Ta Giúp Nữ Nhân Đáng Thương Vạn Giới

Chương 16 : Đến thăm

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Lại một lần nữa, hai người rời giường đã là quá trưa.



Lần này, hắn cùng Hancock thân mật nắm tay nhau đi đến nhà ăn của cung điện.



Trên đường Văn Trung cũng không nhịn được mà tâm trạng có chút vui vẻ:



" Hiện cũng có thể tính là ta chính thức không còn FA nữa ha ".



Thầm nghĩ vẩn vơ rồi quay sang nhìn Hancock trên mặt còn hơi chút ửng hồng, hắn lại càng cảm thán:



" Ở thế giới trước không độc thân đến già,thì ta cũng chưa chắc kiếm được bạn gái như này."



Trước đó từng chứng kiến mấy người bạn từng có người yêu rồi say đắm mặn nồng, xong vài hôm lại cãi nhau,chia tay,coi nhau như người xa lạ. Thậm chí sau đó còn than thở là rách bóp rỗng ví với vẻ đầy tiếc nuối và hối hận.



Thấy vậy, hắn chỉ lắc đầu mà quăng cho đám người đó ánh mắt đầy khinh thị, rồi tự nhận rằng độc thân vẫn tự do và thoải mái nhất.



Nhưng giờ hắn phải ngẫm lại mà gõ đầu mình:



" Nhân sinh cô tịch sao hiểu vui thích của ái tình. " //MSNK: Nhân sinh tịch mịch không bằng được ch*ch mỗi ngày!



Được trải qua cảm giác này dù cho là mơ cũng có phần thỏa mãn a.



Nữ hoàng hải tặc mà hắn mến mộ đang thực sự thích hắn mà không phải người hắn giả thành.



Cứ nghĩ đến điều đó, hắn lại có cảm giác bay bổng, phấn khích.



Chợt hắn bị kéo về thực tại với một tiếng gọi đồng thanh:



- Luffy



Một nhóm ba người nữ vừa nhìn thầy liền hô lên rồi nhanh chóng tiến về phía hắn.



Hắn cũng kịp định thần nhìn lại.



Trong đám người tiến đến có một nữ nhân vóc dáng cực kỳ to lớn, không phải phì độn mà đúng chuẩn là một người khổng lồ cỡ vừa nhưng có khuôn mặt lại hết sức "baby", đặc biệt là đôi môi hơi cong lên nhìn có vẻ cực kỳ dễ thương.
Nhưng ánh mắt mang ý cười của nàng cũng rất nhanh chợt ngưng lại.



Văn Trung hiện không biết phải làm gì liền hơi ngơ ngẩn, thầm đau đầu:



" Ài..., gắng cái con khỉ nhà nó chứ. "



Sau đó buồn bực mà đưa ánh mắt lướt tới trước ngực đang bị hai cánh tay vươn tới ép cho nhô lên của Marganet, xong lại quay qua lần nữa nhìn vào Aphelandra đang hơi cúi xuống.



Hắn cứ vậy mà vừa tẩm bổ mắt vừa hời hợt gật đầu trước những lời an ủi, khuyên bảo xối xả.



Chợt thứ gì đó mách bảo khiến hắn cảm giác sống lưng hơi run lên, nhanh chóng thu hồi ánh mắt rồi quay lại nhìn qua.



Quả nhiên ánh mắt Hancock lúc này giống như đang thiêu đốt ngọn lửa cực kỳ mãnh liệt.



May thay phần lớn lại không nhắm vào hắn mà nhắm vào ba cô nàng phía trước.



Nàng hẳn không nhìn được ánh mắt của hắn nhưng lại thấy rõ hành động càng lúc càng gần gũi và thân mật kia của ba cô gái kia. Trong lòng mỗi lúc lại nhiều hơn chút cảm giác khó chịu.



" Mới vậy đã ghen sao? "



Hắn nhớ tới Luffy từng bị cả đống lớn nữ nhân tộc Kuja " xâu xé " cơ, hắn còn định kiếm cơ hội thử qua đâu này. Nhưng mới quy mô nhỏ cỡ vậy đã có dấu hiệu nổi lửa trong nhà cháy lan ba khu phố, kiểu này hắn phải cân nhắc lại thật kĩ a.



Đúng là đau đầu.



Văn Trung đành vội vã nở nụ cười miễn cưỡng để nhanh chấm dứt chủ đề hiện giờ:



- Ta vẫn rất ổn. Lúc này ta cùng Hancock chuẩn bị tới ăn rồi, bọn ta đi trước nhé!



Nhìn thấy nụ cười này, cả ba cô nàng lại cho rằng hắn vẫn rất bi thương và chỉ đang gắng gượng tỏ ra như vậy. Tuy nhiên các nàng cũng chỉ đành chào tạm biệt rồi thở dài nhìn hắn rời đi.



~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



Cháy lan ba khu phố ý là: Hancock bùng nổ thì ba cô nàng kia bốc hơi chứ chả nói chơi đâu! ( ^_^||)