Ta Dị Năng Là Thăng Cấp Trang Bị
Chương 4 :
Ngày đăng: 01:07 27/06/20
Chương 4: Học bá
Nano kính mắt này là một dạng kính áp tròng thông minh, áp dụng kỹ thuật nano, sau khi sử dụng nó sẽ hóa thành một đoàn người máy nano dung nhập vào nhãn cầu.
Tác dụng của nó sao, thì cũng chỉ có khả năng điều tiết tầm nhìn, lên mạng, và điều khiển thao tác bằng ý nghĩ.
Nhìn như không dùng điện thoại nhưng thực ra ta dùng điện thoại.
xét thấy nếu nói điện thoại thông minh cấp 2 là đi trước thời đại vài chục năm, như vậy kính mắt nano là đi trước thời đại cả thế kỷ.
tuy rằng chức năng chỉ đơn giản như một chiếc điện thoại + kính cận nhưng nó ưu điểm ở nhỏ gọn, thuận tiện, không gây khó chịu cho người dùng và chính điều nhỏ gọn đó mới là công nghê hạch tâm ở đây.
" Chíp, kết nối internet." đây là khẩu lệnh.
Từ " Chíp" được coi như một từ khóa, khẩu lệnh để ra lệnh cho trí năng mắt kính. Bởi vì trong đầu con người luôn có rất nhiều ý tưởng, tiếng nói thầm, suy nghĩ trong óc được sinh ra, chính vì vậy việc quá nhiều suy nghĩ sẽ khiến kính mắt không thể hoạt động đúng à bị nhiễu loạn.
Cho nên một khẩu lệnh được đặt ra nhằm mục đích, để dễ bề xác định đâu là lệnh, đâu là suy nghĩ không phải lệnh trong đầu, và từ " Chíp" được coi như một từ khóa mở đầu của một lệnh yêu cầu.
" Vâng, thưa túc chủ." một giọng nói lạnh băng trí năng xuất hiện.
Mắt kính có trí năng, nhưng thực ra đây khong thể nào coi là trí năng, bởi vì nó trỉ là một phần mềm hỗ trợ kết nối với thần kinh để thao tác mắt kính, mọi thứ khẩu lệnh đều tuần tự qua nó, không biết suy nghĩ, không làm trái lệnh, chỉ biết phục tùng.
Để tránh cho người dùng cảm giác bài xích, cho nên không có trí năng nhân tạo, điều quan trọng nữa là trí năng nhân tạo rất tốn tài nguyên, cho nên không chế tạo thêm vào.
Đừng hỏi tại sao Nam Lăng biết, đó là bởi vì hướng dẫn sử dụng mắt kính nó truyền lại, đương nhiên không phải truyền theo kiểu ký ức mà nó tự thành một ảnh trên võng mạc, chiếu đi chiếu lại, muốn không biết cũng không được.
" Chíp, lên mạng tải xuống tất cả liên quan đến y học tri thức, tất cả kiến thức y học phải rõ ràng địa chỉ uy tín, như nhà xuất bản y dược, các giáo trình của trường đại học,... .. . ." Nam Lăng ra khẩu lệnh.
" Vâng, thưa ngài."
Hắn muốn để thế gian mọi sự không che nổi mắt ta, để mọi việc không làm khó được ta, để mọi người phải ngước nhìn ta, hắn muốn làm Học Bá.
" oA hA hA, Từ nay trở đi ta sẽ độc bá thiên hạ, chân đá Nam vườn trẻ, tay bấm Đông viên dưỡng lão, thế gian vô địch thủ, Haizzz vô địch thật tịnh mịch!" Nam lăng cảm khái.
Từng điều cuốn sách xuất hiện, từng tiến độ điều đao loát được lấp đầy, từng dòng chữ tìm tòi xuất hiện rồi lại biến mất, tất cả hình ảnh đều xuất hiện trong võng mạc mắt của hắn.
" Thưa ngài, chỉ có thể Download tài nguyên mở, tài nguyên mã khóa cần chi trả tiền tài không thể Download." Bất thình lình truyền lại trí năng tiếng nói.
Bất thình lình giọng nói làm Nam Lăng tỉnh mộng.
" Chíp, KHông thể tải thêm nhưng tài nguyên trả phí kia sao, tính tài nguyên miễn phí đã rất rộng lớn, ta bây giờ dùng vẫn đủ." Mới đầu Nam Lăng Không phản ứng, nhưng sau đó trợt nghĩ ra cái gì.
" Ta Nam Lăng là ngươi như vậy sao, ta là con người công chính, độc quyền chính bản phải trả tiền, có tiền mới mua đồ đây là đạo lý, ta không thể nào làm tặc." Nam Lăng chính nghĩa ngôn từ nói.
" Chíp, không cần bẻ khóa, tài nguên miễn phí là được rồi, trước như vậy đã." mắt kính có khả năng bẻ khóa nhưng không cần thiết.
theo Nam Lăng nghĩ đến, chắc chắn phải để lại dấu vết, để tránh điều bất lợi xảy ra, tốt nhất là đợi mắt kính thăng cấp một đợt lại nói.
chỉ có tuyệt đối thực lực mới có thể bỏ lơ mọi tính kế.
. . . .
Sáng hôm sau, Nam Lăng mang theo mệt mỏi đi học, may mắn nhờ có mắt kính Nano điều tiết cho mên đôi mắt không mệt mỏi, chỉ có cơ thể hơi mệt mỏi mà thôi.
Hôm qua căn bản hắn ngue không được, chính vì vậy lợi dụng dị năng của mình thăng cấp đồ vật, bât giờ bất cứ thứ gì hắn mặc trên áo đều mắc điểm kinh nghiệm, chỉ còn thiếu dung hợp tài liệu mà thôi, hôm nay hắn quyết định sau khi học xong sẽ mang theo tiền kiếm được đi mua tài liệu dung hợp.
Hắn không muốn dung hợp ra nhưng thứ rác rưởi, đã làm được thì phải làm tốt nhất.
Mang theo mệt mỏi thân thể ngồi lên xe máy, đang muốn cưỡi xe đi học, bỗng nhiên hắn chăm chú.
Tên: Một chiếc xe máy
Cấp bâc 1: ( 0/100 )
Tóm tắt: xế hộp thì sao, sế hộp có biển số đẹp như ta không 44339 tứ tượng, tam tài, cửu ngũ chí tôn - tiền tài, tiêu tai, cửu cửu hoàn sinh, thử hỏi thế gian biển số ai ngưu bức như ta !!!!!!
. . . . .
đây là chiếc xe máy bố mẹ để cho hắn mang đi học, lên đại học rồi tất nhiên cũng phải có một chiếc xe đi cho tiện.
điều đó hiện giờ không quan trọng, quan trọng là thăng cấp chiếc xe nó sẽ như thế nào.
" Đinh, xe ngươi lăn một vòng bánh, kinh nghiệm +1"
" Đinh, xe ngươi lăn một vòng bánh, kinh nghiệm +1"
" Đinh, xe ngươi lăn một vòng bánh, kinh nghiệm +1"
vừa đi vừa để ý dị năng, Nam Lăng biết đây mới là thật sự ngưu bức, mỗi vòng lăn bánh kinh nghiệm +1, xe có thể lăn bánh bao nhiêu vòng, Nam Lăng không biết nhưng óc heo cũng nghĩ ra được là rất nhiều.
“Ngươi đạt được một lần dung hợp tài chất thăng cấp xe máy cơ hội.”
chẳng mấy chốc kinh nghiệm đã đầy, bây giờ là dung hợp tài chất cơ hội, hắn cũng khong biết dung hợp cái gì cho phải, thế là đành mặc kệ, trước hết đi học lại nói.
trong lúc học hắn không nhàn rỗi, xao chỗ nọ, chạm chỗ kia.
Thấy hắn co quậy một người ngồi cùng bàn để ý.
" Nam Lăng sao hôm nay ngươi lạ vậy." Một thiếu nữ ngồi cùng bàn hỏi.
sau đó nàng để ý đến chiếc nhẫn.
" Oa, hôm nay Nam Lăng đeo nhân kìa, chắc có người yêu rồi phải không.?" Nàng như thấy được sự việc gì đó sốc nhất trên đời, nhưng vì đang trong giờ học nên không có quá phản ứng.
Thiếu nữ này là Ngô Hà, sắc đẹp hắn có thể đánh giá 90, đây là một người bạn khác giới của hắn, đương nhiên là nàng đã có người yêu, hai người yêu nhau từ hồi cuối cấp ba, đến bây giờ đã được 5 năm, chỉ là không học cùng lớp với nhau.
" không phải như ngươi nghĩ đâu, chẳng qua ta thấy chiếc nhẫn đẹp mua về đeo thôi." Nam Lăng phản ứng lại, bởi vì cách ăn mặc của hắn đơn giản, không mấy cầu kỳ cho nên trên tay có thêm chiếc nhẫn thật sự quá nổi bật. (|||゚д゚)
" Lại còn chối, chắc là có từ lâu rồi, bây giờ lại giấu diếm, hôm nay mới phát hiện được." tuy rằng nàng biết là hắn không thể có người yêu nhưng biết đâu Nam Lăng có lại giấu mọi người.
đầy trường hợp các cặp đôi đều giấu diếm như mèo dấu c * t vậy.
" Không phải thật mà, chỉ là ta thấy đẹp nên đeo thôi." Ó( ° △ °|||) Nam Lăng ngượng chín mặt, đối với một người chưa có người yêu như hắn thì đây quả nhiên là một việc ngượng ngùng. Cho nên hắn chỉ vừa cười trừ vừa giải thích.
may mắn việc này không kéo dài bao lâu, bởi vì một cái nhìn của giảng viên đã đưa mọi thứ trở về nghiệm túc.
. . . . .
" Bọn mày ơi, ghê chưa, Nam Lăng đeo nhẫn kìa." vừa mới giải lao, giọng nói của Ngô Hà đã vang lên, giọng điệu kiểu như rất nghiêm trọng, như kiểu phát hiện tân đại lục không bằng.
Cả lớp nhìn hắn với ánh mắt trố tròn như chưa biết điều gì xảy ra.
" Điều này có nghĩa gì? có nghĩa là Nam Lăng đã có người yêu," một người thiếu nữ khác, tên là Thúy Hoa cũng là bạn của Nam Lăng, dường như lúc trong giờ học hai người đã trao đổi với nhau.
" Chưa hết thậm chí còn đính hôn, hai bên trao đính ước cho nhau." hai người lời qua tiếng lại, giọng điệu vừa có vui mừng vừa như trêu ghẹo khiến Nam Lăng xấu hổ
" Ah một tin tức không hề nhẹ." một thiếu nữ khác trong lớp
" Ghê không, ghê không, thường ngày im ỉm, im ỉm như Nam Lăng ngày thường không nói nhưng thực ra là dấu diếm bạn bè lén lút có người yêu." Lại một thiếu nữ khác trong lớp,
" ghê thật!!" một nhóm thiếu nữ khác trong lớp xúm lai.
" Nam Lăng ơi! tốt lắm!" Thằng bạn thân ngồi bàn khác cũng gọi lại, mặt mang mỉm cười, tay phải đưa lên, ngón cái dựng thẳng, thật tình vui mừng.
" thật sự không như mọi người nghĩ đâu, đây chỉ là thấy đẹp mua thôi." Nam Lăng cuống cuồng giải thích. (°ロ°٥)
nhưng mặc cho hắn giải thích, một nhóm thiếu nữ đã xúm lại.
" Thôi không cần chối. mọi người đều biết."
" bao giờ thì ra mắt bạn gái."
" Ta không có." Σ (゚Д゚;) Σ (゚Д゚;)
" Chối như thế làm bạn giá buồn đấy."
" Ta không phải." Σ( ° △ °)
" Không sao, bạn gái ảnh có đẹp không cho mọi người xem chút, xem ai lại để cướp mất Nam Lăng của chúng ta."
" Mọi người hiểu nhầm rồi." Σ(っ°Д °; )っ
Nano kính mắt này là một dạng kính áp tròng thông minh, áp dụng kỹ thuật nano, sau khi sử dụng nó sẽ hóa thành một đoàn người máy nano dung nhập vào nhãn cầu.
Tác dụng của nó sao, thì cũng chỉ có khả năng điều tiết tầm nhìn, lên mạng, và điều khiển thao tác bằng ý nghĩ.
Nhìn như không dùng điện thoại nhưng thực ra ta dùng điện thoại.
xét thấy nếu nói điện thoại thông minh cấp 2 là đi trước thời đại vài chục năm, như vậy kính mắt nano là đi trước thời đại cả thế kỷ.
tuy rằng chức năng chỉ đơn giản như một chiếc điện thoại + kính cận nhưng nó ưu điểm ở nhỏ gọn, thuận tiện, không gây khó chịu cho người dùng và chính điều nhỏ gọn đó mới là công nghê hạch tâm ở đây.
" Chíp, kết nối internet." đây là khẩu lệnh.
Từ " Chíp" được coi như một từ khóa, khẩu lệnh để ra lệnh cho trí năng mắt kính. Bởi vì trong đầu con người luôn có rất nhiều ý tưởng, tiếng nói thầm, suy nghĩ trong óc được sinh ra, chính vì vậy việc quá nhiều suy nghĩ sẽ khiến kính mắt không thể hoạt động đúng à bị nhiễu loạn.
Cho nên một khẩu lệnh được đặt ra nhằm mục đích, để dễ bề xác định đâu là lệnh, đâu là suy nghĩ không phải lệnh trong đầu, và từ " Chíp" được coi như một từ khóa mở đầu của một lệnh yêu cầu.
" Vâng, thưa túc chủ." một giọng nói lạnh băng trí năng xuất hiện.
Mắt kính có trí năng, nhưng thực ra đây khong thể nào coi là trí năng, bởi vì nó trỉ là một phần mềm hỗ trợ kết nối với thần kinh để thao tác mắt kính, mọi thứ khẩu lệnh đều tuần tự qua nó, không biết suy nghĩ, không làm trái lệnh, chỉ biết phục tùng.
Để tránh cho người dùng cảm giác bài xích, cho nên không có trí năng nhân tạo, điều quan trọng nữa là trí năng nhân tạo rất tốn tài nguyên, cho nên không chế tạo thêm vào.
Đừng hỏi tại sao Nam Lăng biết, đó là bởi vì hướng dẫn sử dụng mắt kính nó truyền lại, đương nhiên không phải truyền theo kiểu ký ức mà nó tự thành một ảnh trên võng mạc, chiếu đi chiếu lại, muốn không biết cũng không được.
" Chíp, lên mạng tải xuống tất cả liên quan đến y học tri thức, tất cả kiến thức y học phải rõ ràng địa chỉ uy tín, như nhà xuất bản y dược, các giáo trình của trường đại học,... .. . ." Nam Lăng ra khẩu lệnh.
" Vâng, thưa ngài."
Hắn muốn để thế gian mọi sự không che nổi mắt ta, để mọi việc không làm khó được ta, để mọi người phải ngước nhìn ta, hắn muốn làm Học Bá.
" oA hA hA, Từ nay trở đi ta sẽ độc bá thiên hạ, chân đá Nam vườn trẻ, tay bấm Đông viên dưỡng lão, thế gian vô địch thủ, Haizzz vô địch thật tịnh mịch!" Nam lăng cảm khái.
Từng điều cuốn sách xuất hiện, từng tiến độ điều đao loát được lấp đầy, từng dòng chữ tìm tòi xuất hiện rồi lại biến mất, tất cả hình ảnh đều xuất hiện trong võng mạc mắt của hắn.
" Thưa ngài, chỉ có thể Download tài nguyên mở, tài nguyên mã khóa cần chi trả tiền tài không thể Download." Bất thình lình truyền lại trí năng tiếng nói.
Bất thình lình giọng nói làm Nam Lăng tỉnh mộng.
" Chíp, KHông thể tải thêm nhưng tài nguyên trả phí kia sao, tính tài nguyên miễn phí đã rất rộng lớn, ta bây giờ dùng vẫn đủ." Mới đầu Nam Lăng Không phản ứng, nhưng sau đó trợt nghĩ ra cái gì.
" Ta Nam Lăng là ngươi như vậy sao, ta là con người công chính, độc quyền chính bản phải trả tiền, có tiền mới mua đồ đây là đạo lý, ta không thể nào làm tặc." Nam Lăng chính nghĩa ngôn từ nói.
" Chíp, không cần bẻ khóa, tài nguên miễn phí là được rồi, trước như vậy đã." mắt kính có khả năng bẻ khóa nhưng không cần thiết.
theo Nam Lăng nghĩ đến, chắc chắn phải để lại dấu vết, để tránh điều bất lợi xảy ra, tốt nhất là đợi mắt kính thăng cấp một đợt lại nói.
chỉ có tuyệt đối thực lực mới có thể bỏ lơ mọi tính kế.
. . . .
Sáng hôm sau, Nam Lăng mang theo mệt mỏi đi học, may mắn nhờ có mắt kính Nano điều tiết cho mên đôi mắt không mệt mỏi, chỉ có cơ thể hơi mệt mỏi mà thôi.
Hôm qua căn bản hắn ngue không được, chính vì vậy lợi dụng dị năng của mình thăng cấp đồ vật, bât giờ bất cứ thứ gì hắn mặc trên áo đều mắc điểm kinh nghiệm, chỉ còn thiếu dung hợp tài liệu mà thôi, hôm nay hắn quyết định sau khi học xong sẽ mang theo tiền kiếm được đi mua tài liệu dung hợp.
Hắn không muốn dung hợp ra nhưng thứ rác rưởi, đã làm được thì phải làm tốt nhất.
Mang theo mệt mỏi thân thể ngồi lên xe máy, đang muốn cưỡi xe đi học, bỗng nhiên hắn chăm chú.
Tên: Một chiếc xe máy
Cấp bâc 1: ( 0/100 )
Tóm tắt: xế hộp thì sao, sế hộp có biển số đẹp như ta không 44339 tứ tượng, tam tài, cửu ngũ chí tôn - tiền tài, tiêu tai, cửu cửu hoàn sinh, thử hỏi thế gian biển số ai ngưu bức như ta !!!!!!
. . . . .
đây là chiếc xe máy bố mẹ để cho hắn mang đi học, lên đại học rồi tất nhiên cũng phải có một chiếc xe đi cho tiện.
điều đó hiện giờ không quan trọng, quan trọng là thăng cấp chiếc xe nó sẽ như thế nào.
" Đinh, xe ngươi lăn một vòng bánh, kinh nghiệm +1"
" Đinh, xe ngươi lăn một vòng bánh, kinh nghiệm +1"
" Đinh, xe ngươi lăn một vòng bánh, kinh nghiệm +1"
vừa đi vừa để ý dị năng, Nam Lăng biết đây mới là thật sự ngưu bức, mỗi vòng lăn bánh kinh nghiệm +1, xe có thể lăn bánh bao nhiêu vòng, Nam Lăng không biết nhưng óc heo cũng nghĩ ra được là rất nhiều.
“Ngươi đạt được một lần dung hợp tài chất thăng cấp xe máy cơ hội.”
chẳng mấy chốc kinh nghiệm đã đầy, bây giờ là dung hợp tài chất cơ hội, hắn cũng khong biết dung hợp cái gì cho phải, thế là đành mặc kệ, trước hết đi học lại nói.
trong lúc học hắn không nhàn rỗi, xao chỗ nọ, chạm chỗ kia.
Thấy hắn co quậy một người ngồi cùng bàn để ý.
" Nam Lăng sao hôm nay ngươi lạ vậy." Một thiếu nữ ngồi cùng bàn hỏi.
sau đó nàng để ý đến chiếc nhẫn.
" Oa, hôm nay Nam Lăng đeo nhân kìa, chắc có người yêu rồi phải không.?" Nàng như thấy được sự việc gì đó sốc nhất trên đời, nhưng vì đang trong giờ học nên không có quá phản ứng.
Thiếu nữ này là Ngô Hà, sắc đẹp hắn có thể đánh giá 90, đây là một người bạn khác giới của hắn, đương nhiên là nàng đã có người yêu, hai người yêu nhau từ hồi cuối cấp ba, đến bây giờ đã được 5 năm, chỉ là không học cùng lớp với nhau.
" không phải như ngươi nghĩ đâu, chẳng qua ta thấy chiếc nhẫn đẹp mua về đeo thôi." Nam Lăng phản ứng lại, bởi vì cách ăn mặc của hắn đơn giản, không mấy cầu kỳ cho nên trên tay có thêm chiếc nhẫn thật sự quá nổi bật. (|||゚д゚)
" Lại còn chối, chắc là có từ lâu rồi, bây giờ lại giấu diếm, hôm nay mới phát hiện được." tuy rằng nàng biết là hắn không thể có người yêu nhưng biết đâu Nam Lăng có lại giấu mọi người.
đầy trường hợp các cặp đôi đều giấu diếm như mèo dấu c * t vậy.
" Không phải thật mà, chỉ là ta thấy đẹp nên đeo thôi." Ó( ° △ °|||) Nam Lăng ngượng chín mặt, đối với một người chưa có người yêu như hắn thì đây quả nhiên là một việc ngượng ngùng. Cho nên hắn chỉ vừa cười trừ vừa giải thích.
may mắn việc này không kéo dài bao lâu, bởi vì một cái nhìn của giảng viên đã đưa mọi thứ trở về nghiệm túc.
. . . . .
" Bọn mày ơi, ghê chưa, Nam Lăng đeo nhẫn kìa." vừa mới giải lao, giọng nói của Ngô Hà đã vang lên, giọng điệu kiểu như rất nghiêm trọng, như kiểu phát hiện tân đại lục không bằng.
Cả lớp nhìn hắn với ánh mắt trố tròn như chưa biết điều gì xảy ra.
" Điều này có nghĩa gì? có nghĩa là Nam Lăng đã có người yêu," một người thiếu nữ khác, tên là Thúy Hoa cũng là bạn của Nam Lăng, dường như lúc trong giờ học hai người đã trao đổi với nhau.
" Chưa hết thậm chí còn đính hôn, hai bên trao đính ước cho nhau." hai người lời qua tiếng lại, giọng điệu vừa có vui mừng vừa như trêu ghẹo khiến Nam Lăng xấu hổ
" Ah một tin tức không hề nhẹ." một thiếu nữ khác trong lớp
" Ghê không, ghê không, thường ngày im ỉm, im ỉm như Nam Lăng ngày thường không nói nhưng thực ra là dấu diếm bạn bè lén lút có người yêu." Lại một thiếu nữ khác trong lớp,
" ghê thật!!" một nhóm thiếu nữ khác trong lớp xúm lai.
" Nam Lăng ơi! tốt lắm!" Thằng bạn thân ngồi bàn khác cũng gọi lại, mặt mang mỉm cười, tay phải đưa lên, ngón cái dựng thẳng, thật tình vui mừng.
" thật sự không như mọi người nghĩ đâu, đây chỉ là thấy đẹp mua thôi." Nam Lăng cuống cuồng giải thích. (°ロ°٥)
nhưng mặc cho hắn giải thích, một nhóm thiếu nữ đã xúm lại.
" Thôi không cần chối. mọi người đều biết."
" bao giờ thì ra mắt bạn gái."
" Ta không có." Σ (゚Д゚;) Σ (゚Д゚;)
" Chối như thế làm bạn giá buồn đấy."
" Ta không phải." Σ( ° △ °)
" Không sao, bạn gái ảnh có đẹp không cho mọi người xem chút, xem ai lại để cướp mất Nam Lăng của chúng ta."
" Mọi người hiểu nhầm rồi." Σ(っ°Д °; )っ