Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống

Chương 131 : Trốn Thoát!

Ngày đăng: 11:05 01/02/21

Nhìn một tứ sắc quang cầu siêu to khổng lồ giáng thẳng xuống đầu mình với một vận tốc kinh hồn. Ám Dật hắn biết có trốn cũng chả kịp nữa rồi, chỉ có thể liều mạng mà thôi.
"Linh Cấp Hạ Phẩm Vũ Kỹ - Ám Diệt Thiên Địa"
Hai tay Ám Dật điên cuồng kết ấn, linh lực trong người bị rút ra với một tốc độ chóng mặt. Sắc mặt Ám Dật chỉ trong chốc lát tái nhợt hẳn đi, có thể thấy hắn dùng hết sức vào một chiêu này.
Ám linh lực cuồn cuộn như một cơn sóng thần tuôn trào ra từ người Ám Dật. Khí tức của Ám Dật dường ngư muốn hòa vào với thiên nhiên xung quanh vậy.
Tất cả linh lực tuôn trào sau đó quy tụ về Ám Dạ Kiếm, với một lượng linh lực khủng bố đó, không gian xung quanh Ám Dạ Kiếm như thể bị ăn mòn đi.
Từng mảng từng mảng hư không vô tận đẹn kịt cứ thế mà dần dần lộ ra. Ám Dật hai tay siết chặt lấy Ám Dạ Kiếm, sắc mặt tái nhợt nhìn về tứ sắc quang cầu khủng bố trên đầu mình.
Hắn hoàn toàn không thể hiểu được, sao một tên Luyện Hư Kỳ như Thiên Long lại có thể phát ra một công kích kinh khủng như vậy.
Hắn có thể cảm nhận được, cơ hội khi đối chọi với chiêu này thì khả năng sống sót gần như bằng không. Nhưng chưa hẳn là không có chút cơ hội nào, hắn chỉ có thể tìm đường sống trong cái chết.
Thực ra thì Thiên Long muốn phát ra một công kích như này thì hắn cần một thời gian khá lâu để mà tích tụ linh lực. Chiêu này vốn là từ ba chiêu Ám Không Phá Ấn, Ám Diệt Chưởng của Ám Dật và quả Kamehame Ha của chính Thiên Long.
Ngay từ lúc Ám Dật tung ra Ám Không Phá Ấn! Thiên Long đã phân ra một phân thân để mà dùng Phản Đòn Toàn Phần rồi.
Còn về bản thể thì ngay sau khi phân ra một phân thân, Thiên Long lập tức thi triển một trận pháp trên chính cơ thể hắn. Mặc dù điều đó khiến hắn đau vãi linh hồn, nhưng muốn thắng hắn phải chịu.
Trận pháp mà Thiên Long thi triển chính là một trận pháp che dấu khí tức, dưới Đại Thừa đừng mong phát hiện ra hắn. Thiên Long sau khi thực hiện trấn pháp xong, hắn liền liên tục thi triển Thuấn Di lên cao.
Tiếp theo đó thì đơn giản rồi, Thiên Long dự đoán được Ám Dật cũng sẽ né tránh những chiêu bị Phản Đòn Toàn Phần phản ngược lại. Dù sao thì không như lúc đầu, Ám Dật tung chiêu là toàn lực.
Nên khi bị Phản Đòn Toàn Phần phản ngược lại, uy lực của chiêu đó còn mạnh hơn gấp hai lần. Ám Dật không có ngu mà chọn ngăn cản, hắn chọn né tránh.
Và đó là điều Thiên Long muốn, ngay sau khi Ám Dật né tránh, Thiên Long ở trên cao dùng Trảm Thần Kiếm kết hợp Phản Đòn Toàn Phần để giữ lại chiêu đó.
Đây cũng là một công dụng khác của Phản Đòn Toàn Phần, nó có thể giữ lại đòn tấn công mà Thiên Long đang cản lại không cho nó phát nổ.
Bằng không thì Thiên Long đã mất bố nó luôn mạng nữa rồi. Tiếp theo đó chính là đòn Kamehame Ha được phân thân thi triển. Ám Dật cũng hoàn toàn không chọn đối kháng mà hắn tiếp tục né tránh.
Thực ra chiêu đó, không nhắm vào Ám Dật mà là nhắm vào Thiên Long đang ở phía trên Ám Dật. Thiên Long tiếp tục đón nhận một đòn này, Kamehame Ha của Thiên Long ngay khi chạm vào Ám Không Phá Ấn liền dung hợp với nhau thành một quang cầu tứ sắc mang khí tức hủy diệt kinh thiên.
Vốn Thiên Long thấy một đòn này đủ hạ Ám Dật rồi. Nhưng để cho chắc ăn, phân thân lại bày ra một bộ dạng cạn kiệt linh lực sau khi thi triển hai chiêu kia.
Điều này để cho Ám Dật tưởng rằng phân thân Thiên Long không còn đủ linh lực mà thi triển Phản Đòn Toàn Phần nữa.
Và đã diễn thì diễn cho chót, phân thân lôi ra một viên Nguyên Linh Đan mà cắn để hồi phục linh lực để dùng Phản Đòn Toàn Phần.
Ám Diệt Chưởng bị phản lại với uy lực gấp đôi thì Ám Dật đương nhiên là vẫn chọn cách né tránh. Cản lại thì không chột cũng què, vậy nên ngu gì hắn không tránh cơ chứ.
Mà hắn tránh là hắn ngu hơn rồi, Ám Diệt Chưởng bị phản lại thì cũng hướng thẳng về phía Thiên Long đang giữa quang cầu trên cao kia.
Ám Diệt Chưởng dung hợp với tứ sắc quang cầu khiến cho khí tức của nó còn kinh khủng hơn gấp bội. Thử hỏi, Thiên Cấp Vũ Kỹ được Hợp Thể Kỳ thi triển đã kinh khủng rồi.
Đây nó còn được hợp nhất lại với uy lực mạnh gấp đôi nguyên bản, kết hợp thêm sức công phá của Kamehame Ha nữa thì khỏi nói rồi.
Cho dù bố Ám Dật hiển linh cũng éo cản lại nổi. Đến khi Ám Dật phát hiện ra nhược điểm của Phản Đòn Toàn Phần thì đã muộn rồi.
Còn lý do tại sao Ám Dật không có cảm nhận được khí tức khủng bố đến từ tứ sắc quang cầu á? căn bản là do cái trận pháp Thiên Long khắc lên người hắn, chỉ cần khi kích hoạt trận pháp thì bất cứ cái gì tiếp xúc với hắn đều được che dấu đi khí tức.
Tóm lại, đó là cách mà Thiên Long phát ra được một đòn tấn công vượt sức tưởng tượng của Ám Dật trong thời gian ngắn như vậy. Chỉ là Thiên Long phải chịu sự đau đớn mà phân thân nhận phải mà thôi.
Sự đau đớn khi bị chẻ đôi người nó éo vui một chút nào cả. Đây là nhược điểm của chiêu phân thân này, phân thân mang sức mạnh ngang bằng bản thể.
Nhưng bản thể sẽ nhận lại cảm giác của phân thân sau khi thu hồi phân thân hoặc phân thân bị tiêu diệt. Ví dụ như phân thân trong chiến đấu bị chém cụt tay, sau khi thu hồi, Thiên Long sẽ nhận được toàn bộ cảm giác khi bị chém mất tay.
Đây là lý do mà Thiên Long ít khi dùng đến cái trò phân thân này. Trừ khi lúc làm mấy trò hấp diêm thì may ra, vì khi thu hồi, Thiên Long nhận được hết khoái cảm mà phân thân đã nhận được trước đó.
Thử hỏi phân thân ra vài đứa rồi thu hồi, nhận được khoái cảm gấp nhiều lần thì phê như nào. Nghĩ thôi cũng đủ phiêu rồi.....e hèm quay lại vấn đề chính!
Tứ sắc quang cầu siêu to khổng lồ mà bà xxx vê lốc cũng không làm được, mang sức hủy diệt của ba Vũ Kỹ kia, đã thế còn được phản lại với uy lực mạnh gấp đôi giáng thẳng xuống đầu Ám Dật.
Ám Dạ Kiếm trong tay, Ám Dật quát len một tiếng
Ám Dật: "Cản lại cho taaaaaa!"
Theo tiếng quát, Ám Dật đâm thẳng mũi kiếm về phía tứ sắc quang cầu khổng lồ đang giáng xuống. Nương theo hướng mũi kiếm đâm đi, một hắc sắc quang trụ mang uy lực khủng bố bao phủ Ám Dật, bắn thẳng về phía tứ sắc quang cầu.
Hắc sắc quang trụ vừa hiện, trăm dặm xung quanh lập tức bị thổi bay thành một mảng hoang tàn. Mà đã hoang tàn sẵn từ vừa nãy rồi còn đâu, nói cho nó sang mồm thôi.
Không gian tầng tâng lớp lớp liên tục vỡ vụn bởi hai đại chiêu được xuất ra này. Chỉ trong chốc lát, quang cầu cùng quang trụ lập tức va chạm với nhau, không một tiếng nổ nào phát ra.
Chỉ thấy quang cầu cùng quang trụ liên tục cọ sát với nhau, xung chấn từ hai đại chiêu va chạm. Ngàn dặm xung quanh lập tức bị thổi bay, ngay cả đám người thế lực xung quanh tới xem.
Dính phải xung chấn này, kẻ thì bị thổi bay, kẻ thì thổ huyết trọng thương xong cũng bay ngược ra xa. Chứng kiến một cảnh này, đám người này liền vắt chân lên cổ mà chạy đi, chúng không muốn chỉ vì hóng hớt mà trọng thương đi về đâu.
Quay lại chỗ Thiên Long!
Quang cầu cùng quang trụ liên tục va chạm kịch liệt, thiên địa biến sắc, lôi đình không ngừng phát ra từ chỗ hai đại chiêu va chạm, đánh thẳng xuống mặt đất mà xới tung lên.
Ngàn dặm xung quanh, không gian bị chấn cho vỡ vụn hết, trên bầu trời xuất hiện một khung cảnh đen kịt một màu. Hư không phong bạo liên tục xuất hiện, bán kính vài ngàn dặm xung quanh liên tục xảy ra động đất.
Yêu thú quanh đó đen thì chết, mà không chết cũng trọng thương. Còn lại thì chạy tán loạn, tránh càng xa nơi này càng tốt.
Một vụ kinh thiên động địa này không khỏi đả động đến những lão bất tử đang bế quan. Mọi ánh mắt đều hướng về nơi xảy ra trận chiến này, nhưng có một điều là họ hoàn toàn không thấy được gì khi nhìn về đó.
Ở Vạn Linh Học Viện!
Hai nàng Băng Băng và Tiên Nhi thở ra một hơi, cả hai thầm nói
"Chỉ có thể giúp chàng che dấu được như vậy thôi! Còn lại chàng phải tự lo, đừng có để mất mạng đó!"
Hai nàng đồng thanh xong thì quay ra nhìn nhau rồi cười nói
Băng Băng: "Mà hắn sao chết được cơ chứ!"
Tiên Nhi: "Đúng vậy a! Chàng không thiếu thủ đoạn bảo toàn tính mạng! Chúng ta chỉ cần che dấu giúp chàng lúc này thôi là được rồi!"
Hai người Băng Băng và Tiên Nhi chính là tác giả của việc đám bất tử kia không nhìn thấy được ai đang gây ra trận chiến này.
Tổng bộ Ám Điện!
Trong một căn phòng, nơi đây có một cái ghế trông như vương tọa của mấy tên ma vương trong truyện tranh vây. Một thân ảnh đang an tọa trên đó, kẻ này cũng đang hướng thần thức về nơi Thiên Long, miệng khẽ hé nói
"Hừm! Không ngờ Hợp Thể Kỳ mà cũng không ăn thua với tên nhóc này! Quả là một tên quái vật chân chính, năm đó con ả kia cũng không thể sánh nổi. Hừ, có lẽ ta nên đích thân ra tay chăng? Con ả kia lại còn dở trò che mắt thiên hạ nữa, nếu không phải ta chưa khôi phục hẳn thì ta đã không để ngươi toại nguyện rồi!"
Quay lại chỗ Thiên Long!
Cứ thế, quang cầu và quang trụ kịch liệt va chạm với nhau. Xung quanh liên tục bị xung chấn giữa hai đại chiêu tàn phá dữ dội.
Sau một lúc, hai đại chiêu bất phân thắng bại lúc này đã xảy ra dị biến. Chỉ thấy quang trụ dần dần bị quang cầu đẩy lui từng li từng tí một.
Thấy vậy Thiên Long hô lên: "Haha chết đi thằng đầu moi!"
Ám Dật cũng đã phát hiện ra dọ trạng này, hắn đã dự đoán trước là mình sẽ không trụ được lâu rồi. Ám Dật nghiến răng quát lên
Ám Dật: "Giết ta? Nằm mơ đi, tên tiểu tử nhà ngươi chưa có cái khả năng đó!"
Dứt câu, Ám Dật lập tức phi thẳng Ám Dạ Kiếm về phía quang cầu. Nghiến răng nghiến lợi, Ám Dật hét lên
"BẠO!"
Quang trụ lẫn Ám Dạ Kiếm theo tiếng hét của Ám Dật lập tức nổ tung. Thiên Cấp Pháp Bảo phát nổ thì đủ hiểu rồi đó, uy lực phải nói là kinh người.
Kèm theo quang trụ vốn đã mang theo lực hủy diệt khủng khiếp rồi, nay phát nổ còn kinh khủng hơn nữa. Hai thứ tự bạo, kéo theo tứ sắc quang cầu cũng phát nổ theo.
Một vụ nổ khủng khiếp hơn cả bom hạt nhân xảy ra ngay giữa bầu trời. Vài ngàn dặm xung quanh, không gian lập tức bị nát vụn.
Hư không phong bạo xuất hiện liên miên, cả một vùng trời xanh thẳm liền biến thành hư không đen kịt cùng những lôi đình xuất hiện trong hư không phong bạo.
Ám Dật bị dính sát thương từ vụ nổ, da thịt bị thổi bay không ít để lộ ra hẳn xương trắng. Không những thế, khuôn mặt cũng bị thổi bay mất một phần tư, mất một tay một chân.
Hắn vẫn cắn răng chịu đựng, tìm đường sống trong cái chết. Hắn đánh cược vào lần này, hắn lập tức chui thẳng vào một mảng hư không phong bạo gần đó mà chuồn đi.
Chui vào đó với ngần nấy vết thương không khác gì tự sát. Nhưng ở lại còn chết nhanh hơn, vậy nên Ám Dật mới đáng cược mạng sống một lần.
Nếu thành công thì thoát được, giữ lấy một mạng này. Bại thì hắn bị hư không xoắn nát thành thịt vụn, linh hồn cũng bị tan biến trong hư không luôn.
Còn về Thiên Long thì bị vụ nổ thổi bay không còn xác từ đời nào rồi. Cho dù có là Lục Cấp Thể Tu cũng chả thể chịu được vụ nổ kinh thiên động địa đó.
May mà hắn cái gì cũng thiếu chỉ có mạng sống là không thiếu. Bằng không bộ truyện xin tuyên bố kết thúc tại đây luôn rồi.
Mãi một thời gian lâu sau, vụ nổ mới dần dần tan đi. Để lại một khu hoang tàn không thể hoang tàn hơn được nữa, cùng đó là một khoảng trời đen kịt đang dần dần được vá lại một cách chậm rãi.
Lúc sau, giữa không trung, từ đâu xuất hiện máu huyết, bắt đầu tụ lại. Rồi dần dần một người không mặc gì được hình thành, đó chả ai khác ngoài Thiên Long được hồi sinh nhờ cái huyết mạch hack vãi linh hồn kia.
Sau khi được tái tạo, Thiên Long vươn vai một cái nói
Thiên Long: "Má! Không ngờ hắn lại chọn chui vào đó! Mất bố nó linh hồn của một Hợp Thể Kỳ, không thì đẳng cấp Hồn Tu của mình đã tăng không ít rồi!"
Nhìn cảnh tượng hoang tàn xung quanh một hồi, Thiên Long nói
Thiên Long: "Thôi thì cũng kết thúc rồi! Té về với cô nàng kia thôi, không biết đã lên đường đến Học Viện chưa?"
Dứt câu, Thiên Long liên tục xài Thuấn Di mà quay về Ninh Gia.
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Đa tạ đh boysaudoi90 đã Đề Cử, đẩy KP và ủng hộ TLT