Sỹ Đồ Phong Lưu

Chương 84 : Lời mời bất ngờ

Ngày đăng: 04:29 20/04/20


"Ừ, lát nữa tôi sẽ mang một phần cơm trưa về cho cậu." Ngô Yến gật đầu tỏ vẻ đồng ý rồi dẫn mấy người khác đi ăn cơm. Dương Phàm ở lại một mình, lấy ghế ra ngồi trước quầy, mở laptop lên định bắn vài ván SC, không ngờ sau khi khởi động xong thì phát hiện cái quầy này không ngờ lại có lỗ cắm mạng.

Cũng không quản nó có dùng được hay không, Dương Phàm trước tiên lấy dây cable mình mang theo ra, kết quả không ngờ mạng lại vào được. Có cái để giết thời gian rồi, Dương Phàm đăng nhập vào trang cờ vây TOM, tiếp tục sự nghiệp địa lôi của mình.

Vừa mới làm được ván, ở trước quầy đã có một người đàn ông khoảng ngoài 50, mặc một bộ đồ rất bình thường, đứng ở đó nhìn đông ngó tây.

Dương Phàm vừa thấy có người tới, tay còn đang bận bắt nạt mấy thằng noob, liền cười với người đó nói:" Bác tự mình xem đi nha, hội chợ vẫn chưa có khai mạc, cháu không tiếp bác đâu. Bác cần tư liệu gì ở trên bàn có đủ cả đó." Nói xong Dương Phàm tiếp tục với nghiệp lớn của mình, đuổi theo đánh cho đối thủ thua te tua.

Người đó cười ha ha nói:" Cậu đang chơi cờ vây à, cậu cứ chơi tiếp đi, tôi tùy tiện xem cũng được."

Dương Phàm cười rồi chỉ vào ghế nói:" Bác ngồi xuống xem đi, trong cái hòm bên cạnh có nước suối đấy, bác khát thì cứ lấy mà uống."

Ván cờ này Dương Phàm ít nhiều cũng có điểm sơ suất, giết quá ác, dùng lực hơi quá, kết quả bị đối thủ phản công mãnh liệt, giờ thì phiền phức lớn rồi, địa lôi không ném được ai, ngược lại mình lại bị ném trúng.

Dương Phàm dùng toàn bộ thời gian để suy nghĩ, sau khi vắt óc cuối cùng cũng tìm được một đường xuyên phá không dễ dàng, khẽ đánh vào góc trên cùng bên phải của đối thủ, nếu đối thủ đáp lại, Dương Phàm liền có thể xuất quân. Đối thủ nếu đánh vào giữa thêm một nước, Dương Phàm cũng có thể vứt toàn bộ khu vực đó, sau đó tấn công mạnh mẽ vào góc trên cùng bên phải của đối thủ, thuận thế vây khu vực giữa lại, cứ như vậy mặc dù cục diện vẫn thiếu chút nữa, nhưng cũng còn có thể tiếp tục, quan trọng là phải xem mấy nước về sau.

Dương Phàm vừa mới đánh xong một nước, đằng sau có một tiếng "Ồ", Dương Phàm quay lại, phát hiện người kia đã không còn xem quầy nữa, ông ta đã ngồi bên cạnh mình rồi.

"Bác cùng thích cờ vây hả?" Dương Phàm tùy miệng hỏi một câu, người đó gật đầu nói:" Cũng nghiện lắm, một ngày không đánh một ván thì ăn cơm mất ngon. Chiêu này của cậu tôi có chút không rõ lắm.
Dương Phàm trong lòng bực tức, đám người này là loại chó má gì vậy? Hội chợ còn chưa bắt đầu đã nội đấu trước, công tác sau này khai triển như thế nào nữa?

"Ai ai cũng là chuyên gia đánh sau lưng, chút tâm tư toàn lo cho người mình, tôi thấy bọn họ đều toi công thôi."

Cát Ny thở hồng hộc nói, dùng cái nhìn căm thù nhìn mấy người không thuộc cục công thương.

Dương Phàm lúc này cũng không thể nói gì, chỉ có thể an ủi Cát Ny bảo:" Được rồi, không liên hệ được thì thôi, tối nay nghỉ sớm, ngày mai ta lại ngồi há miệng chờ sung vậy."

Lúc này Ngô Yến và mấy người kia cũng quay lại, thành tích của bọn họ cũng không tồi, liện hệ được ba doanh nghiệp, trong đó còn có một doanh nghiệp hẹn tối nay gặp mặt. Nguồn: https://truyenfull.vn

Dương Phàm không khỏi thầm lấy làm may, cuối cùng cũng không phí công. Lúc này điện thoại của Dương Phàm reo lên, Dương Phàm nhìn thấy số lạ, liền nghe máy nói:" Alo, tôi là Dương Phàm đây, ai tìm tôi đó?"

"Mr. Dương Phàm hả? Bọn tôi là người của bộ phận đối ngoại thuộc tập đoàn điện tử Hòa Tinh, nếu tối nay anh không bận, chín giờ tối ta gặp mặt ở Đắc Ý Lâu bàn chuyện, thế nào?"

Cái gì đây? Dương Phàm ngẩn tò te, vội vàng đáp ứng. Nhưng không phải nói là không liên hệ được hay sao.