Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 60 : Khuynh thế tuyệt luyến (1)

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Edit: An Minh Tuệ.



____________________



Đồ ăn sáng của cả nhà ông chủ than đá cũng là rất đặc biệt, bánh bao lớn, bánh bao lớn, mấy cái bát cháo lớn cùng một bát đồ chua siêu lớn, bà nội Giang nấu trứng lá trà xanh cũng đặc biệt lớn, giờ phút này tất cả mọi người đang bóc vỏ trứng, gõ đến cả phòng đều vang tiếng leng keng.



Giờ phút này tất cả mọi người thấy cô đi xuống lầu, còn kinh ngạc vì ngày hôm nay cô lại dậy sớm như vậy, mau qua đây ăn cơm.



Mặc dù Giang Niệm đang đeo khóa trường mệnh* cùng vòng tay vàng, nhưng kỳ thật cô cũng đã trưởng thành, năm nay vừa qua khỏi sinh nhật thứ mười lăm, chuyển vào trường học trung học tư nhân nổi danh trong thành phố, học lớp chín. Mặc dù tuổi còn nhỏ là nhỏ một chút, nhưng Giang Niệm vẫn là rất hài lòng, dù sao cô thông minh như vậy còn có tài hoa, đi học lớp chín kia vậy không phải chỉ có thể làm thần đồng sao? Một đám trẻ con đều có thể giẫm dưới lòng bàn chân, không chừng còn có thể một lần thành danh, vậy lúc đó cô chính là tuyệt thế thiên tài.



*Khóa trường lạc ( Trường mệnh) được xem như biểu tượng thiêng liêng, một loại bùa bình an cổ của Trung Hoa cho việc bảo vệ.



Là biểu tượng chúc lành, khỏe mạnh, cầu nguyện cho những điều tốt đẹp nhất. Thường dành tặng cho trẻ em hoặc những người trẻ tuổi. Mong các em khỏe mạnh, ăn ngoan chóng lớn và xua đuổi tà ma, tránh bệnh tật ốm đau.



_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.



Nếu như có thể sống lâu trăm tuổi làm người chiến thắng khiến cho tất cả mọi người đều ghen tỵ thì tốt.



Đáng tiếc, thân là nữ chính, cô chính là vĩnh viễn cũng không thể xuôi gió xuôi nước, bình an vượt qua cả đời, nếu không có gặp được cái gì ngăn trở hay khó khăn thì chính là cô phụ thân phận của cô.



Một đời trước của Giang Niệm chết chính là rất sớm, còn chưa kịp sống yên vui sung sướng liền bị người khác làm cho tức chết.



Một đời này trừ phi là xảy ra chuyện lớn khiến nhà cô bị phá sản, nếu không cô hẳn là sẽ không bị người ta làm cho tức chết đơn giản như vậy, nghĩ như thế, quả nhiên cô lại mười phần an tâm, ở bên trong một mảnh kim quang lóng lánh ăn một cái bánh bao lớn, uống một bát cháo thật to, lại nhìn một chút cả căn phòng kim quang lóng lánh tất cả đều là hương vị Phú Quý, khẩu vị của cô lại mở rộng, thời điểm còn muốn ăn thêm trứng luộc nước trà liền bị mẹ Giang gõ tay: “Được rồi, không cho phép con ăn nữa.”



Giang Niệm ôi một tiếng, thân là con gái lớn của ông chủ than đá, sao có thể không dùng trứng lá trà? Như vậy thì làm thế nào có thể lộ ra rõ ràng thân phận quý giá của cô chứ.



Cha Giang thì tương đối hòa ái, nâng cao bụng lớn mập mạp của mình nói: “Con lại muốn ăn thêm, đợi lát nữa ăn quá no không thoải mái lại phải uống thuốc.”



Thân thể Giang Niệm không tốt, là bệnh từ trong bụng mẹ mang ra, nghe nói là mẹ Giang lúc sinh cô cơ thể không được tốt lắm, về sau lại không cẩn thận ngã một phát, dẫn đến sinh non, mặc dù thật vất vả liều mạng một hơi đem con gái sinh ra, bà thì không có đại sự gì, nhưng đứa bé lại phải ở bên trong hòm giữ nhiệt chờ đợi hai tháng mới đoạt lại được một cái mạng, bệnh này chính là từ khi đó mà có.



Về sau Giang Niệm dần dần lớn lên, đi bệnh viện không ít lần, kiểm tra cũng làm không ít, cuối cùng chơi đùa lung tung một phen, vẫn là nói phải tỉ mỉ đi khám, phải từ từ dưỡng, khả năng muốn hoàn toàn trị tận gốc liền không quá lớn.



Thật sự là không có biện pháp gì nữa,  lúc này người Giang gia mới từ bỏ giày vò Giang Niệm, chỉ có thể ở ngày bình thường đối với cô thêm nhiều sự quan tâm chăm sóc hơn. Cũng là bởi vì những quan hệ này, bà nội Giang cùng mẹ Giang liền mua khóa trường mệnh cùng vòng tay vàng đi tìm cao tăng đắc đạo cho mở ánh sáng, nghe nói không chỉ có thể bảo đảm bình an, còn có thể lại tà tránh tai, đặc biệt linh khí, Giang Niệm một lần mang liền mang cho tới bây giờ.



Cha Giang cùng mẹ Giang đối với cô đều tốt, ông nội Giang và bà nội Giang mặc dù nghiêm khắc chút, nhưng cũng không kém, về sau Giang Tiểu Bảo sinh ra, mặc dù hai người có đem càng nhiều tâm tư ở trên người cháu trai nhỏ, cũng không có bởi vì có cháu trai liền xem nhẹ Giang Niệm, cho nên tháng ngày Giang Niệm trôi qua cũng không tệ lắm.



_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue..



Ngày hôm nay Giang Niệm có thể ngủ đến tự nhiên dậy mới xuống lầu ăn cơm, còn là bởi vì ở trường học mới không thích ứng, bệnh nhẹ một trận, mới bị đưa về nhà tu dưỡng.



Giang Tiểu Bảo liền thảm rồi, sáng sớm liền bị đánh đi trường học đọc sách.



Ăn điểm tâm, Giang Niệm chuẩn bị đi dò xét lãnh thổ của cô một chút, như này sẽ để cho thể xác tinh thần của cô thư giãn sung sướng, đặc biệt có lợi cho dưỡng bệnh. Ông nội Giang cũng mang theo mũ rơm ra, đầu vai còn khiêng cây cuốc, ông cụ đã sáu mươi tuổi nhưng lại rất có sức, nào giống cô, đời trước cái tuổi này đều đã làm bạn với đất mẹ.



Ông nội cô giống như là sợ làm việc sẽ làm bị thương đến dây chuyền vàng, đều lấy xuống thả trong ngăn tủ.



“Ông nội, ông đào bãi cỏ này làm gì vậy?”



“Ông nhìn một miếng đất này lớn đều để không, trồng hoa cũng lãng phí, ông suy nghĩ đào vài miếng đất ra trồng một chút cải trắng dưa leo, lại cắm thêm hai cây hành cũng tốt, hiện tại trong thành phố này đồ ăn cũng quá đắt, một cây hành cũng thấy đắt đỏ, vậy còn không như mình trồng. Lại nói loại đồ ăn nhà trồng không có thuốc trừ sâu, ăn còn rất khỏe mạnh.”



Giang Niệm liền không nhịn được sợ hãi than, không hổ là cha của ông chủ than đá, đây thật là quá tiết kiệm quá có đầu óc buôn bán, không lãng phí trong nhà mỗi một tấc tài nguyên, là  một thương nhân hợp cách rồi!



“Ông nội, cháu đến giúp ông.”



...



Kỳ thật người Giang gia ở khu này với người ở đây không phú thì quý vẫn còn có chút không hợp nhau, làm một nhà giàu mới nổi hợp cách, người ngoài chỉ sợ không thể lý giải được tình cảm yêu quý của người một nhà họ Giang đối với kim quang lóng lánh, đều cảm thấy cái nhà này rất tục, còn thích nhất là đeo dây chuyền vàng, ngón tay lớn nhỏ đều đeo, thật là quá tục khí! Nói là cay con mắt cũng không đủ.



Huống chi Giang Niệm ốm yếu, không giống như những đứa trẻ bình thường đáng yêu khác được mọi người yêu thích, còn là một đứa trẻ, tính cách cũng quá an tĩnh trầm mặc, nghe nói ở trường học cũng không quá cùng các bạn học chơi, thành tích cũng.. ; ngược lại Giang Tiểu Bảo là hoạt bát một chút, nhưng chính là quá hoạt bát, ngày đầu tiên nhập học cùng bạn học đánh một trận, bị kêu phụ huynh. Hai chị em này mới chuyển trường đến không bao lâu liền thành danh nhân, đứa bé về nhà có thể không cùng trong nhà nói sao?



_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.



Sau đó lại nghe nói ông nội Giang gia đem vườn hoa khỏe mạnh đào lên, còn trồng đồ ăn vào, không khỏi lại trêu đến một đám nhà giàu, cùng mọi người cùng nhau lắc đầu, nhà giàu mới nổi quả nhiên là nhà giàu mới nổi, một chút thẩm mỹ đều không có, vườn này sao có thể tùy tiện đào sao? Muốn trồng đồ ăn không biết đi nông trường vùng ngoại ô sao? Chỉ cần cho ít tiền nhận thầu một khối đất, còn có người cho bạn chuẩn bị thật tốt, sau khi đồ ăn thu hoạch để cho người ta đi hái mang về là được, chỗ nào cần tự mình động vào?



Thế là không ít người sau khi quan sát một thời gian ngắn, cho Giang gia cái mác là tục khí vụng về, tự nhiên cũng không cần thiết phải kết giao.
...



Giang Niệm ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, cũng nên đi trường học biểu hiện một chút thông minh cùng tài trí của cô, cha Giang tự mình đưa hai chị em đi trường học, Giang Tiểu Bảo đặc biệt ngoan ngoãn tự động cầm ba lô cho cô, trên đường còn đụng phải mấy cậu nhóc Hoắc Bình cùng Trần Nghĩa, Từ Lập Hải, bọn cậu ngược lại là rất khó chịu đối với cô gật đầu.



Hoắc Bình: “Em đã hỏi ông nội em, ông nói là đúng vậy, hóa ra chị không có gạt chúng em.”



Giang Niệm cao ngạo lạnh lùng gật đầu, đó là dĩ nhiên, địa vị của Đại Hoàng kim vốn là thần thánh không thể xâm phạm.



Giang Tiểu Bảo giương lên hai cái cằm mập mạp của cậu: “Chị xưa nay không gạt người.”



Hoắc Bình đối Giang Tiểu Bảo hừ một tiếng, quay người muốn đi, Giang Niệm nói âm thanh: “Nhớ kỹ đánh cược của chúng ta.”



Hôm qua mấy cậu nhóc này thua, liền cho cô nói xin lỗi, trong nhà còn không có nói đâu. Quả nhiên Giang Niệm nói chuyện, thân thể mấy cậu nhóc liền cứng đờ, trượt đến nhanh hơn.



_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.



Giang Tiểu Bảo nói: “Chị, hôm nay sau khi tan học em liền áp lấy bọn họ đi trong nhà mình xin lỗi.”



Giang Niệm cười cười: “Không cần, bọn họ muốn đến chính mình sẽ đến, em đừng cho chị mất mặt là được rồi.”



Giang Tiểu Bảo dựa vào lí lẽ biện luận nói: “Em làm sao mất mặt? Ngày hôm qua là ngoài ý muốn, em là quá đói không còn khí lực, hẳn là ăn cơm tối lại đi liền sẽ không bị đánh.”



Giang Niệm nha một tiếng: “Mệt mỏi quá nha, nhanh, đi phòng học nghỉ một lát, ở bên ngoài như vậy tro bụi thật lớn mặt trời cũng thật lớn.”



Giang Tiểu Bảo: “...”



Giang Niệm đều muốn làm sao ở trường học phát huy, sau đó cô phát hiện, cô giống như nghĩ sai, đây là trường học quý tộc tư nhân, từ nhà trẻ bắt đầu chính là áp dụng dạy học nửa tiếng Anh, một đường thăng lên đến trình độ Anh ngữ của học sinh toàn trường dù là nói chuyện hay đọc sách hoàn toàn không là vấn đề. Trừ Anh ngữ, cạnh tranh trong đám bạn học cũng đặc biệt kịch liệt, ở trước sau bàn cô từng cái đều là học tập cuồng ma, tiết khóa thứ nhất có kiểm tra, bạn ngồi cùng bàn của cô cũng bởi vì sơ ý chủ quan tính sai một chút sau đó liền oa oa khóc lớn, nhìn thật đáng buồn đáng thương.



Giang Niệm tâm thật, an ủi cô một chút: “Không sao, lần sau cậu sửa sai liền tốt rồi.”



Tiểu Đồng cùng bàn nước mắt lưng tròng liếc nhìn cô một cái: “Lần tiếp theo? Nếu như đây là thi cấp ba, còn có thể cho tớ cơ hội lần sau sao? Loại sai lầm này sao tớ có thể phạm phải? Cái này vốn là không nên sai! Tớ không nên sai ô ô ô ô.”



Người này bộ dáng nghiêm túc thực sự để Giang Niệm cảm thụ rung động.



... Cô sờ lên khóa trường mệnh giấu ở trong quần áo, may mắn cảm khái một câu, còn tốt còn tốt, lòng của cô vẫn là thuộc về Đại Hoàng kim, kém chút nữa liền bị ông thần học tập mê hoặc rồi.



_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.



Lúc đầu Giang Niệm là nghĩ có thể dễ dàng làm học bá ở trường, để người đời tán thưởng! Nhưng mà cô thật sự đánh giá quá thấp thế giới này, cô học tập chính là số học sử học vật lý hóa sinh, Giang Niệm mặc dù có ký ức của nguyên chủ, cũng biết bối cảnh của những thế giới này sẽ không sai lệch quá lớn, nhưng vẫn là có điều khác biệt, lịch sử chính trị tự nhiên cũng sẽ không đồng dạng, vật lý hóa sinh còn tốt một chút, tài liệu giảng dạy của toán học cũng kém đến thật nhiều, Giang Niệm vẫn là dùng sức lực mới có thể ở thi giữa kỳ thi một trăm điểm, có thể coi là cô thi một trăm điểm, cũng còn có rất nhiều cái một trăm điểm, cô nhóc bên cạnh này cũng bởi vì thi được chín mươi chín điểm gào khóc mấy trận!



Giang Niệm chỉ cảm thấy áp lực thật lớn, thể xác tinh thần đều mệt, chỉ muốn ở nhà làm ma bệnh.



Có thể là vận mệnh muốn để cô điệu thấp làm người.



Cô không vùng vẫy, thành thành thật thật tiếp nhận sự an bài của vận mệnh, làm nô lệ lớn nhất của hoàng kim đi.



Giang Tiểu Bảo liền rất vui vẻ, cậu mới học lần đầu tiên, giữa kỳ thành tích vừa ra, cậu nhìn thấy chị mình thành tích liền vui vẻ đến khóc, thành tích của chị cậu vốn là rất tốt, lúc trước ở trường học cũ cũng có thể thi đứng thứ ba, lại tới đây quả nhiên cũng không kém, nhìn những cái người kia nói bọn cậu cản trở không có đầu óc còn dám hay không nói lung tung.



_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.



Bởi vì Giang Niệm lần này cũng đứng ở vị trí thứ ba.



Giang Niệm phía trước còn đè ép hai cái con nít chưa mọc lông, mặc dù đều là max điểm, nhưng về sau căn cứ vào nhiều mặt cùng các loại tình huống, Giang Niệm chỉ có thể là thứ ba.



Cái kinh nghiệm giáo huấn này nói cho Giang Niệm, tầm mắt quá cao là không được, cô hẳn là nên điệu thấp làm người, sau đó một phát khiến mọi người đều ghi nhớ!



Mặc dù thành tích này để Giang Niệm không mấy vui vẻ, nhưng Giang gia rất vui vẻ nha, còn cho mua cái bánh gatô đến chúc mừng, đương nhiên Giang Tiểu Bảo lại bị đánh, thành tích của cậu không phải kém bình thường, dùng lời của mẹ Giang mà nói, ăn dinh dưỡng đều dài trên người, không có dài đến trong đầu.



Bên này chúc mừng đến chính là vui vẻ đâu, trong nhà liền đến hai cái khách không mời mà đến.



Cô Giang mang theo con gái của mình là Lưu Oánh Oánh —— là chị họ của cô, so với cô lớn hai tuổi đến nhà.



Còn chính là kẻ cầm đầu trong việc làm cho Giang Niệm tức chết ở kiếp trước.