Ta Giúp Nữ Nhân Đáng Thương Vạn Giới

Chương 44 : Ta không biết giải huyệt

Ngày đăng: 11:17 30/04/20


Tiếp tục hành hung, ngược đãi một trận, rồi đem Doãn Chí Bình quẳng đi thật xa. Coi như giải quyết xong xuôi, Văn Trung liền nhanh chóng quay trở lại.



Trên đường vừa nghĩ đến trận chiến vừa rồi, hắn vừa nhỏ giọng nói:



- Không nghĩ đến ta cũng có chút năng khiếu võ học a!



Lời này dù nói ra hết sức bình thường, nhưng nếu để Doãn Chí Bình biết được,chắc chắn gã sẽ nguyền rủa cái gọi là có chút của hắn.



Thực tế, Văn Trung thực sự không biết gì về điều này, trước đây hắn cũng chỉ tự học qua vài ba thế võ mèo cào mà thôi, đâu có hiểu chút võ học cao siêu gì. Vậy nên việc có thể lĩnh ngộ ra, hắn hoàn toàn quy công cho những năng lực mà năng lượng kì lạ mang đến.



Tuy nhiên, dù hắn "khiêm tốn" chiếc vòng cũng không bỏ qua đả kích hắn:



" Còn phải ăn đánh một trận mới hiểu ra, năng khiếu thật tốt đấy "



"... "



Văn Trung cảm thấy không lời, thật sự đã quen thuộc cách nhẫn nhịn sự quái đản của nó, lại có chút tưởng nhớ trí tuệ nhân tạo vô cảm lúc trước, sau cùng cũng không buồn phản bác lại. Lúc này, hắn đã ngược theo đoạn đường đánh đuổi Doãn Chí Bình, về tới gần chỗ của Tiểu Long Nữ.



Ý thức bên trong chiếc vòng thấy hắn không đáp lại,thầm nghĩ: " Có sắc là quên cả liêm sỉ! ". Nhưng thực tế, nó cũng phải thừa nhận người này bất kể độ tương thích với năng lượng, hay khả năng thông qua năng lực đi lĩnh hội đều cao đến mức vượt lẽ thường. Điều này từ lần ở khuân viên thể dục trên Trái Đất nó cũng đã nhận thấy rất rõ.



Nó thậm chí nghi ngờ mình chỉ vô tình mới rơi xuống chỗ hắn?



Tiểu Long Nữ hiện giờ vẫn bị điểm huyệt ngồi bất động dưới gốc cây. Từ lúc tỉnh lại nàng đã đoán được phần nào những chuyện xảy ra. Tuy nhiên, nàng cũng không thể làm gì khác hơn ngoài việc phó mặc mọi thứ.



Lúc trước còn đang lo lắng, lại bất ngờ nghe đến câu nói quái đản "sùng bái muốn đưa lên bàn thờ" của Văn Trung, sau đó là tiếng đánh nhau kịch liệt, nàng thầm nhẹ nhõm, hiểu ra người kia chỉ là trêu chọc Doãn Chí Bình sau đó nhân cơ hội đối phó với gã.




Văn Trung vội nói: " Giờ ta tiếp nhận trí nhớ Âu Dương Phong được không? Chả lẽ cứ để nàng như vậy?"



" Không được!"



" Vậy ngươi giúp đi, cái này chắc ngươi cũng có thể bỏ được phải không? "



Tuy nhiên sau một hồi chiếc vòng cũng không hề đáp lại.



Văn Trung gấp gáp:



" Ây, ta phải làm sao bây giờ? "



" Không phải ngươi nói tiếp nhận trí nhớ của người điên rất có thể cũng bị điên sao? Vậy nên ta mới bỏ qua chứ!"



" Ê, đừng có mà không chịu trách nghiệm như vậy!"



" Này... "



Lần này chiếc vòng lại hoàn toàn không có chút động tĩnh nào, Văn Trung đau đầu thầm cho rằng đây là muốn trả thù hắn việc không thèm đáp lại nó khi nãy.



Hắn đành cười khổ nói với Tiểu Long Nữ:



- Ta... không biết cách giải huyệt!