Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 71 : Khuynh Thành Tuyệt Luyến (12)

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: An Minh Tuệ.

______________________

Con mắt Trương Hưng đều nhìn thẳng, cái người đàn ông che chở cô bé kia thật sự là Hoắc Lăng, không sai nha? Anh hoài nghi dụi dụi con mắt, nhìn chăm chú lại nhìn chăm chú —— thật tốt, hóa ra ánh mắt anh không có bệnh gì!

Lúc đầu nha, Hoắc Lăng gọi điện thoại chủ động hẹn anh đi ra ăn cơm liền đủ để cho người ta kinh ngạc, cơm này còn không có ăn, mà cô bé đều ôm được rồi? Còn có lời nói kia chính là lời gì, người khác không thể mơ tưởng, vậy Hoắc Ngũ cậu có thể mơ tưởng sao?

Cô bé kia là thật rất nhỏ, thoạt nhìn cũng chỉ mười tám mười chín, đứng ở bên người Hoắc Lăng càng lộ vẻ ngây thơ. Ngược lại bộ dáng là tốt, khí chất cũng không tệ, chính là không nghĩ tới hóa ra cái đồ Hoắc lão ngũ này vạn năm không động lòng lại yêu thích chính là một cô bé?

Cái này rất tốt, anh cũng không cần thời khắc phải lo lắng cho an nguy của chính mình.

Hoắc Lăng lạnh lùng nhìn người trên mặt đất: “Đây là ai?”

Giang Niệm lắc đầu nói: “Là bạn học của chị họ, lúc cháu học lớp 10 chị họ có nói giới thiệu cho cháu biết, còn cho nick Wechat của cháu, nhưng mà cháu đều không có để ý, ngày hôm nay là lần đầu tiên gặp.”

Hoắc Lăng đã sớm biết trong lòng Lưu Oánh Oánh đối với Giang Niệm mang ác ý, năm đó hắn từ trong miệng Hoắc Bình nghe được những chuyện kia về sau liền đối với Lưu Oánh Oánh không có hảo cảm, không nghĩ tới mấy năm sau tâm tư của người này lại còn không thay đổi, còn đang suy nghĩ cách như thế nào tính toán em họ của mình! Nếu như không phải hắn sớm có dự kiến trước tìm người bảo vệ Giang Niệm, nếu như hắn không ở đây, vậy tên kia không phải sẽ thành công rồi sao? Chỉ nghĩ như vậy thì, sắc mặt Hoắc Lăng càng lạnh.

_Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue.

Bị Bân bị nhìn mà thấy hoảng hốt, cứ thế tìm không ra một chữ đến biện giải cho mình.

Trương Hưng liếc mắt nhìn người trên đất, chào hỏi bảo quản lý đem người kéo ra ngoài, cũng không thể ở địa bàn của anh mà để cho người ta đem chị dâu nhỏ đoạt đi nha?

Bị Bân còn chưa hiểu là chuyện gì xảy ra, chờ lúc sau hắn ta lấy lại tinh thần đã bị bảo vệ mời ra khỏi cửa lớn, hắn ta là người tiêu dùng, lại không có phạm sai cái gì, cái mỹ thực cư này cũng dám xua đuổi khách sao? Đây là đạo đãi khách sao? Liền không sợ hắn ta để lộ ra ánh sáng nói cho truyền thông biết sao?

Mặc dù là nghĩ như vậy, nhưng mà trong lòng của hắn ta đến cùng cũng không dám, mơ hồ còn có một chút sợ hãi, cái người đàn ông che chở cho Giang Niệm kia nhìn liền thấy không tầm thường, người đàn ông xuất hiện lúc sau còn có thể nhẹ nhàng chỉ huy quản lý mỹ thực cư đem hắn ta đuổi ra, liền mang ý nghĩa thân phận người kia cũng không thấp. Bởi vì mỹ thực cư này cũng coi là nhà hàng nổi tiếng ở Đế Đô, ông chủ của mỹ thực cư còn là một trong mười người giàu nhất cả nước, tài lực địa vị đều không tầm thường, như thế xem xét, “Chú Hoắc” trong miệng Giang Niệm cùng người đàn ông lúc sau xuất hiện chỉ sợ cũng không phải là người bình thường, không phú thì quý.

Quyền quý ở Đế Đô, chỉ sợ ngay cả một cọng tóc gáy của đối phương hắn ta đều không thể chạm vào, so sánh còn kém rất xa.