Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Chương 74 :

Ngày đăng: 11:29 18/04/20


Nghe thấy tiếng khóc “oa oa” của tiểu bánh bao đang nằm trên giường, con mèo nhỏ liền làm động tác tự nhiên như mọi ngày đó chính là bồng tiểu bánh bao lên, sau đó thuần thục cởi áo ra, đem tiểu bánh bao ôm vào trong ngực. Tiểu bánh bao bẹp bẹp miệng trước ngực con mèo nhỏ vài cái liền chuẩn xác tìm được mục tiêu, dùng sức mút mạnh vào. Con mèo nhỏ một bên vỗ vỗ lưng cho tiểu bánh bao, một bên rướn người về phía trước hút một ngụm khí lạnh: tiểu tử này sao lại dùng lực lớn như vậy chứ, da cũng sắp rách ra luôn rồi.



Con mèo nhỏ vừa mới buông tiểu bánh bao ra, bên ngoài liền truyền đến một trận “A a”, một tiểu bánh bao một tuổi từ ngoài cửa tiến vào, miệng cao hứng phát ra âm thanh “A a”. Con mèo nhỏ kinh hô một tiếng “A, tiểu tổ tông của ta ơi, sao ngươi lại bò ra đây”. Nói xong liền nhanh bước qua, nâng tiểu bánh bao dậy, lo lắng khi nhìn thấy bùn đất trên người tiểu bánh bao, nói:”Không phải đã đi được rồi hay sao, còn thích bò như vậy! Ở trong này không được chạy loạn, chơi với tiểu đệ đệ đi, để A sao bưng tới chậu nước giúp ngươi rửa tay”



Tiểu bánh bao phát ra âm thanh “A a” vô ý thức, lúc la lúc lắc hướng đến tiểu bánh bao đang nằm ở trên giường. Con mèo nhỏ thấy thế, chạy nhanh vào phòng bếp múc một chậu nước ấm.



Đem hai tiểu bánh bao hống ngủ xong, con mèo nhỏ liền vội vội vàng vàng chạy vào phòng bếp vo gạo nấu cơm. Chỉ chốc lát sau, Lí Học Tuấn dắt hai tiểu bánh bao một tám tuổi, một sáu tuổi tiến vào sân. Vừa vào sân, hai tiểu bánh bao liền giãy ra khỏi tay của Lí Học Tuấn, vọt vào phòng bếp “A sao, A sao, hôm nay phu tử lại biểu dương ta!”



“Ta cũng vậy, ta cũng vậy”



Con mèo nhỏ bưng đĩa thức ăn đổ vào trong chảo đảo qua đảo lại, bị hai tiểu bánh bao bổ nhào vào người, suýt nữa liền đem thức ăn đổ hết ra đất, quay đầu lại nhìn hai khuôn mặt nhỏ nhắn mong mỏi của hai tiểu bánh bao, hít sâu một hơi, áp chế lửa giận trong lòng “Ân, không tồi, không tồi, hai đứa đều là hảo hài tử”. Hai tiểu bánh bao nghe xong hoan hô một tiếng, liền xông ra bên ngoài.



Lí Học Tuấn cười đi tới, con mèo nhỏ cũng không ngẩng đầu lên nói:”Mau giúp ta thêm củi, đồ ăn này xào xong liền có thể ăn cơm”



Con mèo nhỏ vừa mới bưng lên bát cơm, phòng bên cạnh liền truyền đến một trận tiếng khóc vang dội, trong đó còn hỗn loạn vài tiếng kêu “A a”. Con mèo nhỏ vỗ cái trán buông bát đũa xuống, bước nhanh qua phòng bên cạnh.



Con mèo nhỏ thuần thục lật xem tã của tiểu bánh bao, không có ướt, xem ra là bởi vì tỉnh ngủ, Lí Học Tuấn cũng đi vào liền ôm lấy tiểu bánh bao một tuổi.



“Để nó tự đi, không cần phải ôm đến ôm đi” Con mèo nhỏ nhíu mày nói.



Lí Học Tuấn cũng không phản bác, đem tiểu bánh bao để lên mặt đất, ôn nhu nói:”Đi, chúng ta đi ăn được không”



Tiểu bánh bao đã có thể nghe hiểu được lời nói, hưng phấn “A a” đứng lên, lắc lắc chạy tới phía trước, Lí Học Tuấn liền nhanh chóng đuổi kịp, khom lưng giúp đỡ tiểu bánh bao.



Con mèo nhỏ một tay ôm tiểu bánh bao đặt ở trên chân, tay kia thì cố hết sức đưa cơm vào miệng. Lí Học Tuấn ôm tiểu bánh bao còn lại, chính mình vừa ăn, vừa thỉnh thoảng đút vài miếng vào cái miệng không an phận của tiểu bánh bao.



“Ca nhi lại khóc, đúng là quỷ yêu khóc” Tiểu bánh bao tám tuổi bĩu môi nói.




“Mèo con, chúng ta đương nhiên không phải Lí giai nhi cùng Vương Đại Trụ, chúng ta thành thân mười lăm năm, đứa lớn nhất cũng đã tám tuổi, ngươi làm sao vây?”



“A, chính là chỗ này, chúng ta thành thân khi nào?” Con mèo nhỏ kinh hô.



Lí Học Tuấn hoài nghi nhìn con mèo nhỏ “Mèo con, năm đó thời điểm A sao bị nhiễm ôn dịch, chúng ta đã bái thiên địa cùng A sao rồi nha, ngươi không nhớ rõ?”



“Đó không phải là cùng A sao nói lời từ biệt sao?” Con mèo nhỏ ngạc nhiên nói, đến bây giờ còn chưa ý thức được lúc trước hai người đã bái đường thành thân.



“Mèo con, thực xin lỗi, tình huống lúc ấy đặc biệt, không thể cho ngươi nở mày nở mặt theo ta thành thân, ta lúc ấy còn phát thệ, ngươi thật sự không nhớ rõ?” Lí Học Tuấn nghĩ đến chuyện cùng con mèo nhỏ bái đường qua loa, áy náy nói.



“A, ta khi nào thì đồng ý thành thân với ngươi?” Con mèo nhỏ căm tức nhìn Lí Học Tuấn nói.



“Chúng ta đã đính hôn trước, ngươi không phải là đồng ý đính hôn với ta rồi sao?” Lí Học Tuấn  sờ sờ trán con mèo nhỏ, xác nhận hắn không có phát sốt.



“A, ta có đồng ý sao? Ta cho rằng đó chỉ là tạm thời, ngươi không phải đã có ca nhi vừa ý mình rồi sao?”



“Mèo con ngươi không mệt sao, mau ngủ đi, ngày mai chúng ta hồi Hoàng Hà thôn vài ngày rồi trở lại, gần đây ngươi mệt mỏi quá rồi” Lí Học Tuấn đem con mèo nhỏ nhét vào trong chăn, nhẹ giọng nói.



Con mèo nhỏ không cam lòng nhắm mắt lại, đi vào giấc ngủ rồi mà trong lòng vẫn còn rối rắm: lúc trước mình như thế nào lại cùng Lí Học Tuấn thành thân a….



Lí Học Tuấn nghĩ nghĩ, ân, tìm thời gian giúp con mèo nhỏ may một bộ hỉ phục đi, lại cùng con mèo nhỏ nghiêm túc bái đường thêm lần nữa.



Hết Phiên Ngoại 3



Toàn Văn Hoàn