Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Chương 34 :

Ngày đăng: 11:28 18/04/20


Sau khi phát sinh chuyện của Lý Giai Nhi cùng Vương Đại Trụ xong,Lý Giai Nhi trở nên càng thêm chịu khó, chuyện gì cũng cướp làm,đối với một nhà Ngô Tô Nhi cũng tất cung tất kính. Kỳ thật, sauchuyện của Đại Trụ, Miêu Nhi thực khiếp sợ.



Thứ nhất là VươngĐại Trụ, Miêu Nhi cũng biết, hắn làm ra loại sự tình này cũng



là ngoài ý muốn. Thứ hai, dù sao Vương Đại Trụ cũng chỉ mới mườibốn tuổi, còn Lý Giai Nhi cũng chỉ mới mười hai tuổi nha, hơn nữa,Miêu Nhi tìm trên người chính mình, không có dư ra được mộtcái động nào nga, thực hoài nghi là bọn hắn như thế nào để làm



chuyện này.



Bất quá, thấy Đại Trụ lúc nào cũng liếc mắt nhìn lén Lý Giai Nhi, mặt không phải hồng lên thì cũng là ngây ngô cười. Miêu Nhi tự nói với chính mình, nơi này nam nhân động dục tựahồ đặc biệt sớm, các nam nhân mười bốn tuổi khác phần lớn cũngđã thành thân.



Kiếp trước cũng không phải chưa từng thấy qua đồng tính luyến ái,ân, đồng tính luyến ái hẳn là có biện pháp để làm tình, cho nên ĐạiTrụ sau khi uống say loạn tính khả năng cũng không phải khôngcó. Huống hồ, Đại Trụ đối với Lý Giai Nhi vừa lòng là tốt rồi, dùsao vốn cũng sẽ ở cùng nhau, bất quá về sau phải đổi cách xưnghô ra sao.



Vì thế, Miêu Nhi dùng hai ngày để tự thuyết phụcchính mình, lại muốn giống như trước kia cùng Lý Giai Nhi sốngchung, điều này làm cho thần kinh Lý Giai Nhi luôn buộc chặt thởdài một hơi nhẹ nhõm.



Sau khi sự tình phát sinh xong, Lý Giai Nhi lo lắng nhất chính là tháiđộ của Miêu Nhi, Miêu Nhi còn nhỏ, hắn không nghĩ cấpMiêu Nhi lưu lại gương xấu, hoặc là cho Miêu Nhi ảnhhưởng không tốt, Vương Đại Trụ là người thật thà, hắn nếu làmchuyện đó thì nhất định sẽ thú mình, mình một chút cũng khônglo lắng. Còn đối với Vương Nhị cùng Ngô Tô Nhi thì chỉ cần mìnhthật tâm đối tốt với Đại Trụ thì cũng không thành vấn đề, bọn họcòn có thể giúp mình an bài hảo sự tình, hai đứa sinh đôi thì cònquá nhỏ, căn bản không cần lo lắng.



Chỉ còn lại Miêu Nhi làngười hiểu chuyện nhất trong nhà, hơn nữa lại vừa đính hôn, đâylại là thời điểm mẫn cảm, sau khi biết chuyện đó xong, ánh mắtMiêu Nhi kỳ quái làm cho chính mình trong lòng sợ hãi. NếuMiêu Nhi đối với chuyện này thủy chung không thể tiêu tan,chính mình cũng đừng mong có một ngày an ổn.




“Chỉ là mấy ngày nay có chút loạn, về sau đến làng Lý thu muađịnh giá xong, sau đó giao cho Hỏa Kế là được, tiếp thuê thêm mộtngười biết thu chi, sẽ không cần phải vội vàng như vậy nữa. NgôTô Nhi vội vàng chuẩn bị cho Vương Đại Trụ thành hôn, trong nhànhất định cũng là rối ren một trận, chờ cho xong mấy ngày này, tasẽ trở về thôn mua một mảnh đất để chuẩn bị xây nhà, Miêu Nhiquay về giúp ta coi thử xem nơi nào tốt” Lý Học Tuấn nhẹ giọngnói.



“Được, chính huynh cũng phải chú ý nghỉ ngơi, thân thể là quan trọngnhất, nhớ chưa!” Miêu Nhi lo lắng, căn dặn nói.



“Ân, ta nhớ kỹ” Lý Học Tuấn gật gật đầu, lúc này lại có khách vàonên Miêu Nhi giơ lên khuôn mặt tươi cười nghênh đón.



Ở trấntrên người nào muốn tiện lợi đều trực tiếp mua đồ ăn ở trong***, còn người nào muốn tiết kiệm tiền hoặc tìm chút đồ ăn lạthì mới ra chợ. Bởi vậy, dù chỉ mới khai trương *** không baolâu mà sinh ý cũng thực không tồi.



Ngô Tô Nhi mang theo Lý Giai Nhi đi mua đồ vật này nọ ở chợ,Vương Nhị phụ trách trông chừng hai đứa sinh đôi, ở cửa cổng chợ là nơi chuyên môn cho đậu xe để vào trấn, một ngườimột đồng tiền là được, còn có người trông coi xe giúp ngươi và uynước cho súc vật uống, người ta thường sẽ không tiết kiệm mấyđồng tiền nhỏ ấy.



Giữa trưa, Lý Học Tuấn muốn mời cả nhà Miêu Nhi đi ăn cơm,Ngô Tô Nhi kiên trì không chịu, Miêu Nhi còn chưa được gả đi,cho dù có gả đi thì không thể mỗi lần cả nhà tập hợp lại để conmình mời đi ăn cơm. Lý Học Tuấn không có cách nào, chỉ phải muamột bao điểm tâm cấp cho hai đứa sinh đôi.



Như cũ tìm một quánăn, mỗi người một chén mỳ nước cùng bánh mọi người đem từnhà lên. Miêu Nhi không ăn được nhiều lắm nên cái miệng nhỏnhắn ăn không sai biệt lắm liền để đôi đũa xuống, mỳ còn lại đềubị Vương Nhị mồm to giải quyết hết, hai đứa sinh đôi thì vui vẻ ănkhông để ý đến mọi người xung quanh.



Lý Giai Nhi là lần đầu tiênlên trấn trên, kỳ thật rất là hưng phấn, cùng Ngô Tô Nhi chen chúcđến trưa, vẫn còn có chút hưng trí chưa tan, đang cùng Ngô Tô Nhi thảo luận mấy sấp vải vừa mới xem qua, mấy cây trâm cài đầu,cùng hình dạng các mẫu thêu như thế nào…từ đó xem ra Lý Giainhi là một người ưa đi dạo phố, về sau rốt cuộc Ngô Tô Nhi đã cóngười bồi, chính mình xem ra đã được giải phóng, Miêu Nhi ởtrong lòng thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm.