Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống
Chương 50 : Đấu Giá Bắt Đầu
Ngày đăng: 09:02 20/07/20
Tác: Theo ý đọc giả giờ mình sẽ đổi xưng hô giữa Thiên Long và Ngọc Anh thành chàng - thiếp cho hợp thời nhé. Nếu thích xưng hô như cũ hơn thì cmt nói cho mình biết. Mình sẽ phải theo số đông!
Sau khi tiêu diệt Diệp Sát xong, Thiên Long quay về Thiên Kiếm Thành tới cổng thì ném cho mỗi tên canh cổng một viên thượng phẩm linh thạch. Hai tên liên tục gật đầu cảm ơn Thiên Long, hắn cũng chả buồn để ý rồi cứ vậy hắn tiến về phòng trọ.
Quay về quán trọ, tiến lên lầu hai rồi về phòng của mình. Mở cửa ra thì đập vào mắt là cảnh Ngọc Anh cơ thể không một mảnh vải nằm giữa giường ngáy o o. Đã thế lại còn dạng cả hai chân hai tay ra mà ngủ nữa, bộ ngực to tròn mềm mại nhấp nhô theo từng nhịp thở của nàng. Phía dưới khe suối trơn nhẵn, tiểu huyệt hơi hơi đóng mở theo nhịp thở của nàng.
Thiên Long thấy vậy thì cũng bó tay cô nàng này, kích hoạt Tinh Không sáo tranh xong cứ vậy mà đi ngủ. Đúng là vô lo vô nghĩ, ngắm nghía một lúc xong thì Thiên Long phất tay một cái hiệu ứng phòng thủ của Tinh Không sáo trang được giải trừ, vì dù sao hắn mới là chủ nhân chính thức của nó.
Rồi sau đó Thiên Long cũng thoát toàn bộ đồ trên người của mình ra rồi nhảy lên giường đè phía trên người nàng, cự long đặt tại tiểu huyệt của nàng rồi hạ từ từ xuống cho cự long đi một đường vào tận hoa tâm của nàng.
Ngọc Anh khi được cự long lấp đầy chỗ đó thì hai mắt vẫn nhắm tịt mặt cười cười hai tay ôm đầu Thiên Long vào ngực mình và miệng thì nói mơ
Ngọc Anh: Nhanh đi Long! Rồi cùng thiếp đi ngủ nào.
Thiên Long thấy nàng như vậy thì cười khổ, không biết nói sao với cô nàng này nữa. Và cứ thế Thiên Long di chuyển cự long tận hai tiếng rồi bắn tinh hoa vào bên trong nàng khiến bụng nàng hơi to lên rồi sau đó ôm nàng đi ngủ luôn.
Sáng hôm sau, Ngọc Anh dậy trước bỗng nàng thấy chỗ đó đang được lấp đầy và cái bụng mìn lại bị bơm đầy. Thấy vậy Ngọc Anh nhìn về thân ảnh đang nằm ôm lấy mình, nàng đưa tay ra ngay chỗ thịt mềm bên eo hắn rồi xoắn mạnh một cái.
Thiên Long đang mơ vớ vẩn thì cảm giác đau đớn từ eo truyền tới khiến hắn đau vãi đạn. Hắn lập tức mở to mắt hét lên
Thiên Long: Ái Dồ Ôi! Má ơi đau vãi đạn! Sang nàng làm vậy chứ! Ahhhhh mau bỏ ra đi chết ta mất.
Ngọc Anh bĩu môi nói: Sau dám nhân lúc thiếp ngủ mà hành sự không? Mỗi lần toàn bơm cả đống như này ai chịu nổi hả?
Vừa nói nàng vừa gia tăng lực lượng véo, Thiên Long mặt mày méo cố gắng gượng nói: Ahhh ta biết lỗi rồi, sau không dám nữa. Lão bà đại nhân xin tha cho tiểu nhân.
Ngọc Anh vừa bực vừa buồn cười nói: Còn không mau rút cái thứ đó ra khỏi người thiếp.
Thiên Long méo mặt nói: Nàng không bỏ ra thì ta rút ra kiểu gì?
Ngọc Anh hừ một cái rồi buông tay ra, thấy vậy Thiên Long mới thở ra một hơi, dù có mạnh tới đâu thì đó cũng là điểm yếu của cánh nam nhân để nữ nhân nhắm vào. Rồi sau đó hắn mới từ từ đem cự long rút ra, từ tiểu huyệt của nàng chảy ra dòng nước trắng đặc sệt.
Ngọc Anh: Hừ, làm thiếp lại phải đi xử lý đống này. Chàng mau chuẩn bị để rồi tham gia buổi đấu giá đi.
Dứt câu nàng rời khỏi giường đi vào phòng tắm để xử lí đống hổ lốn do Thiên Long gây ra. Thiên Long thấy vậy thì chỉ biết cười không nói gì, hắn nhanh chóng dùng thủy linh lực bao bọc cơ thể rồi lúc sau mồ hôi trên người đã trôi hết. Xong xuôi hắn cũng lấy ra bộ trang phục mặc vào.
Lúc sau Ngọc Anh cũng từ phòng tắm đi ra và lần này nàng đã mặc Tinh Không sáo trang lên và biến nó thành một bộ đồ màu trắng, nhìn qua nàng như một tiên nữ hạ phàm vậy.
Nàng nhanh chóng tiến lại khoác tay Thiên Long nói: Mau đi thôi, thiếp nóng lòng muốn tham dự buổi đấu giá này lắm rồi.
Thiên Long thấy nàng hứng khởi như vậy thì đưa tay ra bẹo má nàng cười nói: Không ngờ nàng còn hào hứng hơn cả ta đó.
Ngọc Anh bĩu môi nói: Thì sao chứ, thiếp đây lần đầu được tham dự mấy việc như này mà. Dù ở Trái Đất mang tiếng tiểu thư nhưng đã bao giờ được tham gia mấy sự kiện như này đâu.
Thiên Long cười đáp: Được rồi, vậy thì chúng ta đi thôi.
Nói xong Thiên Long cùng Ngọc Anh cùng khoác tay nhau rời khỏi quán trọ hướng về phía Vạn Bảo Các mà đi. Hai người đi trên đường thì Thiên Long cũng để ý có rất nhiều người đang giống như hắn đi về phía Vạn Bảo Các để tham dự buổi đấu giá.
Hắn dùng [Quan sát] để mà xem thông tin tu vị mấy người này thì hắn thấy có vài người tu vị đạt tới Luyện Hư Kỳ. Có vẻ như lần này đấu giá có thứ khiến cả Luyện Hư Kỳ để ý, Thiên Long đang quan sát đám tu sĩ tấp nập tiến vào Vạn Bảo Các thì đột nhiên khựng lại, Ngọc Anh thấy vậy thì lên tiếng nói
Ngọc Anh: Sao vậy Long?
Thiên Long cười nói: Nàng nhớ hôm qua ta kêu có kẻ ám sát ta chứ?
Ngọc Anh nhớ đến điều này thì đáp: Có, mà như vậy có gì sao? Không phải huynh diệt hắn rồi sao?
Thiên Long đáp: Diệt thì diệt rồi chỉ là thấy được kẻ thuê sát thủ ám sát ta mà thôi.
Ngọc Anh ngạc nhiên nói: Thật ư? Sao chàng biết được?
Thiên Long: Hệ thống! Và kẻ đó kia kìa.
Thiên Long dứt câu thì chỉ tay về hai thân ảnh, Ngọc Anh cũng theo hướng đó mà nhìn. Nàng thấy đó là một nam trung niên cùng một cô nàng khá là nóng bỏng chỉ là không thể nào so được với nàng mà thôi.
Ngọc Anh quay ra nhìn Thiên Long hỏi: Đó là ai vậy?
Do nàng lúc Thiên Long đối đầu Trình Thụy thì nàng đang ngồi thẩm đợi hắn quay lại rồi. Thiên Long trả lời câu hỏi của nàng
Thiên Long: Đó chính là tên thành chủ Trình Thụy cùng vợ hắn, Thủy Hoa! Hừ do bọn chúng biết tên Trình Niên đã mất tu vị cùng thiên phú nên mới tức giận thuê sát thủ vì chúng sợ ta gọi Thủy Băng Băng tới diệt Thiên Kiếm Tông.
Ngọc Anh: Ồ! Ra là vậy!
Thiên Long: Chúng cứ nghĩ ta bị thủ tiêu rồi, nhưng chúng nào có biết ta lại biết được cả việc chúng là người thuê sát thủ rồi chứ.
Ngọc Anh nhìn hắn nói: Vậy chàng định Triệu Hồi Lão Bà Chi Thuật à?
Thiên Long lắc đầu nói: Không! Ta sẽ tự mình giải quyết chúng. Không cần phiền đến lão bà Thủy Băng Băng.
Ngọc Anh chỉ gật đầu đồng ý với hắn, Thiên Long lại nói: Bây giờ thì đợi hai kẻ đó vào trước đi đã rồi chúng ta vào sau. Dù sao cũng có phòng đặt trước từ Lệ Hương rồi.
Ngọc Anh: Được.
Một lúc sau thì hắn thấy Trình Thụy cùng Thủy Hoa tiến vào rồi thì hắn mới cùng Ngọc Anh tiến vào trong Vạn Bảo Các. Và Lệ Hương thấy hai người tiến vào cũng đích thân ra đón khiến đám người xung quanh không khỏi hiếu kì về bọn hắn.
Nhưng Thiên Long vẫn như thường lệ chả quan tâm. Lệ Hương hướng phía Thiên Long nói
Lệ Hương: Hừm, ngươi đến muộn nha.
Thiên Long cười nói: À chỉ là do gặp cừu nhân nên là tránh mặt một chút thôi.
Lệ Hương: Ồ! Kẻ đó là ai? Có cần ta giúp gì không?
Thiên Long cười nói: Là tên thành chủ cùng phu nhân của hắn. Nàng giúp được không hì hì
Lệ Hương nhếch mép cười nói: Chỉ là một tên thành chủ mà thôi, Lệ Hương ta chưa ngán. Ta có thể giúp được gì cho ngươi.
Thiên Long cười nói: Vậy thì nàng có thể cho ta biết hắn ở phòng nào và khi hắn mua được vật phẩm nào thì có thể để ta mang lên cho hắn không?
Lệ Hương nghĩ một lúc nói: Được! Hắn là thành chủ nên cũng được vào một phòng vip và hên cho ngươi là hắn chỉ cách phòng của ngươi một phòng.
Thiên Long nhếch mép cười nói: Vậy thì tốt.
Lệ Hương: Được rồi, giờ thì mau theo ta tới phòng của ngươi, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi đó.
Thiên Long gật đầu rồi cùng Ngọc Anh đi theo Lệ Hương. Ngọc Anh tò mò hỏi: Chàng định xử lý chúng như nào?
Thiên Long cười gian nói: Bí mật hà hà!
Ngọc Anh bĩu môi nói: Giả thần giả quỷ.
Sau một lúc hắn cùng Ngọc Anh được Lệ Hương dẫn tới một căn phòng, trước khi vào nàng còn chỉ tay vào căn phòng cách phòng hắn một phòng bên trái nói
Lệ Hương: Đó chính là phòng của tên thành chủ, lát nữa hắn mà đấu giá được thứ gì sẽ truyền âm cho ngươi.
Thiên Long gật đầu nói: Đa tạ nàng đã giúp.
Lệ Hương cười đáp: Không có gì! Chỉ là tiện tay thôi dù sao chúng ta cũng là bằng hữu mà.
Thiên Long chỉ cười rồi cùng Ngọc Anh tiến vào phòng. Vào trong thì bên thấy đây là một căn phòng đủ để sánh với khách sạn năm sao, rộng rãi đầy đủ bàn ghế cùng một đôi giường và có cả phòng tắm. Trước mặt là một tấm kính nhìn từ trong ra thì được nhưng không thể nhìn từ ngoài vào và nó còn chống cả thần thức.
Tiến đến trước tấm kính đó Thiên Long nhìn xuống thấy rất nhiều người ngồi thành vòng cung quanh một cái sân khấu lớnvà trên đó là một cô nàng dáng người rất thon gọn đầy đặn, có vẻ nàng là người chủ trì buổi đấu giá hôm nay. Và sau nàng là một tấm rèm để che đi những vật phẩm đấu giá. Để ý xung quanh cũng có những tấm kính như mình thì hắn cũng biết đó là những người có thẻ vip.
Lúc này cô nàng đứng trên sân khấu bắt đầu vận dụng linh lực nói:
"CHÀO MỪNG CÁC VỊ KHÁCH QUÝ CÓ MẶT TẠI ĐÂY ĐỂ THAM GIA BUỔI ĐẤU GIÁ CỦA CHÚNG TÔI. CHÚNG TÔI KHÔNG ĐỂ QUÝ VỊ ĐỢI LÂU NỮA, BUỔI ĐẤU GIÁ XIN ĐƯỢC BẮT ĐẦU"
Tác: Cầu đề cử, cầu ủng hộ x3
Điều mình muốn phải nói ba lần 😅
Sau khi tiêu diệt Diệp Sát xong, Thiên Long quay về Thiên Kiếm Thành tới cổng thì ném cho mỗi tên canh cổng một viên thượng phẩm linh thạch. Hai tên liên tục gật đầu cảm ơn Thiên Long, hắn cũng chả buồn để ý rồi cứ vậy hắn tiến về phòng trọ.
Quay về quán trọ, tiến lên lầu hai rồi về phòng của mình. Mở cửa ra thì đập vào mắt là cảnh Ngọc Anh cơ thể không một mảnh vải nằm giữa giường ngáy o o. Đã thế lại còn dạng cả hai chân hai tay ra mà ngủ nữa, bộ ngực to tròn mềm mại nhấp nhô theo từng nhịp thở của nàng. Phía dưới khe suối trơn nhẵn, tiểu huyệt hơi hơi đóng mở theo nhịp thở của nàng.
Thiên Long thấy vậy thì cũng bó tay cô nàng này, kích hoạt Tinh Không sáo tranh xong cứ vậy mà đi ngủ. Đúng là vô lo vô nghĩ, ngắm nghía một lúc xong thì Thiên Long phất tay một cái hiệu ứng phòng thủ của Tinh Không sáo trang được giải trừ, vì dù sao hắn mới là chủ nhân chính thức của nó.
Rồi sau đó Thiên Long cũng thoát toàn bộ đồ trên người của mình ra rồi nhảy lên giường đè phía trên người nàng, cự long đặt tại tiểu huyệt của nàng rồi hạ từ từ xuống cho cự long đi một đường vào tận hoa tâm của nàng.
Ngọc Anh khi được cự long lấp đầy chỗ đó thì hai mắt vẫn nhắm tịt mặt cười cười hai tay ôm đầu Thiên Long vào ngực mình và miệng thì nói mơ
Ngọc Anh: Nhanh đi Long! Rồi cùng thiếp đi ngủ nào.
Thiên Long thấy nàng như vậy thì cười khổ, không biết nói sao với cô nàng này nữa. Và cứ thế Thiên Long di chuyển cự long tận hai tiếng rồi bắn tinh hoa vào bên trong nàng khiến bụng nàng hơi to lên rồi sau đó ôm nàng đi ngủ luôn.
Sáng hôm sau, Ngọc Anh dậy trước bỗng nàng thấy chỗ đó đang được lấp đầy và cái bụng mìn lại bị bơm đầy. Thấy vậy Ngọc Anh nhìn về thân ảnh đang nằm ôm lấy mình, nàng đưa tay ra ngay chỗ thịt mềm bên eo hắn rồi xoắn mạnh một cái.
Thiên Long đang mơ vớ vẩn thì cảm giác đau đớn từ eo truyền tới khiến hắn đau vãi đạn. Hắn lập tức mở to mắt hét lên
Thiên Long: Ái Dồ Ôi! Má ơi đau vãi đạn! Sang nàng làm vậy chứ! Ahhhhh mau bỏ ra đi chết ta mất.
Ngọc Anh bĩu môi nói: Sau dám nhân lúc thiếp ngủ mà hành sự không? Mỗi lần toàn bơm cả đống như này ai chịu nổi hả?
Vừa nói nàng vừa gia tăng lực lượng véo, Thiên Long mặt mày méo cố gắng gượng nói: Ahhh ta biết lỗi rồi, sau không dám nữa. Lão bà đại nhân xin tha cho tiểu nhân.
Ngọc Anh vừa bực vừa buồn cười nói: Còn không mau rút cái thứ đó ra khỏi người thiếp.
Thiên Long méo mặt nói: Nàng không bỏ ra thì ta rút ra kiểu gì?
Ngọc Anh hừ một cái rồi buông tay ra, thấy vậy Thiên Long mới thở ra một hơi, dù có mạnh tới đâu thì đó cũng là điểm yếu của cánh nam nhân để nữ nhân nhắm vào. Rồi sau đó hắn mới từ từ đem cự long rút ra, từ tiểu huyệt của nàng chảy ra dòng nước trắng đặc sệt.
Ngọc Anh: Hừ, làm thiếp lại phải đi xử lý đống này. Chàng mau chuẩn bị để rồi tham gia buổi đấu giá đi.
Dứt câu nàng rời khỏi giường đi vào phòng tắm để xử lí đống hổ lốn do Thiên Long gây ra. Thiên Long thấy vậy thì chỉ biết cười không nói gì, hắn nhanh chóng dùng thủy linh lực bao bọc cơ thể rồi lúc sau mồ hôi trên người đã trôi hết. Xong xuôi hắn cũng lấy ra bộ trang phục mặc vào.
Lúc sau Ngọc Anh cũng từ phòng tắm đi ra và lần này nàng đã mặc Tinh Không sáo trang lên và biến nó thành một bộ đồ màu trắng, nhìn qua nàng như một tiên nữ hạ phàm vậy.
Nàng nhanh chóng tiến lại khoác tay Thiên Long nói: Mau đi thôi, thiếp nóng lòng muốn tham dự buổi đấu giá này lắm rồi.
Thiên Long thấy nàng hứng khởi như vậy thì đưa tay ra bẹo má nàng cười nói: Không ngờ nàng còn hào hứng hơn cả ta đó.
Ngọc Anh bĩu môi nói: Thì sao chứ, thiếp đây lần đầu được tham dự mấy việc như này mà. Dù ở Trái Đất mang tiếng tiểu thư nhưng đã bao giờ được tham gia mấy sự kiện như này đâu.
Thiên Long cười đáp: Được rồi, vậy thì chúng ta đi thôi.
Nói xong Thiên Long cùng Ngọc Anh cùng khoác tay nhau rời khỏi quán trọ hướng về phía Vạn Bảo Các mà đi. Hai người đi trên đường thì Thiên Long cũng để ý có rất nhiều người đang giống như hắn đi về phía Vạn Bảo Các để tham dự buổi đấu giá.
Hắn dùng [Quan sát] để mà xem thông tin tu vị mấy người này thì hắn thấy có vài người tu vị đạt tới Luyện Hư Kỳ. Có vẻ như lần này đấu giá có thứ khiến cả Luyện Hư Kỳ để ý, Thiên Long đang quan sát đám tu sĩ tấp nập tiến vào Vạn Bảo Các thì đột nhiên khựng lại, Ngọc Anh thấy vậy thì lên tiếng nói
Ngọc Anh: Sao vậy Long?
Thiên Long cười nói: Nàng nhớ hôm qua ta kêu có kẻ ám sát ta chứ?
Ngọc Anh nhớ đến điều này thì đáp: Có, mà như vậy có gì sao? Không phải huynh diệt hắn rồi sao?
Thiên Long đáp: Diệt thì diệt rồi chỉ là thấy được kẻ thuê sát thủ ám sát ta mà thôi.
Ngọc Anh ngạc nhiên nói: Thật ư? Sao chàng biết được?
Thiên Long: Hệ thống! Và kẻ đó kia kìa.
Thiên Long dứt câu thì chỉ tay về hai thân ảnh, Ngọc Anh cũng theo hướng đó mà nhìn. Nàng thấy đó là một nam trung niên cùng một cô nàng khá là nóng bỏng chỉ là không thể nào so được với nàng mà thôi.
Ngọc Anh quay ra nhìn Thiên Long hỏi: Đó là ai vậy?
Do nàng lúc Thiên Long đối đầu Trình Thụy thì nàng đang ngồi thẩm đợi hắn quay lại rồi. Thiên Long trả lời câu hỏi của nàng
Thiên Long: Đó chính là tên thành chủ Trình Thụy cùng vợ hắn, Thủy Hoa! Hừ do bọn chúng biết tên Trình Niên đã mất tu vị cùng thiên phú nên mới tức giận thuê sát thủ vì chúng sợ ta gọi Thủy Băng Băng tới diệt Thiên Kiếm Tông.
Ngọc Anh: Ồ! Ra là vậy!
Thiên Long: Chúng cứ nghĩ ta bị thủ tiêu rồi, nhưng chúng nào có biết ta lại biết được cả việc chúng là người thuê sát thủ rồi chứ.
Ngọc Anh nhìn hắn nói: Vậy chàng định Triệu Hồi Lão Bà Chi Thuật à?
Thiên Long lắc đầu nói: Không! Ta sẽ tự mình giải quyết chúng. Không cần phiền đến lão bà Thủy Băng Băng.
Ngọc Anh chỉ gật đầu đồng ý với hắn, Thiên Long lại nói: Bây giờ thì đợi hai kẻ đó vào trước đi đã rồi chúng ta vào sau. Dù sao cũng có phòng đặt trước từ Lệ Hương rồi.
Ngọc Anh: Được.
Một lúc sau thì hắn thấy Trình Thụy cùng Thủy Hoa tiến vào rồi thì hắn mới cùng Ngọc Anh tiến vào trong Vạn Bảo Các. Và Lệ Hương thấy hai người tiến vào cũng đích thân ra đón khiến đám người xung quanh không khỏi hiếu kì về bọn hắn.
Nhưng Thiên Long vẫn như thường lệ chả quan tâm. Lệ Hương hướng phía Thiên Long nói
Lệ Hương: Hừm, ngươi đến muộn nha.
Thiên Long cười nói: À chỉ là do gặp cừu nhân nên là tránh mặt một chút thôi.
Lệ Hương: Ồ! Kẻ đó là ai? Có cần ta giúp gì không?
Thiên Long cười nói: Là tên thành chủ cùng phu nhân của hắn. Nàng giúp được không hì hì
Lệ Hương nhếch mép cười nói: Chỉ là một tên thành chủ mà thôi, Lệ Hương ta chưa ngán. Ta có thể giúp được gì cho ngươi.
Thiên Long cười nói: Vậy thì nàng có thể cho ta biết hắn ở phòng nào và khi hắn mua được vật phẩm nào thì có thể để ta mang lên cho hắn không?
Lệ Hương nghĩ một lúc nói: Được! Hắn là thành chủ nên cũng được vào một phòng vip và hên cho ngươi là hắn chỉ cách phòng của ngươi một phòng.
Thiên Long nhếch mép cười nói: Vậy thì tốt.
Lệ Hương: Được rồi, giờ thì mau theo ta tới phòng của ngươi, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi đó.
Thiên Long gật đầu rồi cùng Ngọc Anh đi theo Lệ Hương. Ngọc Anh tò mò hỏi: Chàng định xử lý chúng như nào?
Thiên Long cười gian nói: Bí mật hà hà!
Ngọc Anh bĩu môi nói: Giả thần giả quỷ.
Sau một lúc hắn cùng Ngọc Anh được Lệ Hương dẫn tới một căn phòng, trước khi vào nàng còn chỉ tay vào căn phòng cách phòng hắn một phòng bên trái nói
Lệ Hương: Đó chính là phòng của tên thành chủ, lát nữa hắn mà đấu giá được thứ gì sẽ truyền âm cho ngươi.
Thiên Long gật đầu nói: Đa tạ nàng đã giúp.
Lệ Hương cười đáp: Không có gì! Chỉ là tiện tay thôi dù sao chúng ta cũng là bằng hữu mà.
Thiên Long chỉ cười rồi cùng Ngọc Anh tiến vào phòng. Vào trong thì bên thấy đây là một căn phòng đủ để sánh với khách sạn năm sao, rộng rãi đầy đủ bàn ghế cùng một đôi giường và có cả phòng tắm. Trước mặt là một tấm kính nhìn từ trong ra thì được nhưng không thể nhìn từ ngoài vào và nó còn chống cả thần thức.
Tiến đến trước tấm kính đó Thiên Long nhìn xuống thấy rất nhiều người ngồi thành vòng cung quanh một cái sân khấu lớnvà trên đó là một cô nàng dáng người rất thon gọn đầy đặn, có vẻ nàng là người chủ trì buổi đấu giá hôm nay. Và sau nàng là một tấm rèm để che đi những vật phẩm đấu giá. Để ý xung quanh cũng có những tấm kính như mình thì hắn cũng biết đó là những người có thẻ vip.
Lúc này cô nàng đứng trên sân khấu bắt đầu vận dụng linh lực nói:
"CHÀO MỪNG CÁC VỊ KHÁCH QUÝ CÓ MẶT TẠI ĐÂY ĐỂ THAM GIA BUỔI ĐẤU GIÁ CỦA CHÚNG TÔI. CHÚNG TÔI KHÔNG ĐỂ QUÝ VỊ ĐỢI LÂU NỮA, BUỔI ĐẤU GIÁ XIN ĐƯỢC BẮT ĐẦU"
Tác: Cầu đề cử, cầu ủng hộ x3
Điều mình muốn phải nói ba lần 😅