Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Convert)
Chương 113 : Khoái Đao Thiên Vương
Ngày đăng: 09:23 08/08/20
Kỳ thực Vương Lộc có chút hoài nghi Chu Văn có thể giúp nàng phá được kỷ lục hay không, mặc dù Chu Văn có một cặp Truyền kỳ dực, thân pháp cũng hết sức lợi hại, thế nhưng so với Phong Thu Nhạn, nàng tuyệt đối không thể tránh được đao của Phong Thu Nhạn.
Đao của Khoái Đao Thiên Vương, khiến tốc độ xuất đao của Phong Thu Nhạn vô địch cùng giai, huống chi Chu Văn còn chưa tấn thăng Truyền kỳ, thấp hơn Phong Thu Nhạn cả cấp.
So tốc độ với người có mệnh cách Khoái Đao Thiên Vương, cho dù Vương Lộc cũng không có chút niềm tin nàou.
- Ngươi giúp ta thế nào? Mặc dù học viện cho phép tổ đội bốn người làm nhiệm vụ, thế nhưng ta cũng không tính muốn hợp tác với người khác, nếu như vậy, dù có thắng Phong Thu Nhạn, cũng không có bất cứ ý nghĩa.
Vương Lộc vừa đi vừa nói với Chu Văn.
- Chút nữa gặp Phi Thiên hầu, ta sẽ biểu diễn một lần, ngươi chỉ cần nhớ kỹ trình tự của ta, dùng thực lực của ngươi, trong vòng hai mươi giây hoàn toàn có thể chém được Phi Thiên hầu.
Lần trước Chu Văn giúp Vương Lộc quay video, đương nhiên có nhận biết nhất định về thực lực của nàng, cho nên mới dám nói có thể giúp Vương Lộc phá kỷ lục.
- Ngươi biểu diễn?
Vương Lộc đánh giá Chu Văn một cái.
- Cũng không có cách nào a, ngươi chỉ còn một cơ hội, nếu chỉ dựa vào lời nói của ta, ta sợ ngươi không nắm được điểm quan trọng.
Chu Văn nói thật.
Hắn dùng vô số kinh nghiệm mới rút ra được phương pháp chém giết Phi Thiên hầu, muốn chém giết trong thời gian ngắn nhất, mỗi một bước đều tính toán tới cực hạn, không thể có bất cứ sai lầm nào.
Nếu Chu Văn tự mình ra tay, muốn không lỗi một li cũng không thành vấn đề. Thế nhưng Vương Lộc lại có quá ít kinh nghiệm đối chiến với Phi Thiên hầu, căn bản không ai có cơ hội giết nhiều Phi Thiên hầu như vậy, tự nhiên cũng không thể hiểu sâu với nó.
Qua mấy hang đá, cuối cùng bọn hắn cũng tìm được một đầu Phi Thiên hầu. Chu Văn đang muốn xông lên, Vương Lộc lại nghĩ tới cái gì đó, gấp giọng nói:
- Đúng rồi, sau khi Liên Hoa động bị phong tỏa, dưới tình huống không được phép, học viên bình thường không được phép sắn giết Phi Thiên hầu. Lớp chúng ta có nhiệm vụ, mỗi người mới chỉ được giết hai, ngươi không phải học viên lớp chúng ta, không có nhận nhiệm vụ này, cho nên không thể giết Phi Thiên hầu được.
- Ta biết, cho nên ta cũng không định giết nó.
Chu Văn không đưng bước, người đã xông về phía Phi Thiên hầu.
Lần này đổi ngược lại, Vương Lộc là người quay phim, nàng cầm máy quay nhắm ngay Chu Văn, muốn xem Chu Văn làm thế nào để có thể chém Phi Thiên hầu nhanh hơn cả Phong Thu Nhạn.
Vương Lộc còn có chút lo lắng, Nguyên Khí kỹ của Chu Văn không giống của nàng, nếu như Chu Văn dùng Nguyên Khí kỹ đặc thù nào đó, mà nàng lại không có Nguyên Khí kỹ tương tự, như vậy dù phương pháp của Chu Văn có nhanh hơn Phong Thu Nhạn, nàng cũng không thể bắt chước làm theo.
Thế nhưng, rất nhanh Vương Lộc liền phát hiện, lo lắng của nàng hoàn toàn là dư thừa, bởi Chu Văn căn bản không dùng đến Nguyên Khí kỹ, cũng không dùng Phối sủng, thuần túy dùng thân thể quần nhau với Phi Thiên hầu.
Nếu đổi lại là người khác, Vương Lộc nhất định cho rằng đối phương đang tìm chết, thế nhưng thực lực cùng tính cách của Chu Văn, Vương Lộc lại tương đối hiểu rõ, không thể nào làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.
Điều chỉnh góc máy, cam đoan có thể ghi lại nhất cử nhất động của Chu Văn, tầm mắt nàng không rời nửa centimet.
Phi Thiên hầu nhe răng toét miệng lao xuống, đôi cánh sau lưng khiến thân thể nó linh hoạt dị thường, tựa như mãnh cầm lao xuống, móng vuốt lăng lệ chộp tới Chu Văn.
Tốc độ Phi Thiên hầu nhanh hơn Chu Văn rất nhiều, thế nhưng Chu Văn lại như sớm đoán trước, hơi nghiêng người tránh qua, đồng thời phi thân sang trái Phi Thiên hầu.
Hai cánh Phi Thiên hầu lại chấn động, thân thể lăng không đổi hướng, móng vuốt lần nữa lăng lệ đâm tới ngực trái Chu Văn.
Lần này khoảng cách giữa Chu Văn cùng Phi Thiên hầu càng gần hơn trước, móng vuốt nhọn hoắt cũng càng nhanh bén hơn, thế nhưng thân thể Chu Văn lại hơi đổi, nhìn như không thể, lại tránh ngay lúc nguy cấp, né khỏi công kích của Phi Thiên hầu.
Vương Lộc ở bên nhìn rõ, Chu Văn không dùng tới bất cứ Nguyên Khí kỹ nào, ngay cả Nguyên Khí kỹ hệ thân pháp cũng không dùng. Chỉ dùng tốc độ yếu thế tuyệt đối, nhàn nhã tránh qua tất cả công kích của Phi Thiên hầu.
Chu Văn khiến cho Vương Lộc cảm nhận được một cảm giác rất cổ quái, tựa như hắn mới là bên cường thế vậy.
Nhất cử nhất động của Chu Văn, đều mang theo vẻ ung dung không vội, tuy nhiên lại như biết trước hết thảy, đem Phi Thiên hầu đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ qua mười giây đồng hồ, thân hình Chu Văn xảo diệu xuất hiện sau lưng Phi Thiên hầu, một sống đao nhẹ nhõm trảm tới dưới xương sọ Phi Thiên hầu một chút.
Ba!
Nhìn như không dùng lực quá lớn, thế nhưng Phi Thiên hầu kia như bị điện giật, từ không trung rớt xuống, co quắp không thể lập tức đứng lên.
Vương Lộc nhìn không chớp mắt, một gia hỏa Phàm thai, vẻn vẹn chỉ dùng lực lượng cùng tốc độ, không dùng tới chút Nguyên Khí kỹ cùng Phối sủng hỗ trợ nào, vậy mà đánh ngất một đầu Phi Thiên hầu đạt tới cấp Truyền kỳ.
Càng quan trọng hơn, thời gian mới qua được hơn mười giây một chút, còn chưa tới mười một giây, nếu nói ra ngoài, chỉ sợ không ai tin tưởng.
- Ngươi làm thế nào vậy?
Nhìn Chu Văn quay lại, Vương Lộc nhìn hắn hỏi.
- Nhìn nhiều nghiên cứu nhiều, ngươi cũng có thể làm như vậy.
Chu Văn chỉ chỉ Phi Thiên hầu trên mặt đất:
- Nó chỉ bị ta tạm thời đánh ngất thôi, chẳng mấy sẽ tỉnh lại, chúng ta rời đây trước rồi lại nói. Ngươi cũng tìm một nơi nào đó, xem video ta biểu diễn mấy lần, nhớ chú ý thời cơ ra tay cùng di chuyển của ta, như vậy sẽ không khó để giết Phi Thiên hầu trong hai mươi giây a. còn nữa, vị trí công kích vừa rồi của ta, một kích cuối cùng của ngươi phải nhắm chắc vị trí đó, liền có thể tạo thành một kích trí mạng, bằng không sẽ chỉ lãng phí thời gian.
Vương Lộc cùng Chu Văn tới một hang đá trống không, cẩn thận xem video chiến đấu của Chu Văn.
- Sao ngươi có thể tìm ra nhược điểm của Phi Thiên hầu?
Vương Lộc không thể tin nổi, ngay cả trong hướng dẫn của học viện, đều không có phương pháp đơn giản mà hữu hiệu như của Chu Văn.
- Ngày trước quay video cho ngươi, ta đã xem đi xem lại rất nhiều lần, nghiên cứu thật lâu, mới có thể thu được kết quả hiện tại, chỉ bán cho ngươi có mười lăm vạn, không đắt a?
Chu Văn nói.
- Không đắt.
Vương Lộc khẳng định gật đầu.
Kinh nghiệm như vậy, không phải dùng tiền có thể cân nhắc, nếu như trên chiến trường chân chính, kinh nghiệm này chính là thứ bảo mệnh tốt nhất.
Vương Lộc dựa theo cách di chuyển của Chu Văn luyện hơn nửa giờ, liền thuần thục nắm được điểm mấu chốt, thiên phú võ học của nàng, cũng không phụ tên tuổi chiêu sinh đặc biệt a.
Sau đó, Vương Lộc quay lại tìm Phi Thiên hầu, dựa theo phương pháp của Chu Văn thành công chém giết, quá trình tương đối nhẹ nhàng, mặc dù di chuyển có chút không lưu loát, có điều kết quả vẫn chỉ mất có mười bảy giây, hẳn là tốt hơn Phong Thu Nhạn một chút.
Phá kỷ lục, thế nhưng Vương Lộc cao hứng không nổi, người khác không biết, nhưng nàng lại rõ ràng, Chu Văn còn có một thành tích càng thêm biến thái, chẳng qua thành tích này sẽ không xuất hiện trên bảng kỷ lục mà thôi.
Đao của Khoái Đao Thiên Vương, khiến tốc độ xuất đao của Phong Thu Nhạn vô địch cùng giai, huống chi Chu Văn còn chưa tấn thăng Truyền kỳ, thấp hơn Phong Thu Nhạn cả cấp.
So tốc độ với người có mệnh cách Khoái Đao Thiên Vương, cho dù Vương Lộc cũng không có chút niềm tin nàou.
- Ngươi giúp ta thế nào? Mặc dù học viện cho phép tổ đội bốn người làm nhiệm vụ, thế nhưng ta cũng không tính muốn hợp tác với người khác, nếu như vậy, dù có thắng Phong Thu Nhạn, cũng không có bất cứ ý nghĩa.
Vương Lộc vừa đi vừa nói với Chu Văn.
- Chút nữa gặp Phi Thiên hầu, ta sẽ biểu diễn một lần, ngươi chỉ cần nhớ kỹ trình tự của ta, dùng thực lực của ngươi, trong vòng hai mươi giây hoàn toàn có thể chém được Phi Thiên hầu.
Lần trước Chu Văn giúp Vương Lộc quay video, đương nhiên có nhận biết nhất định về thực lực của nàng, cho nên mới dám nói có thể giúp Vương Lộc phá kỷ lục.
- Ngươi biểu diễn?
Vương Lộc đánh giá Chu Văn một cái.
- Cũng không có cách nào a, ngươi chỉ còn một cơ hội, nếu chỉ dựa vào lời nói của ta, ta sợ ngươi không nắm được điểm quan trọng.
Chu Văn nói thật.
Hắn dùng vô số kinh nghiệm mới rút ra được phương pháp chém giết Phi Thiên hầu, muốn chém giết trong thời gian ngắn nhất, mỗi một bước đều tính toán tới cực hạn, không thể có bất cứ sai lầm nào.
Nếu Chu Văn tự mình ra tay, muốn không lỗi một li cũng không thành vấn đề. Thế nhưng Vương Lộc lại có quá ít kinh nghiệm đối chiến với Phi Thiên hầu, căn bản không ai có cơ hội giết nhiều Phi Thiên hầu như vậy, tự nhiên cũng không thể hiểu sâu với nó.
Qua mấy hang đá, cuối cùng bọn hắn cũng tìm được một đầu Phi Thiên hầu. Chu Văn đang muốn xông lên, Vương Lộc lại nghĩ tới cái gì đó, gấp giọng nói:
- Đúng rồi, sau khi Liên Hoa động bị phong tỏa, dưới tình huống không được phép, học viên bình thường không được phép sắn giết Phi Thiên hầu. Lớp chúng ta có nhiệm vụ, mỗi người mới chỉ được giết hai, ngươi không phải học viên lớp chúng ta, không có nhận nhiệm vụ này, cho nên không thể giết Phi Thiên hầu được.
- Ta biết, cho nên ta cũng không định giết nó.
Chu Văn không đưng bước, người đã xông về phía Phi Thiên hầu.
Lần này đổi ngược lại, Vương Lộc là người quay phim, nàng cầm máy quay nhắm ngay Chu Văn, muốn xem Chu Văn làm thế nào để có thể chém Phi Thiên hầu nhanh hơn cả Phong Thu Nhạn.
Vương Lộc còn có chút lo lắng, Nguyên Khí kỹ của Chu Văn không giống của nàng, nếu như Chu Văn dùng Nguyên Khí kỹ đặc thù nào đó, mà nàng lại không có Nguyên Khí kỹ tương tự, như vậy dù phương pháp của Chu Văn có nhanh hơn Phong Thu Nhạn, nàng cũng không thể bắt chước làm theo.
Thế nhưng, rất nhanh Vương Lộc liền phát hiện, lo lắng của nàng hoàn toàn là dư thừa, bởi Chu Văn căn bản không dùng đến Nguyên Khí kỹ, cũng không dùng Phối sủng, thuần túy dùng thân thể quần nhau với Phi Thiên hầu.
Nếu đổi lại là người khác, Vương Lộc nhất định cho rằng đối phương đang tìm chết, thế nhưng thực lực cùng tính cách của Chu Văn, Vương Lộc lại tương đối hiểu rõ, không thể nào làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.
Điều chỉnh góc máy, cam đoan có thể ghi lại nhất cử nhất động của Chu Văn, tầm mắt nàng không rời nửa centimet.
Phi Thiên hầu nhe răng toét miệng lao xuống, đôi cánh sau lưng khiến thân thể nó linh hoạt dị thường, tựa như mãnh cầm lao xuống, móng vuốt lăng lệ chộp tới Chu Văn.
Tốc độ Phi Thiên hầu nhanh hơn Chu Văn rất nhiều, thế nhưng Chu Văn lại như sớm đoán trước, hơi nghiêng người tránh qua, đồng thời phi thân sang trái Phi Thiên hầu.
Hai cánh Phi Thiên hầu lại chấn động, thân thể lăng không đổi hướng, móng vuốt lần nữa lăng lệ đâm tới ngực trái Chu Văn.
Lần này khoảng cách giữa Chu Văn cùng Phi Thiên hầu càng gần hơn trước, móng vuốt nhọn hoắt cũng càng nhanh bén hơn, thế nhưng thân thể Chu Văn lại hơi đổi, nhìn như không thể, lại tránh ngay lúc nguy cấp, né khỏi công kích của Phi Thiên hầu.
Vương Lộc ở bên nhìn rõ, Chu Văn không dùng tới bất cứ Nguyên Khí kỹ nào, ngay cả Nguyên Khí kỹ hệ thân pháp cũng không dùng. Chỉ dùng tốc độ yếu thế tuyệt đối, nhàn nhã tránh qua tất cả công kích của Phi Thiên hầu.
Chu Văn khiến cho Vương Lộc cảm nhận được một cảm giác rất cổ quái, tựa như hắn mới là bên cường thế vậy.
Nhất cử nhất động của Chu Văn, đều mang theo vẻ ung dung không vội, tuy nhiên lại như biết trước hết thảy, đem Phi Thiên hầu đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ qua mười giây đồng hồ, thân hình Chu Văn xảo diệu xuất hiện sau lưng Phi Thiên hầu, một sống đao nhẹ nhõm trảm tới dưới xương sọ Phi Thiên hầu một chút.
Ba!
Nhìn như không dùng lực quá lớn, thế nhưng Phi Thiên hầu kia như bị điện giật, từ không trung rớt xuống, co quắp không thể lập tức đứng lên.
Vương Lộc nhìn không chớp mắt, một gia hỏa Phàm thai, vẻn vẹn chỉ dùng lực lượng cùng tốc độ, không dùng tới chút Nguyên Khí kỹ cùng Phối sủng hỗ trợ nào, vậy mà đánh ngất một đầu Phi Thiên hầu đạt tới cấp Truyền kỳ.
Càng quan trọng hơn, thời gian mới qua được hơn mười giây một chút, còn chưa tới mười một giây, nếu nói ra ngoài, chỉ sợ không ai tin tưởng.
- Ngươi làm thế nào vậy?
Nhìn Chu Văn quay lại, Vương Lộc nhìn hắn hỏi.
- Nhìn nhiều nghiên cứu nhiều, ngươi cũng có thể làm như vậy.
Chu Văn chỉ chỉ Phi Thiên hầu trên mặt đất:
- Nó chỉ bị ta tạm thời đánh ngất thôi, chẳng mấy sẽ tỉnh lại, chúng ta rời đây trước rồi lại nói. Ngươi cũng tìm một nơi nào đó, xem video ta biểu diễn mấy lần, nhớ chú ý thời cơ ra tay cùng di chuyển của ta, như vậy sẽ không khó để giết Phi Thiên hầu trong hai mươi giây a. còn nữa, vị trí công kích vừa rồi của ta, một kích cuối cùng của ngươi phải nhắm chắc vị trí đó, liền có thể tạo thành một kích trí mạng, bằng không sẽ chỉ lãng phí thời gian.
Vương Lộc cùng Chu Văn tới một hang đá trống không, cẩn thận xem video chiến đấu của Chu Văn.
- Sao ngươi có thể tìm ra nhược điểm của Phi Thiên hầu?
Vương Lộc không thể tin nổi, ngay cả trong hướng dẫn của học viện, đều không có phương pháp đơn giản mà hữu hiệu như của Chu Văn.
- Ngày trước quay video cho ngươi, ta đã xem đi xem lại rất nhiều lần, nghiên cứu thật lâu, mới có thể thu được kết quả hiện tại, chỉ bán cho ngươi có mười lăm vạn, không đắt a?
Chu Văn nói.
- Không đắt.
Vương Lộc khẳng định gật đầu.
Kinh nghiệm như vậy, không phải dùng tiền có thể cân nhắc, nếu như trên chiến trường chân chính, kinh nghiệm này chính là thứ bảo mệnh tốt nhất.
Vương Lộc dựa theo cách di chuyển của Chu Văn luyện hơn nửa giờ, liền thuần thục nắm được điểm mấu chốt, thiên phú võ học của nàng, cũng không phụ tên tuổi chiêu sinh đặc biệt a.
Sau đó, Vương Lộc quay lại tìm Phi Thiên hầu, dựa theo phương pháp của Chu Văn thành công chém giết, quá trình tương đối nhẹ nhàng, mặc dù di chuyển có chút không lưu loát, có điều kết quả vẫn chỉ mất có mười bảy giây, hẳn là tốt hơn Phong Thu Nhạn một chút.
Phá kỷ lục, thế nhưng Vương Lộc cao hứng không nổi, người khác không biết, nhưng nàng lại rõ ràng, Chu Văn còn có một thành tích càng thêm biến thái, chẳng qua thành tích này sẽ không xuất hiện trên bảng kỷ lục mà thôi.