Ta Không Muốn Sinh Hài Tử
Chương 69 :
Ngày đăng: 11:29 18/04/20
Con mèo nhỏ mang theo bao y phục, kiềm nén bực bội đi về phía trước, càng chạy trong lòng càng ủy khuất, bước chân càng lúc càng dùng sức.
Lí Học Tuấn ngồi ở phía trước thùng xe, từ xa liền nhìn thấy thân ảnh quen thuộc vừa đi vừa dùng sức đá cục đá ven đường, tâm lúc này mới buông xuống, la lớn “Mèo con, ngươi đứng lại đó cho ta”.
Con mèo nhỏ nghi hoặc quay đầu lại, vừa thấy thân ảnh ở phía sau mình liền hoang mang rối loạn chạy đi, nhưng hắn làm sao có thể chạy lại bằng con ngựa kia, con mèo nhỏ nghe tiếng vang ở phía sau càng lúc càng gần, hắn lại không quan tâm dốc hết toàn lực chạy về phía trước, nhất thời không chú ý vấp phải một cục đá, liền thẳng tắp ngã nhào xuống đất.
“Mèo con, coi chừng!!!” Lí Học Tuấn mắt thấy con mèo nhỏ ngã nhào xuống đất, liền kinh hô một tiếng, không đợi xe ngựa dừng lại liền nhảy xuống, vươn tay đỡ con mèo nhỏ đang nằm trên mặt đất dậy, cẩn thận kiểm tra thương tích trên người con mèo nhỏ, hai bàn tay đều bị trầy xướt hết, trên người khẳng định còn có rất nhiều chỗ bị thương, không khỏi đau lòng, lại sinh khí lên, cao giọng quát:”Mèo con, ngươi xảy ra chuyện gì vậy, sao thấy ta lại bỏ chạy?”.
“Thả ta xuống, buông ta ra!!! Ta phải đi về, ta phải về nhà” Con mèo nhỏ bị Lí Học Tuấn rống lên, cũng không thèm quan tâm đến vết thương trên người mình, la to giãy dụa đứng lên.
Lí Học Tuấn cầm lấy tay con mèo nhỏ, đem con mèo nhỏ ôm vào xe ngựa, phân phó Lí Thạch đang ở bên ngoài “Đến Hoàng Hà thôn đi”.
Con mèo nhỏ nghe Lí Học Tuấn nói xong liền đình chỉ la to, ôm bọc y phục nhỏ của mình lui vào góc thùng xe, cũng không để ý Lí Học Tuấn.
“Để ta nhìn xem trên người ngươi còn có chỗ nào bị thương không?” Lí Học Tuấn kéo ống tay áo của con mèo nhỏ lên nói.
“Không cần ngươi lo!!” Con mèo nhỏ một tay dùng sức đẩy Lí Học Tuấn ra, tay kia thì cố gắng vùng vẫy.
“Ngươi thành thật một chút cho ta, bây giờ tâm tình ta không tốt lắm đâu” Lí Học Tuấn không kiên nhẫn nói.
“Ngươi tránh ra, ai quản ngươi tâm tình có tốt hay không” Con mèo nhỏ đẩy Lí Học Tuấn một phen, kêu to lên “Lí Thạch, dừng xe, ta muốn xuống xe”.
Lí Thạch ở bên ngoài âm thầm kêu khổ, đây là xảy ra cái chuyện gì a.
Con mèo nhỏ nhoẻn miệng cười, vì cái gì mình lại rối rắm vì thế giới bất đồng, vì cái gì lại so sánh nơi đây với kiếp trước, vì cái gì vẫn cho mình là bất đồng, hiện tại không phải mình hạnh phúc hơn sao!
“Chúng ta trở về đi!” Con mèo nhỏ ngửa đầu đối với Lí Học Tuấn nói.
Lí Học Tuấn kinh ngạc nhìn vẻ mặt phấn khởi của con mèo nhỏ, giờ khắc này con mèo nhỏ dường như là chân thật nhất. Lí Học Tuấn ôm lấy con mèo nhỏ, lặp lại nói:”Chúng ta trở về!”.
Ngô Tô nhi, Vương Nhị cùng Vương Đại Trụ từ bên ngoài trở về, thấy con mèo nhỏ cùng Lí Học Tuấn đều ở nhà, liền vừa mừng vừa sợ. Vài năm nay con mèo nhỏ cùng Lí Học Tuấn một năm chỉ về nhà hai lần, tết âm lịch về nhà ở một tháng, còn lại là về giúp đỡ mọi người lúc thu hoạch nhưng cũng là vội vội vàng vàng làm xong rồi đi, thời gian còn lại cũng chưa từng về nhà thêm lần nào nữa. Mọi khi hai người về nhà, bất luận Ngô Tô nhi nói như thế nào, hai người cũng là bao lớn bao nhỏ mang đồ vật này nọ trở lại trấn trên. Lần này trở về lại không báo trước, còn đi tay không, Ngô Tô nhi liền cảm thấy có điểm không thích hợp.
Ăn cơm trưa xong, Ngô Tô nhi lôi kéo con mèo nhỏ nhỏ giọng hỏi:”Trấn trên xảy ra chuyện gì rồi?”.
Con mèo nhỏ nghĩ đến nguyên nhân mình đột ngột trở về, đành hàm hồ nói:”Không có chuyện gì, chuyện gì đều không có xảy ra, chỉ là ta muốn trở về thôi”.
“Tử ca nhi, nói mau, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ngô Tô nhi thấy con mèo nhỏ không chịu nói thật, vỗ con mèo nhỏ một cái, tiếp tục hỏi.
Con mèo nhỏ không có biện pháp, đành đem sự tình đơn giản kể lại, một năm một mười nói hết cho Ngô Tô nhi “A sao, hiện tại đã không có chuyện gì nữa rồi, chúng ta ở đây hai ngày rồi sẽ đi”.
“Ngươi thật đúng là còn nhỏ a, đã không hiểu chuyện như vậy, còn làm ra loại sự tình này, A sao thấy ngươi bị đánh một trận vẫn là còn nhẹ, ngươi nếu một mình chạy về đây, A sao cũng sẽ đem ngươi đuổi trở lại đó!”. Ngô Tô nhi trừng mắt nhìn con mèo nhỏ, nói:”Buổi tối hôm nay, hảo hảo bồi tội cùng Lí Học Tuấn, biết chưa?”.
“A sao, bọn ta đã muốn tốt lắm rồi” Con mèo nhỏ ngượng ngùng nói.
“Chuyện này, Lí Học Tuấn trong lòng khẳng định vẫn còn vướng mắc, nghe A sao, buổi tối nói lời xin lỗi với hắn” Ngô Tô nhi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói