Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 16 : Cho Ngươi Năm Triệu (16)

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Edit:An Minh Tuệ.



____________________



Giang Niệm trong mơ hay ngoài mơ đối với thần tài đều phá lệ thành kính, cô cảm thấy cô lẽ ra có thể đạt được thần tài chiếu cố, dù sao hắn khả năng cũng tìm không được giống cô dạng này một tín đồ tiều tụy.



Bất quá giấc mơ của cô rất nhanh liền tan nát, buổi tối thời điểm cô đưa Thẩm Minh rời đi, tên ma quỷ kia liền ra tay đánh nát giấc mơ nhà giàu, giấc mơ du lịch vòng quanh thế giới, bây giờ tất cả những gì cô sắp xếp chỉ còn lại trong mơ...



Hắn sờ sờ đầu cô, trong thanh âm thanh lãnh lộ ra một chút ôn nhu:



“Chuyện này là mẹ anh làm không đúng, anh thay mặt mẹ xin lỗi em, bà không xấu, đối với em cũng không có ác ý, chỉ là anh không có đi theo kế hoạch của bà, cho nên giận chó đánh mèo lên em. Lần này anh rời khỏi, cũng là nghĩ hướng trong nhà cho thấy anh có ý nghĩ của mình cùng quyết định.”



Giang Niệm còn có thể làm sao nha, đành phải làm một nữ chính xem tiền tài như cặn bã, tại thời điểm nam chính có yêu cầu cô có thể cầm chặt không cho sao?



Cô bẹp miệng, muốn nói không quan hệ, cô rất thích dạng này giận chó đánh mèo a... Nếu như là lửa giận đó hừng hực hơn có phải hay không không chỉ có năm triệu rồi??



Thế nhưng là không thể, bởi vì cô là một nữ chính mà vô số tiền tài có đạp ở dưới chân cũng có thể mặt không đổi sắc a!



Giang Niệm lề mà lề mề từ trong áo lấy ra ví tiền, lại từ trong ví tiền lấy ra thẻ, đưa cho hắn nói:



“ Em rõ ràng, em đều hiểu... Em không có ghi hận mẹ anh, em biết bác cũng là vì muốn tốt cho anh.”



Thẩm Minh ân một tiếng, đem thẻ thu vào, sau đó ôm lấy cô:



“Niệm Niệm, đừng lo lắng.”



Cô ân một tiếng, ghé vào trong ngực hắn, tuyệt vọng nhắm mắt lại.



...... Chẳng lẽ là thần tài không có nghe thấy cô cầu nguyện đến tiều tụy dáng vóc sao?



“Ân? Tại sao khóc?”



“Liền là nghĩ đến muốn cùng anh tách ra...”



Hắn cười cười, muốn nói cô gái ngốc, cúi đầu hôn môi của cô.
Thẩm Minh là buổi tối mới trở về, cô phát hiện hơn một tháng không gặp, Thẩm Minh nhìn giống như càng đẹp trai hơn, gương mặt kia vốn là không thể bắt bẻ, một thân khí chất tự nhiên mà thành, trầm ổn nội liễm, phong thái tuyệt tuyệt.



Hắn cởi áo khoác treo ở một bên, kéo tay áo đi tới, trông thấy cô lúc đáy mắt tràn đầy ý cười, xoa xoa đầu cô nói:



“Có đói bụng không? Chờ anh tắm rửa liền ra ngoài ăn cơm.”



Một người đàn ông như vậy mà cởi quần áo ra càng khiến người ta cảm thấy dụ dỗ.



Giang Niệm cảm thấy cô vẫn là thật muốn hắn, mặc dù đây là ma quỷ đã làm vỡ vụn mộng phú bà của cô, vẫn là không nhịn được ôm lấy eo của hắn:



“Thẩm Minh, chúng ta lâu như vậy không gặp, anh cũng không nhớ em à? Làm sao lại nghĩ đến ăn đâu?”



Thẩm Minh nhíu mày, xoa bóp gương mặt cô:



“Hừm, anh cần hướng em biểu đạt một chút nỗi nhớ tình yêu sao?”



Trên mặt hắn cười thoạt nhìn như là không có ý tốt, có chút nguy hiểm, Giang Niệm ho một tiếng buông ra hắn:



“Được rồi được rồi, anh đi tắm rửa đi, em thật đói!”



Hắn liếc cô một cái, nhàn nhạt: “Ân.”



____________________________



Cắm vào phiếu tên sách



Tác giả có lời muốn nói:



Không có ý tứ, ta hôm nay sửa chữa thật nhiều lần _(:з” ∠)_



PS: Ba mươi vị trí đầu đưa tiểu hồng bao a, quá không có ý tứ càng chậm.



______________________