lực khống chế.

Dương Phàm chỉ đích danh Tiền Chính Thanh, ý tứ cũng rất rõ ràng. Hác Nam biết lai lịch của Tiền Chính Thanh, đương nhiên rất dễ dàng nghĩ tới trên Bắc Kinh.

Trao đổi một ánh mắt hiểu ý nhau, Hác Nam thản nhiên nói:

- Nếu cần thiết, vậy điều chỉnh bộ máy ủy ban nhân dân thành phố Lưu Tuyền một chút. Xảy ra loại chuyện này, người phụ trách tương quan khẳng định là phải điều chỉnh phân công. Đồng chí Chu Cao Minh này có cái nhìn đại cục nhưng cũng có một mặt bảo thủ.

Xin chú ý rằng Hác Nam nói "điều chỉnh" chứ không phải "xử phạt". Đây là do Hác Nam biết một ít tình huống của thành phố Lưu Tuyền, Chu Cao Minh quá mức độc quyền, Hác Nam tặng cho Dương Phàm quyền điều chỉnh quyền lực ở thành phố Lưu Tuyền. Việc này đúng với ý của cậu, như vậy được chứ?
- Vậy tối thì sao? Buổi tối có tiện không?

Lời này có ý tứ truy đuổi mãnh liệt.

Dương Phàm hơi ngạc nhiên bởi vì biểu hiện của Cổ Tuệ Tuệ có vẻ hơi cấp bách.

"Xảy ra chuyện gì chăng?" Trong lòng Dương Phàm thầm nghĩ, bề ngoài gật đầu nói:

- Vậy để tối đi.

- Ha ha, được. Đến lúc đó tôi nói địa chỉ cho ngài.

Theo lẽ thường, Cổ Tuệ Tuệ hẳn là cũng giống Thiệu Giang, loại chuyện này phải điện thoại trước cho Lý Thắng Lợi, nhưng hiện tại gọi trực tiếp cho Dương Phàm, thuyết minh Cổ Tuệ Tuệ hy vọng bí mật tiếp xúc với Dương Phàm một lần. Có chuyện gì đáng giá tới mức phải làm như vậy?

- Không phải là động tác muốn vào thường ủy đó chứ?

Dương Phàm lẩm bẩm, tay cầm điện thoại nhìn một vòng nhưng trong lòng suy nghĩ một trận. Càng nghĩ, Dương Phàm càng cảm thấy chuyện này có lẽ là vậy. Đầu tiên tâm tình của Cổ Tuệ Tuệ không tồi, tiếp theo cô có vẻ hơi cấp bách. Tâm tình không tồi thuyết minh có chuyện tốt, cũng chính là có dấu hiệu vào thường ủy, ít nhất là bên trên tìm được người nói chuyện. Cấp bách thuyết minh cô lo lắng mức độ mạnh yếu của người bên trên là không đủ, mới hy vọng liên hệ với Dương Phàm để mượn chút lực lượng.